Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương trình ẩm thực

Phiên bản Dịch · 1216 chữ

Dịch: Thượng Quan Tiểu Phong

Biên: Regulus

Team: Nam Hoa Kinh

Nguồn: truyenyy.com

---------------------------

"Sở Phong, Anh định làm gì với miếng da này?" Vân Hân tò mò hỏi.

"Có thể dùng để làm giầy hoặc sau này có nhiều da thì còn có thể làm thành áo." Sở Phong vừa nói vừa làm sạch miếng thịt.

Hắn đưa cái xẻng cho cô gái, nói: "Em cầm về trước đi. Anh xử lý xong miếng da này sẽ mang nước về."

"Vâng." Vân Hân nhận cái xẻng, quay người trở về.

"Giờ phải tìm một cái giá để phơi da thú, nếu không da sẽ bị hỏng." Sở Phong bỏ dao chẻ củi xuống. Sau khi rửa sạch sẽ miếng da, hắn sẽ đi chặt gỗ và dây leo.

Trong lòng đã có kế hoạch, hắn dùng gỗ làm một cái giá hình tam giác, sau đó đem miếng da thỏ buộc cố định ở chính giữa, như vậy có thể phơi tấm da rồi.

"Với ánh nắng thế này thì chắc phải phơi hai ngày." Sở Phong nhìn mặt trời, tìm kiếm xung quanh được một tảng đá lớn.

Hắn đem tấm da đặt trên tảng đá để phơi nắng, sau đó cầm cái nồi nước ở dưới suối lên uống một hớp.

"Còn hơi nóng, cẩn thận uống vẫn được." Sở Phong cầm dao chẻ củi và nồi về trại. Từ xa hắn thấy Vân Hân đang nhặt rau củ.

Hắn đưa nồi nước tới, nhẹ giọng nói: "Em uống nước trước đi."

"Vâng." Vân Hân buông rau củ trong tay xuống, ôm cái nồi hé miệng uống nước.

"Cạch!"

Cô uống một hơi lớn rồi đem nồi đặt xuống, vỗ bụng nói: "Sống lại rồi."

"Em uống nhiều nước như vậy thì lát nữa sẽ không ăn được nhiều thịt đâu." Sở Phong liếc mắt, cầm nồi uống.

Sau đó hắn dùng một hơi, đem chỗ nước còn lại uống sạch.

". . ." Vân Hân mỉm cười nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Sở Phong nói: "Đưa nồi cho em, em đi lấy nước nấu thịt thỏ."

"Đây, cẩn thận một chút." Sở Phong cười đưa nồi cho cô. Lần này hắn không đi cùng nữa.

"Yên tâm đi." Vân Hân một tay cầm nồi, một tay cầm rau củ dại đã nhặt xong đi ra suối.

Sở Phong nhìn theo cô gái đã đi xa, sau đó nhìn thấy phía trên cái xẻng toàn là ruồi muỗi nhưng do ở gần đống lửa nên không dám bu lại gần.

"Nướng thịt thì phải có xiên."

Thịt nướng dã ngoại không có gì, chỉ có thịt là chính, còn lại thì hắn phải tự làm.

Sở Phong dùng dao chẻ củi gọt cây làm xiên. Thịt thỏ không nhiều, chỉ cần làm 3 cây xiên là được.

Sau đó hắn làm than hoa. Nướng thì phải có than hoa tốt, nếu không lửa sẽ làm thịt cháy đen.

Sở Phong chờ làm xong than hoa thì Vân Hân cũng xách nồi nước và rau củ trở về.

"Bắt đầu hầm thịt thỏ thôi." Vân Hân vui vẻ đem nồi treo trên kệ gỗ, sau đó bỏ thịt vào.

"Cho anh một ít lá rau lớn." Sở Phong vẫy vẫy Vân Hân đang cầm rau củ đã rửa. Hắn phải dùng lá rau bọc thịt vào rồi mới xuyên vào xiên nướng, như vậy tay đang bẩn cũng không bị chạm vào thịt.

Hắn vẫn nghĩ đến việc làm đồ chứa nước, không thì lúc nào muốn rửa tay cũng phải ra thác nước.

"Đây." Vân Hân đưa tới. Cô cũng học Sở Phong, cầm rau bọc thịt lại rồi xuyên vào xiên nướng. Làm xong là vừa đủ ba xiên.

"Bắt đầu nướng thôi." Sở Phong dựng hai tảng đá làm giá nướng.

"Tách tách. . ."

Mỡ thỏ rơi xuống than hoa đang cháy phát ra âm thanh vui tai.

"Thật là thơm." Vân Hân mở to mắt nhìn thịt nướng, trong miệng toàn là nước miếng.

"Chờ thêm lát nữa, mình nướng kỹ một chút." Sở Phong trấn an, dã ngoại thì thịt phải chín kỹ mới ăn được, nếu không sẽ lây bệnh ký sinh trùng.

"Chẹp!" Vân Hân ngây ngốc nuốt nước miếng. Cô mở nắp nồi ra, tránh hơi nước canh làm bỏng.

"Cẩn thận ăn vội quá mà bỏng nhé." Sở Phong trêu đùa, cúi đầu tìm trong đống rau củ dại có 'ớt núi'. Đây là loại quả có vị cay.

Hắn đem nước 'ớt núi' nhỏ lên trên thịt, đây coi như là một loại gia vị đi.

Cùng lúc truyền hình trưc tiếp đang chiếu tới Sở Phong. Không ai ngờ được chương trình Sinh tồn hoang dã đã bị Sở Phong biến thành chương trình ẩm thực, mặc dù chỉ có ba xâu thịt nướng.

"Chà! Giá nướng thịt rất đẹp." Hà Minh vô cùng khen ngợi.

"Quả thật rất đẹp." Vương Lâm bình thản nói.

Sắc mặt hắn hơi phức tạp, hôm qua mới nói bậy bạ rằng hai người Sở Phong không chịu nổi một ngày. Nhưng giờ đã sang ngày thứ hai, họ còn kiếm được cả thịt nướng.

"Đó là thịt gì?" Ngô Tinh Nguyệt tò mò. Đôi mắt đẹp nhìn thịt nướng còn nóng trong màn hình làm con sâu thèm ăn trong bụng trỗi dậy.

"Muốn biết thì chúng ta chỉ có thể xem lại thời điểm trước đó."

Hà Minh hiểu lệnh từ đạo diễn, hắn vội vàng tiếp lời: "Chúng ta hãy cùng xem qua quá trình đi săn của đội Sở Phong Vân Hân."

Dù sao chương trình 365 Ngày sinh tồn hoang dã cũng có tới một trăm đội tham gia. Lúc phát sóng trực tiếp đều phải lên sóng mỗi đội một chút nên khán giả sẽ bỏ lỡ một số cảnh. Tuy nhiên chức năng phát lại sẽ giúp khán giả hiểu sự việc vừa xảy ra hơn.

Màn hình chiếu đến cái bẫy Sở Phong đặt . . . Thời gian sau đó được đạo diễn tua nhanh, màn hình chuyển đến đoạn Sở Phong Vân Hân gặp sói.

"Đây là sói lửa. Sao lại có ở đây?" Vương Lâm biến sắc.

"Sói lửa?" Hà Minh hô nhẹ, vội nói: "Vương lão sư, người cho chúng tôi biết một chút về sự nguy hiểm của sói lửa đi."

"Sói lửa là chi mạnh nhất trong loài chó, cũng là loài nhanh nhẹn và hung dữ nhất. Cơ thể chúng nhỏ hơn nhưng sức chiến đấu còn hơn cả sói thông thường." Vương Lâm nghiêm túc nói.

"Ôi!" Hà Minh hít một hơi, lo lắng nói: "Vậy hai người họ sẽ gặp nguy sao?"

"Cũng không hẳn, Sở Phong phân tích rất đúng. Đây là một con sói đơn độc, khả năng tấn công hai người khá thấp."

Vương Lâm khẽ cười, lắc đầu một cái, một giây sau lại nghiêm túc: "Nhưng hai người Sở Phong sau này khó mà bắt được thỏ. Rõ ràng bãi cỏ kia cho thấy đây sói lửa thường đi săn, dù có đặt bẫy bắt được thỏ thì cũng sẽ bị sói lửa ăn mất."

"Nói vậy thì bữa ăn hôm nay của Sở Phong Vân Hân là bữa ăn thịt thỏ cuối cùng à?" Hà Minh kinh ngạc.

Bạn đang đọc 365 Ngày Sinh Tồn Nơi Hoang Dã (Bản dịch) của đại bạch yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi acquy_kute
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 707

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.