Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1247 chữ

Chỗ khung cửa sổ chợt vang lên một tiếng tách, trong nháy mắt một hắc y thiếu niên đã đứng trước cửa sổ, nhanh đến mức Thành Tội còn nghĩ bản thân mình bị hoa mắt mất rồi.

Thành Tội đứng dậy: “A Khánh?”

Thiếu niên nọ nhìn chằm chằm vào cậu, đã bốn năm trôi qua, diện mạo của A Khánh cũng không thay đổi gì nhiều, khi so sánh như thế, Thành Tội nhất thời cảm nhận được sự tang thương của con người.

A Khánh nói: “Tôi nghe được chuyện của huynh nên liền đến đây.”

Thành Tội nói: “À” dừng lại một chút rồi lại cười nói: “Không nghĩ là giờ phút này lại có thể gặp được huynh lần nữa.”

A Khánh nhìn cậu: “Huynh còn gì muốn nói không?”

Thành Tội lắc đầu: “Hết rồi, như thế này càng tốt.” Nói ra thì, loại rượu độc này phát tác chậm thật, nhưng cũng thật tốt.

Nhất thời A Khánh không biểu hiện gì, cắn chặt môi. Thành Tội lại cười: “Huynh đừng như thế. Đây là chuyện không sớm thì muộn thôi. Đúng rồi, huynh có thể biến thành hình dạng hồ ly lần nữa không, tôi muốn vuốt lông của huynh.”

Cặp mắt của A Khánh cuối cùng cũng hiện lên nét đau lòng: “Chỉ vuốt ve thôi à? Huynh vẫn không muốn đi cùng tôi à?”

Thành Tội ngơ người: “Huynh thực sự đến cứu tôi ư? Vậy sao huynh không giải độc giúp tôi?”

A Khánh chớp chớp mắt: “Độc? Trên đường đi tôi luôn xem chừng huynh, huynh tuyệt đối không có trúng độc.”

Thành Tội nói: “Lúc nãy tôi vừa mới uống một ly rượu độc.”

A Khánh lại chớp chớp mắt: “Rượu đó không có độc, mấy đồ huynh ăn tôi đều thử qua hết rồi.”

Thành Tội hoàn toàn đơ người. A Khánh nói: “Đại trưởng lão nói, huynh là người nhập thế, muốn huynh bỏ hết phàm tục nhất định phải khiến huynh hoàn toàn từ bỏ chuyện làm quan mới được. Lúc huynh ở thiên lao, thật ra tôi đã muốn đến rồi nhưng Đại trưởng lão khuyên tôi thôi, nên tôi mới không cứu huynh.”

“…”

“Trên đường đi tôi luôn ở bên huynh, gông xiêng đâu nặng lắm đúng không, tôi có sử dụng chút phép thuật.”

“…”

“Đại trưởng lão nói, tôi đừng nhúng tay vào nhiều quá. Nhưng mấy người kia cũng thật không tốt với huynh, mấy ngày rồi mà không cho huynh tắm rửa, cơm cũng không có thịt. Thế nên tôi đã trừng trị bọn chúng một trận nho nhỏ rồi.”

“…”

“Mấy món này huynh thích chứ? Bọn họ nói, một ngày ba bữa, thức ăn tuyệt đối không giống nhau.”

Thành Tội trầm mặc hồi lâu, cuối cùng mới nói một câu: “A Khánh, có vài chuyện kỳ thực bản thân huynh tự quyết định là được rồi. Không cần lúc nào cũng nghe lời Đại trưởng lão đâu.”

A Khánh gãi gãi đầu: “Tôi cũng đâu muốn nghe, nhưng ông ta lại hiểu mấy chuyện thế thái nhân tình hơn tôi. Lần trước tôi muốn huynh đi với tôi, nhưng huynh căn bản không chịu, lần này tôi theo cách ổng chỉ, cuối cùng huynh cũng nghe theo rồi.”

Thành Tội lại thấy mơ hồ: “Lần trước nào?”

Thần sắc của A Khánh lộ ra một chút oan ức: “Chính là lúc ở Linh Lăng đó, tôi hỏi huynh có phải muốn tiếp tục làm quan không, thế thì tôi không thể ở bên cạnh huynh rồi. Sau đó tôi còn hỏi có phải đã gây thêm phiền phức cho huynh không, muốn tôi rời đi hay không, huynh liền nói ừ.”

Lúc đó có nói như vậy sao, sao mình lại nhớ không phải là mấy câu như vầy nhỉ? Hoá ra những lời huynh nói là có ý này ư?

Thành Tội nhìn A Khánh, không biết nên biểu hiện thế nào.

A Khánh cúi đầu: “Sau khi tôi đi, có nói chuyện với Đại trưởng lão, ổng nói tôi thật không biết cách nói rồi, là do tôi làm hỏng hết mọi chuyện.”

Thành Tội gật gật đầu: “Thực ra những lời Đại trưởng lão nói, huynh vẫn nên lựa chọn mà nghe.”

A Khánh nói: “Ừ.”

Thành Tội nói: “Ừ, vậy chúng ta làm sao đi đây?”

Hai mắt A Khánh loé sáng, Thành Tội dường như hình thấy cái đuôi to xù xù dựng đứng lên sau lưng y, vẫy qua vẫy lại.

“Lối này!”

Thành Tội cùng với A Khánh nhảy ra khỏi cửa sổ, A Khánh quay lại lấy một vật trong phòng biến thành thi thể của Thành Tội rồi sau đó kéo cậu đi, vượt qua khỏi đám tường bao quanh.

Bên ngoài trời xanh bát ngát, đồng hoang xa xôi chạy mãi, tiếng chim oanh buổi sớm hót líu lo.

“A Khánh, tôi còn phải viết một lá thư gửi về nhà, để tránh tổ phụ, cha và Nhiễm ca quá đau lòng.”

“Ừ.”

“A Khánh, kỳ thực tôi cũng không biết bản thân có thể tu đạo được không, tôi tu đạo giờ có phải có hơi lớn tuổi rồi không.”

“Không sao đâu, tôi cũng không biết mình có thực sự muốn làm tiên không nữa. Thực ra tôi thích làm hồ ly hơn, tôi còn nhớ lúc trước làm tiên, tất cả mọi người hình như rất sợ tôi, gặp tôi chỉ biết hành lễ, rất cô đơn. Cho nên chuyện cũng không nên cưỡng cầu, tôi làm hồ ly của tôi, huynh làm người phàm của huynh là được rồi, ngày tháng còn dài mà.”

Thành Tội không nhịn được quay đầu nhìn người thiếu niên bên cạnh.

Trong lớp sương đầu xuân, ánh mắt y trong veo như ngân huy trên trời, khoé miệng hơi mỉm mang nét dửng dưng rất nhạt.

Thành Tội bật nói: “Huynh…”

A Khánh quay đầu, chớp mắt: “Hửm?”

Thành Tội nói: “Không có gì.” Xem như mới nãy là nghe nhầm đi.

.

Thành Tội dập tắt tàn lửa trong đống củi, dọn hết xương gà đầy đất, A Khánh biến trở lại thành hồ ly, đặt đầu lên đầu gối cậu, ngáp một cái.

“Làm thần tiên thì không thể ngày ngày ăn thịt rồi.” Cho nên hiện tại rất tốt.

Thành Tội dựa lưng vào thân cây to phía sau, nhẹ nhàng gãi túm lông mao sau tai y, mặt trời buổi trưa phơi ấm cả đám lông dày của hồ ly.

“Ừ.” Hiện tại rất tốt.

Những chuyện trước kia, không quan trọng. Trước mắt, là A Khánh thì được rồi.

Giờ này phút này, huynh ngoan ngoãn làm một hồ ly, tôi ngoan ngoãn làm một người phàm, vậy là tốt lắm rồi.

Những chuyện khác, ngày tháng hãy còn dài.

------

Lời tác giả:

Kỳ thực, đầu tiên tôi đã nghĩ qua một cái kết cho “A Khánh” như sau: Nhiều năm sau Thành Tội đã trở thành một ông lão, A Khánh nhảy lên nhánh cây nhìn cậu, thực ra Thành Tội có thể cảm thấy A Khánh đã đến nhưng cậu không lên tiếng, cứ ngồi trên xích đu sưởi nắng. Nhưng mà lỡ như tôi viết cái kết này ra thì sẽ bị mọi người nghỉ chơi mất…Tôi thực ra là một bà cô thường hay đứng ở ngã ba đường của nhân sinh thôi.

Bạn đang đọc A Khánh của Đại Phong Quát Quá
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vạn_Tộc_Chi_Kiếp_Bản_Dịch
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.