Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tổ sản xuất thật gian xảo

Phiên bản Dịch · 1146 chữ

Dịch: Regulus

Biên: Regulus

Team: Nam Hoa Kinh

Nguồn: truyenyy.com

--------------------

Bác bảo vệ rất có tâm nói: "Theo quy định 16 tuổi có thể tham gia thi được rồi. Nhưng sinh tồn nơi hoang dã rất nguy hiểm. Hay là hai cô cậu cân nhắc lại đi."

"Cảm ơn. Chúng tôi vẫn muốn thi." Sở Phong điềm đạm trả lời.

"ôi! Bố mẹ hai đứa đâu? Có một số giấy tờ cần phụ huynh ký tên mới được." .....................

"Chúng tôi là cô nhi." Vân Hân thành thục đáp, như đã quá quen với câu trả lời này rồi.

"..." Bảo vệ trầm mặc xem lại hồ sơ của hai người. đúng là cô nhi, ông bất đắc dĩ phải gật đầu.

"Bác trai, chúng tôi vào trong rồi còn được trở ra nữa không? Chúng tôi còn chưa mua được đồ đạc." Sở Phong nhận lại thẻ căn cước.

"Không sao. Bên trong đã chuẩn bị hết đồ cho mọi người rồi."

Bác bảo vệ do dự, nhưng có lẽ thấy hai đứa còn trẻ như vậy nên nói thêm: "đồ dùng cá nhân không được mang vào đấu trường. Mấy đứa chỉ được chọn đồ của ban tổ chức chuẩn bị sẵn thôi."

Sở Phong đoán đúng. Chương trình đúng là nói một đằng làm một nẻo, sau lưng thì giăng bẫy bọn hắn. Thật quá giảo hoạt!

Hắn lễ phép đáp: "Cảm ơn bác ạ."

"Cảm ơn bác ạ." Vân Hân nói theo. Hai người rất cảm kích khi được một người không quen không biết chỉ bảo như vậy.

"đi đi. Hai đứa cẩn thận một chút. Nếu không qua được thì xin rút lui. Không gì phải sợ mất mặt." Bác bảo vệ chia sẻ thẳng thắn.

"Vâng." Sở Phong cùng Vân Hân đi vào trong.

Hai người vừa bước vào, mọi người xung quanh đều rất kinh ngạc. Quả thực vóc dáng Vân Hân chỉ giống cô bé mười bốn mười lăm tuổi. Không ai nghĩ tới việc cô cũng là một thí sinh tham gia cuộc đấu.

"Cô bé vừa vào cũng là thí sinh à? Nhỏ như thế mà cũng đi thi á?" Có người thắc mắc.

"Hình như vậy. Theo quy định, mười sáu tuổi được thi rồi. Có thể do người ta nhỏ người thôi."

"Nhỏ như vậy mà cũng dám tham gia. đúng là nghé mới sinh không sợ hổ." Một kẻ khác móc mỉa.

"Con bé kia chắc chắn không trụ được qua ngày đầu tiên."

"Sao mãi chưa rút trúng tao nhỉ? Giải nhất thế mà được mỗi trăm triệu."

"... ..."

Sở Phong và Vân Hân còn chẳng biết những lời ra tiếng vào chua như chanh kia là đang nói hai người bọn họ.

Với tính cách của hai người, dù có biết cũng không để tâm.

"Bịch bịch bịch..."

Hai người Sở Phong Vân Hân đọc bảng chỉ dẫn tìm đường vào nhà thi đấu. Sau đó nhân viên đưa đến họ đến ở trong căn phòng nằm tại vị trí trung tâm tòa nhà và dặn dò đến tối tất cả mọi người phải tập trung. Ban tổ chức sẽ thông báo nội quy thi đấu.

"Cạch!" Nhân viên rời đi.

Sở Phong để ba lô sang một bên, thở dài: "Xem ra tổ sản xuất muốn toàn bộ thí sinh cùng xuất phát tại một vạch."

"Chúng ta làm thế nào bây giờ?" Vân Hân nhíu mày.

"Không vội. Trước mắt cứ nghỉ ngơi cho khỏe." Sở Phong không muốn quản ban tổ chức nữa. Trái lại, muốn đầu óc tỉnh táo minh mẫn thì phải tĩnh tâm.

"Được." Vân Hân đọc sổ ghi chép kinh nghiệm sinh tồn tối hôm qua cô học được.

Buổi chiều cả hai ngồi ngẩn người trong phòng. Cơm trưa và tối cũng đều nhờ nhân viên mang đến tận phòng.

"Cạch..."

Trong khi Sở Phong Vân Hân đang đi xuống hành lang thì nhiều người cũng mở cửa đi ra, theo sau họ là nhân viên của tổ sản xuất.

"Trọng điểm đêm nay tới rồi." Sở Phong háo hức muốn xem tổ sản xuất ra thứ luật chơi gì.

"Woa! Cô bé kia thật lùn, thật đáng yêu." Bỗng có giọng nói trong trẻo vang lên. Hai người Sở Phong Vân Hân quay lại nhìn.

Tiếng nói ấy là của một cô gái tóc ngắn, khoảng hai mươi tuổi. ánh mắt cô đúng lúc đang nhìn đối tượng nhỏ nhắn đáng yêu Vân Hân đó.

"Liễu Y Mộng, im mồm." đi bên cạnh là cô gái tóc dài có dáng dấp, chiều cao bằng cô tóc ngắn kia. Hai nàng là chị em sinh đôi, chỉ khác nhau mái tóc dài ngắn.

"Nhưng mà, con bé..." Liễu Y Mộng đang muốn nói thêm gì đó thì bị chị véo mông, nháy mắt ra hiệu im lặng.

"Mày lấy thêm điểm tâm đi." Liễu Y Thu đảo mắt liếc em gái, áy náy ra hiệu. Cô em giật giật khóe miệng, nở nụ cười gượng ép.

"..." Sở Phong nhìn hai nàng, đặc biệt chú ý đến dáng vẻ ủy khuất của Liễu Y Mộng. Tướng mạo nàng rất xinh đẹp. đây là một trong số ít những cô nàng được hắn cho 90 điểm ngoại hình,10 điểm còn lại thì phải xem xét tính cách.

"đi thôi." Sở Phong bất đắc dĩ lắc đầu, đưa Vân Hân đi. đối phương nói đúng, Vân Hân quả thực vừa thấp vừa gầy.

"Hừ!" Vân Hân bĩu môi liếc hai nàng, trong lòng thầm nghĩ: Không phải chỉ là cao hơn mình một chút thôi sao? Vân Hân ta sớm muộn sẽ cao lớn hơn, cả tóc cũng dài hơn.

Cô bĩu môi, bực bội theo sau Sở Phong.

Liễu Y Thu nhìn bóng lưng gầy gò của hai người , không nhịn được nhéo lỗ tai em gái dạy dỗ: "Trước khi đi chị nói như thế nào? Chị bảo mày bớt mồm lại. Mày vừa ra khỏi cửa đã lớn tiếng kêu người ta thấp?"

"Nhưng cô bé đó thấp thật mà!" Liễu Y Mộng lầm bầm.

"Mày. . ." Liễu Y Thu tức giận muốn nhéo lỗ mạnh hơn nhưng lại không nỡ, bất đắc dĩ nói: "Người có cơ thể thấp bé nhưng lòng tự ái rất cao. Mày nói người ta như vậy dễ khiến người ta tức giận."

"Em xin lỗi." Liễu Y Mộng dẩu miệng giống như một cô bé đi lạc.

"Thôi được rồi." Liễu Y Thu tức giận, đúng là không thể nào mắng được cô em sinh đôi này.

Sống trong xã hội này, nếu như quá thật thà thì sẽ làm người khác tổn thương.

Cô liếc mắt thấy bốn phía nhìn đang nhìn mình chằm chằm, liền lôi Liễu Y Mộng đi: "Được rồi, đi nhanh đi."

Cô nhất định giành chiến thắng.

Bạn đang đọc 365 Ngày Sinh Tồn Nơi Hoang Dã (Bản dịch) của đại bạch yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi acquy_kute
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 16
Lượt đọc 881

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.