Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 46

Phiên bản Dịch · 3886 chữ

Bị nhìn tới mức ám muội, ông cậu Lâm Tô Thành mặt đỏ hơn cả sôi gấc, ái ngại cho xin ánh mắt từ bi về hai nhân vật nào đó đang diễn cảnh lâm li, tráng lệ. Ông cậu nhìn thấy, hận tới mức ngẩng đầu hỏi trời “tại sao đàn ông nước mắt chảy ngược??”

Trong rút lui khỏi hiện trường u oán kia, ông cậu Tô Thành vội đi làm vài chén để lấy sức phục vụ bà xã

Gia Kỳ chỉ đặt người nào đó lên giường,nước mắt giàn dụa không dứt

Ở bên ngoài cửa sổ, tiếng bàn tán không ngưng

“Gia Kỳ, đàn ông là phải mạnh mẽ, mạnh mẽ như ta đây nà!”

Hự!

Bị thúc cùi trỏ vào bụng, vị ông xã đại nhân kinh ngạc nhìn bà xã độc ác, oán hận lên tiếng

“Em định ám sát chồng đấy hả, Hòa Nhã”

Hòa Nhã lườm chồng, âm thanh khinh bỉ rơi vào không trung

“Anh còn không mau ngậm mồm lại xem tiếp, bằng không em cho anh nằm viện tĩnh dưỡng tuổi già đấy”

Giang Hồng Phong “…” im lặng là vàng

Ha ha

Dĩ nhiên vị ông xã im bặt luôn

*Xin thông báo, bệnh tình của em gái Giang Tiểu Khuê sau khi được chị gái là Giang Tiểu Mai chế nhiệm ra thuốc giải hiện giờ đã tỉnh. Cúc Tiên ta trách nhiệm đã hết, tới lúc phải khăn gói ra đi tìm lí tưởng cuộc đời của ta: soái ca! Tạm biệt!

Ừm, tôi, Giang Tiểu Khuê đã trở lại và dĩ nhiên lợi hại hơn xưa

Tôi có một số vấn đề cần mọi người hiểu rõ cho

1.Những điều Cúc Tiên đã kể tuy không phải là 100% là bịa chuyện nhưng tới 80% là tôi bị ám hại, cho nên, tôi đây mà bị bôi xấu gì, kiên quyết sẽ đến tận nơi thỉnh giáo Cúc Tiên

2.Trong khoảng thời gian bất tỉnh nhân sự, tôi cam kết hoàn toàn không biết chuyện gì diễn ra, nếu tôi có kể nhầm lẫn ở đâu hay mọi người có thắc mắc thì gặp chị Cúc tiên, tôi đây vô can

3.Không biết thời gian tôi hôn mê, ông xã nhà tôi (gia kỳ đó mọi người) có trêu hoa ghẹo nguyệt, tình mới quên nghĩa cũ, bỏ rơi tôi theo con nhỏ nào không thì tôi vô cùng hoan nghênh bạn nào gửi cho tôi chứng cứ ngoại tình

4.Ông cậu nhà tôi là Lâm Tô Thành, tính tình có dở hơi mang phong thái soái ca Trung Hoa là sự thật, ông cậu trăng hoa là chuyện bình thường của huyện, cho nên, nhiều gái là bình thường, gây ám ảnh cho bà cô Như Tố chắc cũng không phải là quá đáng. Thằng em họ của tôi-con trai của ông cậu Tô Thành do mới nhận nên nó chỉ biết tôi là đứa hư hỏng, nên sau này nó có hư hỏng hay không lỗi không phải do tôi

5.Papa đại nhân được mama tha thứ cho từ bao giờ thì tôi không biết, tôi chỉ biết là khi xuất viện thì đã thấy papa đại nhân tới đón rồi

6.Tôi xưng hô với chồng tôi là tôi-cậu vì chúng tôi lúc đó là bạn bè

Sáng sớm là thời gian tôi ghét nhất! Gia Kỳ à, cậu là thằng biến thái nhất thế gian!

Đồ heo không bằng, chó không xứng nhà cậu ta, cậu ta quả nhiên không phải là ngươig

Sáng sớm không cho con nhà người ta ngủ lại còn kiên quyết lôi tôi dậy bằng được với khẩu khí vô cùng anh dũng

“Em mà không dậy anh sẽ hôn em”

Ôi chao, chiêu này dùng hoài mà không hề chán, khốn, thế mà não tôi hễ nghe được câu này là bắt đầu có phản ứng đột biến mới đau

Ca dao Việt Nam có câu “Thù này ắt hẳn còn lâu-trồng tre thành gậy gặp đâu đánh què”

Đúng, cậu ta là cái gì mà dám dọa nạt tôi, quân tử

“Trần ,Gia,Kỳ, cậu đi chết đi cho tôi!”Tôi tá hỏa hét lên

ThẾ MÀ CÁI đồ mặt dày hơn bê tông ngàn năm nhà cậu t lại còn mở miệng ra nói rằng”Giang Tiểu Khuê, ah có chết cũng mời em chết cùng, cho nên, còn không mau ngoan ngoãn lại cho anh”

Hừ, anh cái đầu nhà cậu ta!

Đã dạy bao nhiêu lần rồi, không được mở mồm kêu là anh. À, nhưng nhớ không nhâm fthif cậu ta có đính hôn với chị Mai nên gọi là anh cũng không sai

Uhm..không sai có nghĩa là đúng !

“Anh trai Gia Kỳ, anh tha cho cô gái bé nhỏ như em. Bác Hồ từng nói “trẻ em như búp trên cành, biết ăn, biết ngủ, biết học hành là ngoan”, này này, ngủ là một trách nhiệm, lượn mau,để yên để ngủ coi!”

Nhắm tịt mắt lại, tôi vẫn tuyên thệ rằng cậu ta không mặt dày tới mức lại tiếp tục gọi tôi dậy nên tôi tiếp tục ngủ

Ào!

Mưa á, mưa mưa

Tôi vùng dậy, rũ người như con điên, căm phẫn hét toáng lên

“Đồ khốn, sao dám..”

Ắc âu..hì hì..mama đại nhân, mẹ kiếp, Gia Kỳ, cậu chết đi cho tôi nhờ!

Tôi vội vuốt mặt, xum xoe nịnh nọt “mama , mam đại nhân cát tường, con gái xin thỉnh an mama đại nhân”

Trong 36 kế, chạy là thượng sách!

Nhưng tôi vừa co cẳng thì bị một bàn tay to khỏe nào đó túm lấy gáy lôi lại, giọng nói vô cùng từ bi hơn cả đức mẹ đồng chinh

“Con dám chạy!”

Éc!

Tất nhiên là..không, não con không phải là ngấm nước a

“Mama, không phỉ chồng của mama lại đắc tội gì với người đấy chứ, con cam đoan, con không hề gây ra lỗi lầm gì, mama người thủ hạ lưu tình đi mà”

Gườm tôi một cái, mama đại nhân nháy Gia Kỳ, sau đó tôi bị ném thẳng vào phòng tắm để VSCN, sau đó lại bị lôi sềnh sệch đến phongg khách tiếp chuyện

Haizz, cuộc đời thật là éo le, cớ sao tôi lại kute vây kìa?

Tôi bỗng rợn cả gáy, mồ hôi đổ ra như mưa. Nuốt nước bọt, tôi kinh hãi nhìn những người trước mặt. Pama đại nhân, Gia Kỳ, ông cậu,bà cô Như Tố, em họ (con của Như Tố), chị Mai, Bimko

Hừm, nhìn cái gì, tôi dính gì trên mặt sao?

Xoa xoa mặt, tôi ái ngại lên tiếng

“Rốt cuộc là truyện gì mà mọi người nhìn tôi chằm chằm thế?”

Chị Mai “Em có chắc rằng Trương Ba và Hàng Thịt là một cũng như Chí Phèo và Thị Nở là thanh mai trúc mã không?”

Ách, hỏi gì kì vậy, không lẽ tôi trả lời sai?

Chị Mai nhìn tôi, ấn mạnh tôi xuống ghế sô pha, đanh mặt lại “huyết áp ổn, thần kinh ổn định, chỉ số IQ vẫn thấp như thường” quay sang nói với Bimko “Ông xã, tới lượt anh kiểm tra “

Bimko “ …” thôi, anh đây chịu, anh không hứng thú với ai ngoài bà xã nhà anh đâu. Nhìn sang Mama đại nhân

Mama đại nhân “Con bao nhiêu tuổi”

Dễ ấy mà “năm nay tính cả tuổi mụ, con chính thức là công dân yêu nước : 18 tuổi nha, có thể xem AV Nhật rồi nha!”

Gia Kỳ chẹp miệng “Dì Nhã, cô ấy cái gì cũng không đổi chỉ đổi được là thêm tính biến thái. Dì, dì không phải kiểm tra làm gì, dù sao cái đầu heo như cô ấy cho làm mấy bài test cam đoan tắc nghẽn mạch máu não cho xem”

Oài, chuẩn chuẩn!

Cũng may là có Gia Kỳ ra tay, bằng không tôi sẽ bị thẩm vẫn không khác gì tội phạm, híc, nỗi khổi của người có mẹ lè công an!

Buổi trưa, khi tôi đnag ăn cơ, cậu nhóc An kia nhìn tôi chằm chằm, sau đó bộ mặt đáng yêu nhả ra một câu “Tiểu Khuê, quả nhiên chị là đồ không có não. Chị không thể nói mấy câu tử tế đấy à”

Tôi khinh thường, ngậm đũa trong miệng, chọc chọc “bé như em thì hiểu cái gì, im đi, ăn đi”

Thằng bé lườm tôi, hai chân lon ton chạy đến mẹ nó “mẹ, Chị Khuê bắt nạt con”

Hừ, bắt nạt á, ai bắt nạt ai, oắt con, chị đây nói cho mi nghe, hồi trước chị mày đây bị mẹ mày bắt nạt tới mức khóc không ra nước mắt. Có biết bao bản kiểm điểm nên đem vào phòng triển lãm, biết bao nhiêu tháng ngày đằng đẵng đứng ngoài hành lang ngắm trai trong khi lòng uất ức muốn đền nợ nước, trả thù nhà, tống cổ bà cô ra khỏi lớp

Mẹ con nhà các ngươi ăn hiếp người quá đáng!

Ông cậu tôi căng thẳng nhìn vợ ,quay sang tôi “Cháu không thể ngậm mồm hay sao? Bây giờ nó là con của cậu, em của cháu, tốt xấu gì cũng không nên tội mẹ đổ nên đầu con, tội nghiệp Tiểu An lắm”

Hừ, tội nghiệp con khỉ mốc, con tội nghiệp cho hai người thì ai tội nghiệp cho con

Chị Mai gõ vào bàn để tạo sự chú ý, đanh mặt lại “Mọi người có ăn không để dọn dẹp, ăn mà cũng không yên!”

Chồng của chị tôi bây giờ là Bimko mới lên tiếng “bà xã, anh thấy em không cần phải dọn làm gì cho nhọc công, thôi, em cứ quăng hết đống bát đĩa này vào sọt rác là không phải rửa, thấy anh thông minh chưa”

Tôi “…”

Gia Kỳ ho nhẹ “Thông minh hơn cả heo, anh mà vứt bát đĩa thì bữa sau lấy gì mà ăn?”

Bimko “Chú thì biết gì, không có thì đi mua”

Tiểu An “Chẹp chẹp! Bản chất của công tử bột,đáng thương a”

Tôi “…”

Chị Mai”…”mấy cái người này, mồm miệng không bao giờ thôi

Như Tố “…..”

Ông cậu “…” mặt mốc hơn rêu

Oài, kể từ mấy ngày trước khi xuất viện, nhà tôi có thêm nhân khẩu, đã vậy lúc nào bên tai cũng nghe mấy tiếng lảm nhảm của họ khiến tôi phát cáu

Mùa xuân là mùa trăm hoa đua nở, chim hót vang trời, mùa của lễ hội. Cho nên, tối hôm trước, papa đại nhân có thông qua một số chuyện với tôi, chủ yếu là việc thân phận của chị Tiểu mai, lễ đính hôn của Gia Kỳ và việc chị Mai không phải chị ruột của tôi

Biết làm sao được, dù phải hay không thì chị ấy vẫn là chị tôi, bây giờ và mãi mãi về sau

Gia Kỳ cũng không phải một dạ hai lòng, xem ra mắt tôi không cần phải cắt kính

Bố mẹ của chị Mai là ông bà của tôi, theo vai vế thì phải gọi Tiểu mai là dì nhưng papa đại nhân dặn không được gọi thế, gọi như vậy khiến chị Mai buồn nên tôi cũng không hứng thú cho lắm

“Pama, hai người đi đâu thế?”

Mới sáng sớm, pama đại nhân nhà tôi đã tay xách hành lí phòng khách, không lẽ định quay về miền Nam??

Papa đại nhân thở dài “Ta đây không còn ít tuổi gì nữa, già rồi, sự nghiệp cũng giao lại cho Kỳ với bác của con rồi, cho nên, ta đây định rủ mẹ của con hồi xuân, lâu rồi không ngắm núi Phú Sỹ”

Núi Phú Sỹ, A, Nhật Bản, con muốn đi

Mắt chớp chớp “papa, hai người cho con đi ké đi!”

Gia Kỳ lườm tôi “Em biến thái vừa thôi, bố mẹ em đi hưởng tuần trăng mật, em đi theo làm cái gì? Không lẽ em lại muốn như hồi lớp 2, chui tọt vào trong tủ xem trộm bố mẹ đóng phim?”

Tôi”…” Mặt tím tái, ngậm mồm lại

Thế mà có người lại mặt dày lên tiếng

“Ha ha,Tiểu mai ơi là Tiểu Mai, hai chị em nhà em quả nhiên chung gen biến thái, mới lớp hai mà dám trốn vào phòng ngủ cuả bố mẹ, lợi hại lợi hại, ha ha, nhưng không lợi hại bằng kiểu lột đồ của em, cơ mà anh thích. Bà xã, tối nay anh cho em thỏa nguyện ước bao năm nha”

Quay sang tôi “Tiểu Khuê, tối nay anh cho phép em chui vào trong tủ nhà anh nhìn trộm anh và chị em, có được không?”

Ặc, cái con người này, miệng lưỡi quả nhiên lợi hại khiến tôi mặt sầm lại từ bao giờ

Gia Kỳ lên tiếng “Anh ngậm mồm lại, anh nghĩ gì mà Tiểu Khuê lại hứng thú xem AV trực tuyến của hai người, nếu có muốn thì tôi đây vô cùng sẵn lòng cho cô ấy thực nghiêm, phải không, Tiểu Khuê?”

Nói này Bimko, Gia Kỳ, hai người quả nhiên mặt dày hơn bê tông vạn khối, bái phục!

Nhưng xin lỗi, đừng reo rắc kiến thức giới tính với tôi, đầu óc tôi trong sáng lắm, cám ơn!

Sau khi bố mẹ tôi đi hưởng tuần trăng mật ở núi Phú Sỹ, vợ chồng nhà chị Mai cũng trở về nhà ở, không làm phiền tôi. Nối tiếp là gia đình nhà ông cậu, cứ nhưu vạy, mọi người lần lượt ra đi với những mục đích khác nhau

Hôm trước, tôi có đến công ty của Gia Kỳ, tình cờ nghe được nhân viên nữ trong công ty nói rằng Gia Kỳ là Gay,. Ban đầu, tôi cũng không tin, nhưng sau khi toát mồ hôi hột ra xem những bằng chứng sinh động của cô thư kí, tôi tò mò hỏi Gia Kỳ

“Gia Kỳ, thật không ngờ,..rồi, tôi bao la, tôi nhân hậu, tôi theo kịp thời đại, tôi chấp nhận!”

Gia Kỳ dừng bút, nhìn thẳng vào mắt tôi, khẳng định “Thật chứ, là em tình nguyện, không phải bắt ép?”

Dĩ nhiên,không lẽ nhìn tôi giống kẻ hai mặt

“Ừ, chắc chắn”

Cậu tta nhìn tôi, ánh mắt có chút gian tà, đặc biệt là nụ cười nửa miệng khiến người ta nghi ngờ. Tôi vội xua tay

“Khoan đã, cậu vừa bảo gì ấy nhỉ?”

Cậu nở nụ cười đắc thắng,khoác tay vào vai tôi, thì thấm “1000 lần bài thơ này, ngày mai nộp cho anh”

Mẹ kiếp, Gia Kỳ, tôi không phải thích chửi bậy, là cậu biến thái mà thôi

Mẹ ơi, cứu con

Tại sao không phải là 10 lần hay 100 lần mà lại là 1000 lần, tôi ghét 1000!

Hu hu, “Anh và em” hu hu, thằng giời đánh nào sáng tác ra bài thơ dài dã man này, hu hu

Nếu như em là sắt

Thì anh là Carbon

Dẫu dài ngắn vuông tròn

Vẫn sắc son trong một

Nếu như em là cột

Anh xin làm căn nhà

Dù bão tố phong ba

Vẫn ôm em, che chở

Nếu như em là phở

Thì anh là nước lèo

Ðời có cuốn vèo vèo

Ta bên nhau em nhỉ

Nếu như em là chỉ

Anh lại biến thành kim

Dù kim có khó tìm

Dù chỉ gầy dễ đứt....

Giả như em có sứt

Thì anh cũng rốn lồi

Lồi rốn với sứt môi

Chúng ta đi cùng lối

Giả như em sợ tối

Anh sẽ là ngọn đèn

Dù dầu đắt xăng lên

Anh vẫn luôn toả sáng.....

Còn nếu em là ván

Anh sẽ xin làm đinh

Ðóng một triệu chuyện tình

Cũng không khi nào hết

Nếu em làm biển biếc

Anh làm sóng bạc đầu

Dù tận dưới lòng sâu

Cũng ngoi lên mặt biển

Nếu như em định tiến

Anh cũng không chịu lùi

Cả hai chẳng chịu lui

Thì ôm nhau chịu trận

Nếu tình là số phận

Anh sẽ năng lên chùa

Cầu khấn rõ là to

Mong lấy em làm vợ

Nếu em là chủ nợ

Anh một kẻ thiếu tiền

Khe khẽ đến bên em

Rồi cuỗm tiền chạy mất

Hóa thân là hành khất

Anh gõ cửa nhà em

Trong lúc trời nhá nhem

Xin nụ hôn tình ái

Nếu như em củ chuối

Anh sẽ làm Chí Phèo

Chí và Nở gặp nhau

Hỏi sao không có cháo

Nếu như em là gáo

Anh sẽ xin làm que

Trọc một lỗ vào khe

Khối người dùng múc nước

Nếu có một điều ước

Anh ước đến bên em

"Hôn thật khẽ thật êm

Hôn êm đềm mãi mãi"

Giả như em làm Vãi

Anh cạo đầu làm sư

Tu ở đền ông Từ

Vẫn vô tư mà sống

Nếu như em làm trống

Anh xin làm cái dùi

Trống với dùi quen mui

Lùi dần vào chỗ vắng

Giả như không còn nắng

Em sợ bầu trời đêm

Anh gọi mặt trời lên

Ðón bình minh rực rỡ

Có một khi nào đó

Muốn trở về tuổi thơ

Anh sẽ làm cây dừa

Tỏa bóng mềm em mát

Nếu vô tình chợt khát

Anh dòng suối mát trong

Dâng vị ngọt vô ngần

Ðể em… tu ừng ực

Giả như em ngủ gật

Anh sẽ đến bên mình

Xoa nhè nhẹ con tim

Vì trên tim… là ngực

Giả như em có bực

Anh lại cười hề hề

Thế thì ảnh hưởng gì

Anh chứ ai đâu nhỉ?

Em mắng anh: "Ðồ khỉ”

Rồi nhoẻn miệng cười khì

"Lần sau có làm gì

Tránh người ta nhìn thấy ...."

Giả như em là giấy

Anh biến thành bút chì

Chúng bạn có nói gì

Chì vẫn đi trên giấy

Nếu mà em có chấy

Anh thành dầu gội đầu

Chui vào mờ tóc nâu

Ở lâu lâu trong đó

Nếu như em ngại gió

Anh nguyện làm bức tường

Ðứng chắn giữa giáo đường

Cho em tôi cầu nguyện

Giả như em lắm chuyện

Nói ra rả cả ngày

Anh cãi cối cãi chày

Nói gì mà lắm thế

Giả như em mà ế

Anh cũng thành trai già

Gái ế với trai già

Cùng một nhà vẫn tốt

Không may mà em dốt

Anh nguyện làm ông thầy

Cũng chẳng chóng thì chầy

Thầy biến thành "thầy nó"

Giả như em sợ chó

Anh nguyện làm cây riềng

Chó mà gặp phải riềng

Thành thịt chó rượu mận

Giả như em có cận

Thì anh cũng mắt lồi

Hễ gặp nhau trên đồi

Ta đồng thời bỏ kính...

Nếu em học tài chính

Anh sẽ học ngân hàng

Nhà chúng mình màu vàng

Hai nhóc...thêm nhóc nữa

Khi mà em có.. cửa

Là anh sẽ ở nhà

Luôn ở bên em mà

Dù bạn bè có ... nhậu

Qủa từ hoa mà đậu

Con chúng mình từ em

Anh cũng chỉ góp thêm

Cho gia đình hạnh phúc

Khi nào anh lên chức

Sẽ mua đất xây nhà

Trồng trước cửa vườn hoa

Phía sau là bãi tắm

Nếu người em toàn nấm

Anh lấy nước biển về

Em tắm thỏa tắm thê

Cho đến khi hết bệnh

Trời hóa em là mận

Anh nguyện làm cây đào

Mọc ở cạnh cầu ao

Nơi chúng mình thề nguyện

Nếu đêm nào mất điện

Anh ngồi quạt cho em

Sau mỗi tối êm đềm

Tình nồng càng thắm đượm

Chuyện thường ngày ở huyện

Là lúc mình gần nhau

Hễ ngồi cạnh em lâu

Anh lại mơ cô khác

Nếu như em yêu nhạc

Anh xin làm cái đài

Ðể lúc em nằm dài

Luôn có anh bên cạnh

Dù bao giờ cô quạnh

Anh cũng gần bên em

Như ngọn bấc với đèn

Hòa trong nhau bừng sáng

Khi mà em đến …tháng

Là lúc anh phải chiều

May mà chẳng có nhiều

Tháng vài ba ngày lẻ

Bây giờ anh còn trẻ

Nếu mà anh có tiền

Anh mua một con thuyền

Cùng em đi khắp chốn

Chúng mình còn thiếu thốn

Chúng mình chẳng phải giầu

Nhưng mà có sao đâu

Em vẫn là tất cả

Anh là con trai cả

Em: dâu lớn trong nhà

Cùng phụng dưỡng mẹ cha

Vẫn thuận hoà sớm tối

Giả như em lạc lối

Anh tới đón em về

Vì chúng mình cùng quê

Có chi đâu mà lạ

Em thương anh vất vả

Anh nhớ em thật nhiều

Cũng chẳng còn bao nhiêu

Thời gian ta khó nhọc

Bỗng khi nào em khóc

Là những phút nhớ anh

Giọt nước mắt long lanh

Chảy trên hai gò má

Anh thương em anh quá

Người con gái chung tình

Những lúc ở một mình

Anh nhớ em từng phút

Nếu em là cây bút

Anh là giọt mực xanh

Mực bút vẫn song hành

Cùng em, anh tới lớp...

Nếu em là tia chớp

Anh như con thuyền kia

Lặng trôi dưới sao khuya

Tìm bến bờ em đậu

Nếu ai bảo em xấu

Ðập phù mỏ cho anh

Em là em của anh

Với anh em vẫn đẹp

Khi mà em hết đẹp

Thì anh cũng đã già

Hạnh phúc của hai ta

Là trái tim nồng cháy

Nếu em là xe máy

Anh sẽ là con đường

Trải đi khắp muôn phương

Cho em đi không ngại......

Giả như không bằng lái

Anh: cảnh sát giao thông

Em có gặp dân phòng

Hễ cần là anh đến

Giả như em là hến

Anh biến thành con "chai"

Ðể có khi ngày mai

Ðem bỏ vào nồi luộc

Nếu em không biết được

Cuộc đời trôi về đâu

Xin em hãy mau mau

Ta định ngày hôn lễ

Ðể một thời tuổi trẻ

Anh có em bên mình

Trọn vẹn cả nghĩa tình

Cho đến ngày ly dị

Thấy cuộc đời vô vị

Em lại tìm đến anh

Viết tiếp câu chuyện tình

Của Chí Phèo Thị Nở

Hoặc em là người ở

Anh sẽ bỏ vợ liền

Tối tối đến phòng em

Biến em thành bà chủ

Những lúc em buồn ngủ

Anh nguyện làm gối đầu

Ðể em ngủ thật sâu

Anh ngắm nhìn thoả thích

Em là con chim chích

Anh sẽ là chim ri

Dù chẳng hót được gì

Cũng bên nhau sớm tối

Nếu em hay nói dối

Anh nói dóc như thần

Hai chúng mình thành thân

Rủ nhau lừa thiên hạ

Em mà là con quạ

Anh hoá chú diều hâu

Dù xấu đẹp đến đâu

Cũng nghĩa tình chồng vợ

Chuyện bây giờ mới kể

Chắc chắn sẽ còn dài

Nếu còn có ngày mai

Hức, tôi cam đoan tác giả của bài thơ này là một kẻ biến thái, mặt dày không kém phần Gia Kỳ, thơ gì mà dài thế, bộ không làm thơ dài thì chết sao

Nói chung, có chửi tác giả bài thơ kia thì tội cho ông ta quá, chẳng thà chỉ thằng vào mặt Gia Kỳ, chửi cậu ta cho xong

Rầm

Tôi đập bàn một cách hùng dũng “Biến thái, hết sức biến thái, Gia Kỳ,cậu là đồ biến thái!!!”

Bạn đang đọc Ai Bắt Nạt Ai? của Cúc Tiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.