Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Triệu hoán chính là cường giả!

Phiên bản Dịch · 2081 chữ

- Gần như cùng lúc, trên đỉnh núi Longinus!

Hoàng kim sư tử mồm thét gào:

- Tiểu thư, chỉ bằng một tên Tử Linh Đồ Đằng, lại dám khinh nhờn hài cốt bằng hữu ngài, ngài còn chờ gì nữa, tôi đi giết hắn!

Julian khoanh tay đứng, đôi mắt như trời sao rung động lòng người vẫn lạnh nhạt như trước.

- Hà tất cần tiểu thư xuất thủ?

Anya cười nói:

- Đừng nói người bên dưới chỉ là một Hạ phẩm Tử Linh Đồ Đằng sĩ nho nhỏ, cho dù hắn là Tử Linh Vương Domeiner, cũng đừng mơ triệu hoán khinh nhờn hài cốt vị cố nhân ấy!

- Vì sao?

- Trong Tử Linh Đồ Đằng có một câu nói: cường giả, không thể khinh nhục! Chính là nói, triệu hoán Tử Linh Đồ Đằng thủ hộ, là có hạn chế cấp độ…

Anya giải thích:

- Tựu như một người khi còn sống nếu là cường giả cấp Đồ Đằng vương, vậy thì sau khi hắn chết, muốn triệu hoán hài cột vị Đồ Đằng vương này, thì bắt buộc phải có cấp bậc Đồ Đằng vương trở lên. Lenka, ngươi thử nghĩ xem, vị cố nhân ấy khi còn sống mạnh đến nhường nào chứ. Sau khi nàng chết, muốn triệu hoán hài cốt nàng, kỳ thực một Hạ phẩm Tử Linh sĩ có thể làm được chăng?

Hoàng kim sư tử ngớ ra, cười ha hả:

- Không sai, không sai! Cường giả không thể khinh nhục, muốn khinh nhờn hài cốt nàng, một Tử Linh Đồ Đằng sĩ còn chưa đủ tư cách!

Huyệt động trong núi, Giang Nam hồn nhiên không biết bộ khô lâu màu vàng hắn ưng không ngờ là một vị vô song cường giả từng chém giết Thánh nhân. Thậm chí, hắn ngay cả cái gọi là ‘Cường giả, không thể khinh nhục’ gì gì kia cũng đều không hay biết.

Thực tế thì Tử Linh Đồ Đằng khi triệu hoán, tồn tại hạn chế cấp bậc, thường thức cơ bản này mắt treo đã truyền thụ cho Giang Nam rồi.

Nhưng, đoạn nội dung này đã bị dì Elisa thân ái tiêu hủy!

Lý do là, thứ này không đủ cao cấp, chỉ có thể rề rà Roddy của ta…

Ngang nhiên không sợ, Giang Nam ngồi bên tay trái bộ khô lâu màu vàng.

- À, để ta nghĩ xem, chú ngữ triệu hoán là…

Dựa theo bí tịch nói, tay phải Giang Nam chỉ vào mi tâm khô lâu, ngưng kết toàn thân tử khí lên năm đầu ngón tay.

Sau đó, hắn niệm chú ngữ triệu hoán.

- Lấy tên của ta, sinh mệnh vĩnh hằng đản sinh từ đây, xuất hiện đi, Tử Linh thủ hộ của ta!

Trong phút chốc, Giang Nam chỉ càm thấy một dòng hàn lưu hình thành ở mi tâm mình. Ngay sau đó, dòng hàn lưu này tản đến ngón tay, hóa thành năm luồng hàn quang bắn vào mi tâm khô lâu!

Đây chính là Tử Linh triệu hoán chú!

Hô hô, huynh đệ ta cũng có Đồ Đằng thủ hộ rồi!

Giang Nam hưng phấn nắm chặt tay!

Nhưng, một giây…

Hai giây…

Đằng đẵng ba giây trôi qua, khô lâu vẫn không chút động đậy!

- Chẳng nhẽ… là niệm sai chú ngữ ư?

Giang Nam nhéo nhéo mặt mình, thả lỏng cơ thịt gần miệng, lại lần nữa ngâm tụng:

- Lấy tên của ta, sinh mệnh vĩnh hằng đản sinh từ đây!

Giống như ba phút trước, mi tâm hắn lại xuất hiện một dòng hàn lưu, sau đó lan rộng ra đầu ngón tay, bắn vào mi tâm khô lâu…

Buồn bực chính là: khô lâu vẫn không có phản ứng!

Giang Nam nhướng mày, con bà nó, hàn lưu và hàn quang đều đã chứng minh huynh đệ ta tuyệt đối không niệm sai chú ngữ, vậy vì sao…

- Lấy tên của ta, sinh mệnh vĩnh hằng đản sinh từ đây!

Giang Nam niệm chú ngữ lần thứ ba.

Khô lâu vẫn không có biến hóa, hốc mắt trống rỗng lấp lánh kim quang, hệt như đang châm chọc sự vô năng của Giang Nam!

- Ế, thật sầu chết ta mất!

Giang Nam chán nản ngồi bên cạnh khô lâu.

Quái lạ, huynh đệ ta hoàn toàn dựa theo yêu cầu trên bí tịch để làm, sao lại có thể không có kết quả nhỉ!?

Bỗng nhiên, Giang Nam nhìn thấy mắt treo đứng trên cây cột gỗ gần cửa vào.

- Khặc khặc, thằng nhóc, khi ngươi nhìn thấy những lời này, hẳn là đang triệu hoán Đồ Đằng thủ hạ phải không?

Mặt sau cột gỗ không ngờ còn có một đoạn:

- Vậy ngươi có phải đang oán trách ta, nói ta đã vơ vét sạch sẽ đồ tốt hay không? –Y tiếp tục nói:

- Không sai, ta đích thật đã lấy đi mấy cỗ thi thể cấp bậc khá cao, nhưng… cường giả không thể khinh nhục, cấp bậc của ta vẫn chưa đủ để triệu hoán mấy cỗ hài cốt mạnh nhất kia… Được rồi, lời ta đã nói hết, lựa chọn một cỗ hài cốt cường giả thích hợp với cấp bậc của ngươi, tiếp tục triệu hoán đi!

Dán mắt vào đoạn thoại này, Giang Nam vỗ vỗ trán.

Cường giả không thể khinh nhục!

Thì ra mình triệu hoán thất bại liên tục, là bởi vì cấp bậc không đủ, đã lựa chọn một cỗ hài cốt vượt qua cấp bậc mình quá nhiều…

Đột nhiên, Giang Nam lóe linh quang!

Ở trong mắt nhân loại Đại Lục Nguyên Chi thì cường giả, không thể khinh nhục, triệu hoán bắt buộc phải chú ý đến hạn chế cấp bậc, đây khả năng là khuôn vàng thước ngọc không thể phá vỡ.

Nhưng trong mắt một vị chuyên gia giải phẫu học, cường giả… thật sự không thể khinh nhục ư!?

Đè xương sọ khô lâu xuống, Giang Nam dùng tay áo lau qua một chút, miệng hắn lại đang nói:

- Cường giả không thể khinh nhục! Được rồi, mày là cường giả, cấp độ của mày cao, tao không có biện pháp triệu hoán toàn bộ xương cốt của mày…

- Nhưng… nếu tao phân giải mày thành 206 khối xương, sau đó lại phân biệt triệu hoán mỗi một khối thì sao đây!? Như vậy độ khó triệu hoán mỗi một khối xương, có phải giảm xuống 1/206, hoặc càng thấp hơn không?

Nói xong, Giang Nam đặt hai tay lên xương sọ bẻ nhẹ một cái.

Rắc, cũng chẳng thấy động tác của Giang Nam phức tạp cỡ nào, chỉ một cú bẻ nhẹ nhàng như thế, xương sọ khô lâu màu vàng đã bị hắn dỡ ra!

Sau đó Giang Nam vứt xương cốt khác, tay chỉ xương sọ, nhẹ giọng ngâm:

- Lấy tên của ta, sinh mệnh vĩnh hằng đản sinh từ đây!

Lời còn chưa dứt, trong não Giang Nam bỗng thu được một âm thanh:

- Từ nay trở đi, tôi là người hầu trung thành nhất, tử sĩ anh dũng nhất của ngài! Ý nguyện của ngài cũng là việc tôi cần làm, chủ nhân của tôi, xin hãy ban tên cho tôi!

Thành công rồi!

Sau khi phân giải khô lâu, độ khó triệu hoán quả nhiên giảm xuống mấy trăm lần!

Giang Nam cười nhạt, khẽ gạt mũi, hệt như động tác đẩy gọng kính vàng của hắn kiếp trước…

- Chủ nhân, xin hãy ban tên cho tôi đi!

Xương sọ lại gào thét!

Nhưng Giang Nam lại chẳng cuống chẳng cuồng, tiện tay vứt xương sọ sang bên, sau đó hắn dỡ một chiếc xương sườn của khô lâu xuống:

- Lấy tên của ta, sinh mệnh vĩnh hằng đản sinh từ đây, tiên sinh xương sườn thân ái… xuất hiện đi!

- Từ nay trở đi, tôi là người hầu trung thành nhất, tử sĩ anh dũng nhất của ngài…

Rẽ xương sườn này cũng cho câu trả lời thuyết phục!

Giang Nam rốt cuộc đã vui vẻ cười rộ lên!

Nên biết, Giang Nam muốn không chỉ vẹn vẹn là một vài khối xương tán loạn, hắn muốn, là một bộ khô lâu hoàn chỉnh!

Nhưng mắt treo từng nói qua. Giai đoạn hiện tại, Giang Nam chỉ có thể triệu hoán ‘một’ Tử Linh thủ hộ. Vậy thì sau khi gỡ 206 khối xương, 206 khối xương này được tính là ‘những linh kiện khác nhau của cùng một Đồ Đằng thủ hộ’, hay vẫn tính làm ‘206 Đồ Đằng thủ hộ khác nhau’ đây?

Julian vẫn đang lẩm bẩm.

Hoàng kim sư tử vội la lên:

- Tiểu thư, ngài rốt cuộc đang nhìn gì thế? Ôi chao, tức chết ta rồi!

Nàng trầm mặc rất lâu.

Julian bỗng cười, nụ cười này, ở mặt nạ bạc trên mặt nàng vẫn là vẻ băng lạnh sắc bén như trước, nhưng dưới mặt nạ, khóe miệng lại nhếch lên một đường cong hoàn mỹ. Trong sát na, liền đoạt đi tất cả màu sắc trong thiên địa!

- Nửa giây, Tử Linh Đồ Đằng này chỉ dùng nửa giây đã dỡ xương sọ cố nhân của ta!

- Cái gì!?

Anya và Hoàng kim sư tử đồng loạt hô, Hoàng kim sư tử còn nói:

- Tiểu thư, xin ngài vận dụng ‘Hồi Quang Thuật’ để tôi nhìn thử người đó!

Julian khẽ gật đầu, bỗng giơ hai tay lên.

Đôi mắt nàng dán mắt vào Giang Nam, nhưng giữa hai tay lại buông ra một tầng thủy văn, mà trong thủy văn… Thế nhưng lại hiện ra một nam nhân đầu đeo mặt nạ, thân bận áo ngắn màu đen.

Chính là Giang Nam!

Julian, ấy vậy lại có thể bày hiện khung cảnh ngoài ngàn mét ra trước mặt mình!

Ngay trong thủy văn, Giang Nam đã bắt đầu triệu hoãn khối xương thứ ba, hắn nhẹ nhàng gỡ một khúc xương sống xuống:

- Lấy tên của ta, sinh mệnh vĩnh hằng đản sinh từ đây!

- Thật mạnh!

Hoàng kim sư tử nhìn thủ pháp dỡ xương của Giang Nam, sắc mặt nghiêm nghị, vất vả nói:

- Cấp bậc người này không cao, nhưng hiểu biết của hắn về xương cốt cơ thể người… Tôi đánh đố, Tử Linh Vương Domeiner cũng không bằng hắn! Anya, cô dám cá với tôi không?

Anya không lên tiếng!

Hoàng kim sư tử quay đầu không vui nói:

- Này, tôi đang nói với cô đấy!

- Không, ta không dám cá!

Sắc mặt Anya vẫn điềm đạm trước sau như một, nhưng thanh âm nàng lại có chút đắng ngắt:

- Bởi vì ta biết ta không thắng nổi ngươi, hơn nữa ta còn biết… nửa giây, tách một khối xương sợ, tịnh không phải thực lực chân chính của người này, hắn còn có thể làm nhanh hơn, nhanh hơn mấy chục lần!

Hoàng kim sư tử giật nảy mình:

- Cô làm thế nào…

- Lenka, ngươi quên rồi ư? Tâm ổn, thủ ổn, đao bất ổn… Lúc vào thành, vị đại sư 17 giây phân giải một con heo, chính là người này!

- 17 giây phân giải một con heo?

Julian từ từ quay đầu lại.

- Tâm ổn, thủ ổn, đao bất ổn…

Lúc này, Hoàng kim sư tử mới sực nhớ:

- Đáng chết, suýt nữa quên, tiểu thư, bất kể đao công người này ra sao, nhưng hắn đang dỡ hài cốt bằng hữu ngài đó, tôi đi giết hắn!

- Không!

Julian duỗi ngón trỏ tay phải ra, khẽ phe phẩy:

- Tâm ổn, thủ ổn, đao bất ổn! Bằng vào câu nói này, ta thành toàn cho Tử Linh Đồ Đằng kia, tặng một bộ hài cốt mạnh nhất trong thiên hạ cho hắn!

Thanh âm nàng tràn ngập chiến ý:

- Anya, người này còn cần một khoảng thời gian nữa mới có thể triệu hoán xong, ngươi lập tức đi chuẩn bị, khi hắn triệu hoán xong, ta muốn quyết đấu đao công với hắn!

Nói xong, hai tay Julian đặt lên thắt lưng mình.

Trên thắt lưng có 3 thanh đao!

Chính là Giải Thực Đao danh chấn thiên hạ của Julian!

Giải Thực Đao và Thốn Kim Đao, ai mới là chí tôn đao công!?

Bạn đang đọc Ác Ma Pháp Tắc của Khiêu Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 196

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.