Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đẽo gỗ thành đồ dùng

Phiên bản Dịch · 1194 chữ

Dịch: Lục Trà

Biên: Regulus

Team: Nam Hoa Kinh

Nguồn: truyenyy.com

--------------------

Một bữa tối đạm bạc kết thúc trong sự ấm cúng. Hai người tự giác đứng dậy làm tiếp việc của mình.

Vân Hân dọn bát đũa, ngẩng đầu nhướn mi nhìn xung quanh, khẽ nói: "Sở Phong, không có muỗi thật."

"Mấy loại cỏ kia có tác dụng đuổi muỗi thật, đúng là rất hiệu quả." Sở Phong nhìn bao quát một vòng, đúng là không còn một con muỗi nào cả.

Không như tối hôm qua, trong lều quá nhiều muỗi, chỉ cần có cơ hội sẽ bay đến hút máu ngay.

"Vậy thì tốt rồi, em không phải chịu cảnh gãi ngứa nữa." Vân Hân cúi đầu nhìn chăm chú chân mình, trên da xuất hiện mấy nốt đỏ, tất cả đều do muỗi cắn.

"Từ giờ trở đi em nhớ mang theo bên người ít cỏ đuổi muỗi. Chắc chắn không có con muỗi nào dám đến gần em đâu." Sở Phong chỉ vào góc lều, trên mấy tảng đá vẫn sót lại một ít cỏ đuổi muỗi.

"Vâng. Vậy em sẽ để một ít cỏ vào túi." Vân Hân lấy kim chỉ bắt đầu công việc tối nay.

Sở Phong chờ cô cắt xong tấm vải rồi lấy đao bổ củi bắt đầu đẽo gỗ.

Đêm nay hắn sẽ làm thùng gỗ này trước. Ngày mai hắn muốn ra biển nên cần phải có đồ chứa nước, còn dây thừng bằng vỏ cây có thể để đến mai làm.

"Không được để lại khe hở." Sở Phong chọn một đoạn gỗ, dùng dao đánh dấu, đo các cây gỗ có chiều dài bằng nhau tầm nửa thước.

"Hộc hộc..." Sở Phong thở một tiếng, cầm đao bắt đầu chặt gỗ. Hắn đẽo rất cẩn thận, tránh không làm nứt gỗ.

"Phập phập phập..."

Hắn khoét một miếng bên trái, sau đó lại khoét một miếng bên phải tạo thành hình chữ 'V'. Loại gỗ này rất dễ đẽo gọt nhưng càng đến gần lõi thì càng khó chặt.

Sở Phong dùng nhiều sức để chặt gỗ. Gỗ dày đến hơn ba mươi centimet, cũng phải mất nhiều thời gian mới chặt đứt được.

Sau khi chặt xong một bên, thì chuyển sang bên khác, phần ở giữa thì đành phải lấy rìu chặt mạnh.

"Răng rắc răng rắc..."

Ban đêm nhiệt độ ngoài trời hạ xuống, nếu vận động nhiều thì cơ thể vẫn bị ra mồ hôi.

"Hộc hộc hộc..."

Sở Phong cố gắng kiểm soát tốc độ của mình, ngăn không cho cơ thể đổ quá nhiều mồ hôi. Nếu hắn được tắm như chiều tối nay thì tốt.

Mất đến mười mấy phút Sở Phong cũng chặt xong cái cây.

Lại mất thêm mười mấy phút nữa.

"Chặt xong rồi." Sở Phong xoay xoay cổ tay, nhìn thanh gỗ dài nửa mét.

Bây giờ phải xử lý phần mặt cắt đang bị lồi lên hai bên, phải gọt bằng hai đầu mới được. Về cơ bản thì không có cái gì không giải quyết được.

"Xoẹt xoẹt xoẹt..."

Sở Phong chậm rãi chém xuống từng nhát, cảm giác mình đang chơi một bản nhạc, hòa thanh cùng động vật bên ngoài tạo thành một bản 'ma khóc quỷ gào'.

Rừng cây vào đêm rất đáng sợ, lại thêm nhiều tiếng kêu kì quái của động vật, cảm giác như đang trong thế giới của quỷ vậy.

Nửa giờ sau, Sở Phong đã gọt bằng phẳng thanh gỗ, thanh gỗ cao nửa thước đặt thẳng nhìn như một băng ghế gỗ.

"Anh mới bắt đầu đục gỗ à?"

Vân Hân dừng đôi tay đang khâu vá, vuốt vuốt hai mắt cay xè, nhẹ giọng nói: "Có muốn nghỉ chút không?"

Đống lửa phát ra tia sáng tí tách, theo không khí nhảy qua nhảy lại, làm cho hai mắt cô càng mệt mỏi hơn.

"Anh không mệt, tranh thủ bây giờ chưa khó khăn thì làm thêm nhiều một chút." Sở Phong nói rồi cầm xẻng trong tay, bắt đầu đẽo phần ruột cây gỗ.

"Ơ? Như vậy cũng được à?" Vân Hân ngạc nhiên nói.

"Ban đầu có thể dùng xẻng đẽo một chút, đợi đẽo sâu vào trong rồi dùng sức xoay xẻng thật mạnh thì sẽ được." Sở Phong giải thích.

Tổ sản xuất đã chuẩn bị một loại xẻng rộng hai mươi centimet, vừa vặn với chiếc thùng gỗ dày từ năm đến sáu centimet.

"Là vậy à." Vân Hân gật đầu khó hiểu.

"Kẽo kẹt kẽo kẹt..."

Sở Phong xoáy mất mấy phút, cái xẻng ma sát vào mặt trong thùng gỗ, xoay qua xoay lại nhưng không ra. Hắn đành phải xoay xoay cái xẻng rồi rút ra.

Dưới ánh nhìn của Vân Hân, Sở Phong cầm xẻng xúc những cục than đỏ rực đổ vào bên trong lõi thùng gỗ.

"Sở Phong, than này sẽ làm thùng gỗ bị cháy đấy." Vân Hân lo lắng nói.

"Không cháy đâu." Sở Phong lắc đầu, nhẹ nhàng giải thích: "Chỉ cần không cho gỗ bén lửa thì sẽ không sao, sau đó đợi cho than nguội thì dội nước vào là được."

Phương pháp này do hắn học được trong mấy video trên mạng. Người ta dùng cách này để đốt gỗ và làm thành một cái rìu đá.

Bây giờ hắn áp dụng cách này làm thùng gỗ cũng được mà lại có thể tiết kiệm thể lực.

Quan trọng là không có đồ để đục, nếu dùng đá làm đồ đục thì sợ rằng đá sẽ làm gỗ nứt. Mà thùng gỗ lại cao nửa thước, ở dưới đáy nhìn thế thôi nhưng rất khó để đục xuống.

"Sở Phong, loại gỗ này có thể làm thành vài cái bát gỗ không?" Ánh mắt Vân Hân sáng lên.

Với người phụ nữ nội trợ thì việc quan tâm hàng đầu chính là làm những đồ dùng trong gia đình. Còn với người đàn ông thì họ quan tâm đến săn bắn. Đây là hình thức sinh hoạt gia đình thời nguyên thủy. Bây giờ hai người chính là đang sống lại thời kì đó.

"Làm được, sau rảnh rỗi anh sẽ làm thử mấy cái." Sở Phong cũng có ý định này.

Sau này khi đã có nhiều đồ dùng rồi thì những đồ trong nhà sẽ phối hợp thành một bộ ăn ý, sinh hoạt hàng ngày sẽ có cảm giác như cuộc sống gia đình.

"Chén gỗ có thể cho em làm thử không?" Vân Hân không muốn Sở Phong phải tốn quá nhiều sức.

"Được, vậy thì để em làm." Sở Phong cười nói. Sau này thời gian ban đêm sẽ không có nhiều, sợ rằng không thể làm được việc gì cả.

"Gỗ bốc khói kìa." Vân Hân hoảng hốt chỉ thùng gỗ.

"Không sao đâu." Sở Phong bình tĩnh cầm hai cây gậy gỗ, gắp đống than củi trong thùng gỗ ra.

Sau đó cầm đao bổ củi luồn vào chà sát ở bên trong, hất hết đống than bên trong thùng ra. Cái thùng gỗ này cần phải đục sâu thêm chút nữa.

Bạn đang đọc 365 Ngày Sinh Tồn Nơi Hoang Dã (Bản dịch) của đại bạch yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi acquy_kute
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 635

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.