Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1258 chữ

Làm sao mà đại nhân lại quen biết với vị đạo sĩ này nhỉ?

Cận Thư đứng bên ngoài hành lang nhìn trộm mà thấy ngạc nhiên quá xá, đến mức chẳng kịp dụi mắt, nó nghe tiếng Thành Tội hô: “Cận Thư, mang trà lên.”

Cận Thư vâng một tiếng, chạy ù đến phòng trà.

Không quan tâm là quen thật hay quen giả, chỉ cần trị hết bệnh cho đại nhân là được rồi.

Trà khói lượn lờ, tán gẫu cả buổi chiều.

Diệp Sư Pháp chỉ kể về những chuyện tai nghe mắt thấy ít ai biết được trong những năm vân du của mình, tuyệt đối không đá động gì đến Đông Lăng Thượng Quân.

“Tôi nghe nói vùng Linh Lăng này phong cảnh rất đẹp, linh khí lại dồi dào nên mới đến đây du ngoạn, không nghĩ rằng Thành huynh cũng làm quan chốn này, quả thật quá trùng hợp rồi.”

Thành Tội cũng cười nói: “Tiểu đệ quả thật là có duyên với Diệp huynh.” Rồi cũng kể mấy năm nay của mình thế nào.

Diệp Sư Pháp nói: “Đương kim hoàng đế hỉ nộ thất thường, tính khí lại hung bạo, Thành huynh lại không phải là người quyến luyến quan chức, hà tất chi phải dấn mình vào dòng nước xiết ấy?”

Thành Tội nói: “Nhân sinh tại thế chỉ muốn có chỗ đứng. Vai tôi gánh không nổi tay cũng nhấc không xong, chỉ có thể đọc sách mà thôi, may nhờ có tổ phụ và cha nuôi dưỡng dạy bảo, tuy ngưỡng mộ sự tự do tự tại của Diệp huynh nhưng bản thân lại không thể.”

Diệp Sư Pháp nói: “Tu đạo cũng là một chấp niệm, đấy cũng là những gì mà trong lòng Thành huynh đã nghĩ. Xuất thế nhập thế, đạo không giống, tất cả đều do tâm lựa chọn, căn bản cũng là giống.”

Thành Tội khẽ cười nói: “Diệp huynh kiến giải như thế, cũng đã đạt đến ý đạo, xem ra cách ngày thành tiên không còn xa nữa rồi.”

Diệp Sư Pháp nhướng mày: “Thành huynh, khả năng nói đùa của huynh mấy năm qua cũng tăng lên không ít đấy.”

Cả hai lại cười nói một hồi nữa, lúc sau Diệp Sư Pháp đứng dậy cáo từ: “Có thể gặp được Thành huynh thật sự khiến tôi vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ. Tôi ở Linh Lăng cũng đã hơn một tháng, hãy còn có việc muốn đi nơi khác, hôm nay cáo biệt tại đây, sau này sẽ không còn lần từ biệt nào nữa rồi.”

Thành Tội cuối cùng nhịn không được đành nói: “Cố nhân cũng ở đây, Diệp huynh không gặp liền đi sao?”

Diệp Sư Pháp cười: “Qúa khứ đã hết, hôm nay không gặp là tốt nhất. Hơn nữa tôi chung quy vẫn cảm thấy hổ thẹn, không mặt mũi nào gặp lại. Nhờ Thành huynh chuyển lời hỏi thăm đến người ấy giúp tôi.”

Thành Tội không nói gì.

Diệp Sư Pháp lại nói: “Đúng rồi, Thành huynh, huynh đã chọn lựa vào chốn quan trường thì lời nói hành động nên lưu ý nhiều hơn mới phải, vạn lần không nên lại chuốc vạ vào thân. Thành huynh có lẽ không biết, tiểu đồng nhà huynh cứ nghĩ huynh trúng tà nên đã tìm tôi đến giúp huynh trừ tà đấy.”

Thành Tội sững sờ, nhìn cái đầu của Cận Thư ngoài cửa rụt lại.

Diệp Sư Pháp lại chắp tay từ biệt, nhẹ nhàng đi mất.

Thành Tội quay về phòng ngủ, A Khánh dưới dạng hồ ly nằm ngủ ngay trên giường, Thành Tội bước đến xoa xoa đỉnh đầu y: “Diệp Sư Pháp nhờ tôi chuyển lời hỏi thăm huynh đấy.”

A Khánh khẽ run tai, không đáp lại.

Thành Tội quay người lại ngồi xuống ghế: “Y sắp rời khỏi Linh Lăng rồi.”

A Khánh nhướng mắt nhìn cậu, trên người phát sáng hoá thành hình người ngồi ở trên giường: “Ừ, tôi nghe hết lời hai người nói với nhau rồi.”

Thành Tội nói: “Vậy sao huynh không đi gặp y. Mặc dù y nói hổ thẹn không muốn gặp nhưng tôi thấy…”

A Khánh đứng dậy, thân ảnh soạt một cái liền biến mất.

Lời Thành Tội chưa nói xong nghẹn lại trong cổ họng, ngồi đối diện với cái giường trống trơn. Cậu lặng lẽ đứng dậy, rót một tách trà uống, vừa mới uống xong hai hớp đã cảm thấy gió mát thổi qua, A Khánh xuất hiện ngay bên cạnh.

“Tôi đã đi gặp Diệp Sư Pháp rồi.”

Hớp trà nghẹn lại trong cổ họng Thành Tội: “Hả?”

A Khánh ngồi xuống ghế nói: “Vốn tôi cảm thấy chẳng việc gì phải gặp cả. Mấy chuyện đã qua nói tới lui cũng chẳng có ý nghĩa gì. Tôi là không muốn gặp Tiên Quân cái gì ấy, nhưng lại rất muốn gặp Lý Tư. Huynh nói nên đi gặp đi, thế là tôi đi gặp. Vừa nãy tôi gặp y ở trên đường. Tôi cười với y một cái, y cũng cười với tôi một cái, sau đó thì hết rồi. Thế là tôi trở lại đây.”

“…” Thành Tội cũng không biết nên phản ứng thế nào.

A Khánh im lặng một hồi rồi nói: “Y và Lý Tư chẳng giống nhau chút nào cả. Mà cũng chẳng giống người tên Tiên Quân gì đó. Với lại chuyện đó tôi cũng không sao nhớ được, nói rõ ra là có phải giống như không biết hay không. Ừm, một đời người đúng là một kiếp. Kiếp sau thì không giống nữa rồi.”

Thành Tội nói: “Đúng vậy, một đời người chính là một kiếp.”

Kỳ thực A Khánh và Đông Lăng Thượng Quân cũng không giống nhau. Vị tiên cao cao tại thượng kia, cậu tất nhiên là không dám đến gần rồi, nhưng bản thân rất thích hồ ly A Khánh.

A Khánh nhìn cậu, lại nói: “Theo lời Diệp Sư Pháp nói, nếu như, huynh làm quan huyện ở đây mà tôi cứ ở bên cạnh huynh hoài thì sẽ gây rắc rối cho huynh đúng không?”

Thành Tội nói: “Không đâu, cẩn thận thêm một chút là được rồi.”

A Khánh nói: “Chắc chắn có, huynh nói cẩn thận chút, vậy chắc là đã bất tiện rồi.”

Thành Tội có chút ngơ người, A Khánh lại nhìn cậu thêm một lát, thờ ơ nói: “Vậy thì tôi đi về đây. Ra ngoài mấy bữa nay, ông già đó cũng bắt đầu lải nhải rồi.”

Thành Tội lại cứng người một lúc, lát sau mở miệng nói: “À…ừ.”

A Khánh đứng dậy: “Vậy thì huynh nhớ bảo trọng nha. Làm quan chốn phàm trần thật sự không dễ vậy đâu. Tôi không biết…ai, thôi đi.”

Thành Tội cố gắng nở nụ cười: “Lúc này tạm biệt, không biết có ngày nào gặp lại đây.”

A Khánh nheo mắt nhìn y: “Tóm lại là, huynh cứ làm quan thật tốt, và cũng làm người cho tốt.”

Thành Tội gật đầu: “Ừm, Lý huynh cũng bảo trọng nhé, làm một hồ ly thật tốt, tu tiên thật tốt.”

A Khánh gật gật đầu: “Mấy lời tạm biệt cũng đã nói hết rồi. Vậy thì tôi đi đây.” Soạt một cái, thân ảnh đã biến mất không vết tích.

Thành Tội đứng giữa căn phòng trống trơn cả buổi trời, sau cùng mới chầm chậm đặt tách trà trong tay xuống.

Bạn đang đọc A Khánh của Đại Phong Quát Quá
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vạn_Tộc_Chi_Kiếp_Bản_Dịch
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.