Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ăn uống không tệ hơn trong thành phố

Phiên bản Dịch · 1203 chữ

Dịch: Phật Gia

Biên: Regulus

Team: Nam Hoa Kinh

Nguồn: truyenyy.com

--------------------

Hai người Sở Phong Vân Hân tới thác nước.

“Đầu tiên em rửa sạch rau. Anh chuẩn bị than củi rồi đi tắm.” Sở Phong khẽ nói.

“Vâng.” Vân Hân ngoan ngoãn đáp, ngồi xuống bên cạnh đầm nước rửa rau, chọn rau dại phải cẩn thận nếu không ăn sẽ có vị đắng.

“Răng rắc răng rắc…”

Sở Phong nghiền nát than củi, mắt quan sát bốn phía, lẩm bẩm nói: “Lần nào cũng phải ra đây lấy nước, quá là phiền. Nếu tìm thấy được ống trúc thì thật tốt.”

Hắn thấy rất tiếc. Hôm nay đi thám hiểm xung quanh không phát hiện được cây trúc nào. Nếu không đã có thể mang nước về doanh trại.

Sở Phong dùng lá rau bọc thành hai túi đựng bột than củi cho đỡ phải lấy tay dùng. Sau đó hắn nhìn qua chỗ bột than củi còn lại, khẽ cười nói: “Thử gội đầu bằng bột than củi đã.”

Sở Phong nắm một vốc bột, hất mái tóc đã thấm ướt nước, bôi bột than củi bôi lên đỉnh đầu.

Nước màu đen nhỏ từ trán ra phía sau đầu trông rất kì quặc nhưng không thể phủ nhận được công dụng của bột than củi. Nó có thể khử mùi mồ hôi và các mùi lạ khác, cũng loại bỏ được dầu trên da nữa.

“Hì Hì… đen sì.” Vân Hân lấy tay che miệng cười, nhìn Sở Phong đang cào da đầu.

“Vù Vù.”

Sở Phong cào thêm mấy nhát rồi cúi đầu vào trong nước suối cọ rửa. Sau đó hắn ngẩng đầu, hai tay vuốt nước trên tóc, cả người thấy thật nhẹ nhõm sảng khoái.

“Đây, anh lau mặt đi.” Vân Hân cầm khăn mặt tới, lần này mang theo hai chiếc.

“Bột than củi chuẩn bị xong rồi. Em cũng đi tắm rửa đi.” Sở Phong đón lấy khăn, chỉ vào trong xẻng còn hai túi bột phấn nữa.

Khoảng năm giờ chiều, nhiệt độ nước vừa đủ.

“Ừ.” Vân Hân vui vẻ đáp, quay người lấy quần áo sạch, cầm theo bột than vào lồng gỗ. Đã cực khổ một ngày rồi được tắm rửa là thoải mái nhất.

Sở Phong nhìn quanh lần nữa, cảnh giác với thú hoang đang muốn uống nước lần cuối lúc chạng vạng. Rồi hắn mới ra xem lông thú phơi thế nào rồi.

Hắn mang miếng da từ trên đá xuống, sờ lên liền phát hiện lớp dưới da đã khô, phơi nắng thêm một ngày nữa là xong.

Mười phút sau, thiếu nữ đã tắm rửa xong. Tóc cô vẫn ướt làm cho người khác có cảm xúc rất lạ.

Sở Phong thấy trên mạng có một khá chính xác, con trai tắm rửa xong liền trở nên đẹp trai. Còn với con gái, hôm nay câu này cũng rất đúng với Vân Hân, khí chất trời sinh không cần trang điểm đã rất xinh đẹp rồi.

“Sở Phong, đến lượt anh đi tắm.” Vân Hân đỏ mặt, nghiêng đầu cho tóc nhỏ nước xuống đất chứ không nhỏ vào người rồi đem đồ nhỏ vừa thay đi giặt.

“Ừ, em chú ý xung quanh một chút.” Sở Phong cầm đồ nhỏ, cùng túi bột than củi đi vào lồng gỗ.

Cởi quần dài và quần nhỏ xuống, lấy bột than đen như mực bôi lên người, tựa như đem gia vị ướp cá bôi lên toàn thân, hạt bột tròn tròn tạo cảm giác mới lạ.

“Ào ào ào.”

Một dòng nước xả qua, Sở Phong thấy toàn thân không còn cảm giác dinh dính, như vừa bớt đi cảm giác bị cấm túc.

“Quả nhiên, tắm rửa xong thấy ổn hơn nhiều.” Sở Phong mặc quần, hoạt động thân thể một chút, cầm đồ lót thay ra bỏ vào trong lồng giặt liền thấy thiếu nữ đang dùng bột than còn lại trong xẻng để giặt quần áo.

“Ném đồ qua đây cho em.” Vân Hân quay lại hô.

“Ừ.” Sở Phong cất bước đi đến. Làm sao mà đem đồ lót ném qua đấy được.

Giặt quần áo và rửa rau xong thì trời cũng bắt đầu tối, hai người về doanh trại..

Vân Hân đi nấu canh rau và đem thịt nướng hâm nóng lại.

Sở Phong ra ngoài kéo về một cái cây đường kính hơn 30 cm, đầu không dài, chỉ khoảng 7 đến 8 mét.

“Sở Phong, anh muốn dùng làm củi đốt à?” Vân Hân nghi hoặc hỏi. Cô quay đầu nhìn đám củi đốt đã thu thập dùng đủ cho mười ngày nửa tháng nữa.

“Không phải, cây gỗ này có thể đục ra làm thành cái thùng gỗ.” Sở Phong lắc đầu nói.

Hiện tại họ chưa có đồ đựng nước và đồ ăn, chỉ có duy nhất cái nồi sắt. Bình thường hầm rau củ cũng cần phải dùng tới nồi và cũng phải mang theo nó lúc đi thám hiểm. Một cái nôi sắt hoàn toàn không đủ dùng.

Sở Phong tạm thời không tìm được ống trúc nên chỉ có thể đục ra được một vật dụng thay thế, mà thùng gỗ chính là thứ dễ làm nhất.

Trên thực tế, Sở Phong còn thể đốt đất, dùng đất sét nung làm đồ gốm. Chỉ là hiện tại trò chơi vừa mới bắt đầu, họ không có thời gian lãng phí trong việc sáng chế đồ gốm được. Trừ phi nhét đầy bao tử, có thời gian rảnh rỗi mới có thể ngồi sáng chế đồ gốm.

“Cái này có khó không? Em phải làm gì?” Vân Hân chần chừ nói.

“Không đâu. Tối nay em may túi đựng thuốc chống côn trùng và làm thêm một bộ quần đùi áo ba lỗ nữa.” Sở Phong khẽ cười lắc đầu, đã tìm ra phương pháp tương đối dễ làm.

Không đợi thiếu nữ kịp nói chuyện, hắn nhìn cái nồi đang trào nước sôi, khẽ cười: “ Tốt, chúng ta ăn bữa tối trước đã.”

“Ừ.” Vân Hân gật gật đầu, lấy đũa và thìa gỗ.

Sở Phong bắc nồi từ trên giá xuống, đặt ở chính giữa cái bàn ăn tạm thời bằng đá, cầm ra hai xâu thịt nướng cất kỹ trên nắp nồi.

“Bữa tối hôm nay lại có thể được ăn hai món.” Vân Hân cảm khái.

“Vậy chúng ta về sau tận lực ăn 3 bữa cơm.” Sở Phong cười nói tiếp, đem xâu thịt nướng đưa tới.

“Ừ ừ, chắc chắn có thể.” Vân Hân cắn miếng thịt, sau đó lấy thìa uống mấy ngụm canh.

Hai người ăn thịt nướng, uống canh rau dại. Cô một muôi canh, anh một đũa gắp rau dại bắt đầu ăn.

“ Sở Phong, chúng ta tới nơi hoang dã này, ăn uống không hề tệ hơn trong thành phố. Hai ngày liên tiếp đều được ăn thịt thú rừng.” Vân Hân dịu dàng nói.

“…” Sở Phong hơi sửng sốt sau đó cười phá lên: “Đúng vậy, hôm qua được ăn rắn, hôm nay được ăn thịt thỏ rừng.”

Về sau ăn cái gì? Ai nói được đây?

Bạn đang đọc 365 Ngày Sinh Tồn Nơi Hoang Dã (Bản dịch) của đại bạch yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi acquy_kute
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 584

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.