Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Niềm vui bất ngờ

Phiên bản Dịch · 1346 chữ

Dịch: Lục Trà

Biên: Regulus

Team: Nam Hoa Kinh

Nguồn: truyenyy.com

--------------------

"Nào, đưa rau cho anh."

Sở Phong kéo cô ra sau, cầm lấy bó rau Vân Hân vừa để dưới đất. Trong đó phần lớn là các loại cỏ có tác dụng xua đuổi thú vật. Cái này là hắn bí mật hái, cũng chưa bị máy quay ghi hình lại.

Tuy nhiên vẫn chưa thể biết chính xác mấy loại cỏ này có thể xua đuổi thú vật hay không. Nếu nó thực sự có tác dụng như lời đồn thì sau khi quay về thành phố hắn có thể dùng mấy loại cỏ này kiếm lời rồi.

"Em vẫn cầm được mà." Vân Hân yếu ớt nói, giọng hơi mất tự nhiên.

"Được, đợi sau khi anh cho em ăn no, còn có rất nhiều việc cho em làm đó." Sở Phong vỗ đầu Vân Hân, quay người tiếp tục dẫn đường, lần theo những ký hiệu đã được đánh dấu.

Cây cối trong rừng có sức sống thật mãnh liệt, đặc biệt ở những nơi ẩm ướt. Con đường vừa mới được dọn dẹp sạch sẽ nhưng chỉ trong vài ngày sau thì đã cây cối che lấp.

"Hừ!"Vân Hân nhăn mũi khó chịu, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Lần nào cũng coi mình như trẻ con vậy."

Lần này, Sở Phong cố gắng đi chậm hơn rất nhiều cho cô có thể theo kịp mình. Rõ ràng lúc đi chỉ mất khoảng nửa giờ vậy mà lúc quay lại bãi cỏ thì mất đến gần một giờ đồng hồ.

"Hộc hộc hộc.... Cuối cùng cũng đến bãi cỏ rồi."

Vân Hân xoay người lại, hai tay chống đầu gối, miệng thở dốc.

"Vậy chúng ta nghỉ lại đây lâu một chút nhé." Sở Phong nói nhỏ.

Mắt hắn nhìn bãi cỏ, liếc một vòng xung quanh vẫn không thấy có con thỏ nào đang giãy giụa cả.

"Có bắt được con nào không?" Vân Hân cố gắng lên tiếng, đôi mắt đen chớp chớp đầy hy vọng.

"..." Sở Phong mấp máy miệng, chỉ biết quay đầu đi để không phải thấy ánh mắt thất vọng của cô.

"Sở Phong, Sở Phong..." Giọng Vân Hân run lên.

"...." Sở Phong đành phải quay lại thì thấy mắt cô đang nhìn về phía trước, cơ thể hơi run run.

Tay cô chạm vào thắt lưng Sở Phong, sợ hãi nói: "Anh mau nhìn đi, kia là chó hay sói?"

"Sói á?" Người Sở Phong rung lên một cái, lập tức nhìn sang hướng khác thì vừa đúng lúc thấy có một cái đầu thú ở rìa bãi cỏ.

Vừa mới xuất hiện sao?

"Sao lại thế được?" Sau khi chăm chú quan sát, Sở Phong sửng sốt nói: "Tại sao lại có sói ở đây được?"

Hắn vẫn chưa hiểu. Đây chỉ là một hòn đảo nhỏ, tại sao lại có sinh vật sống ở trên đất liền được?

Hắn nắm thật chặt cái xẻng và đao bổ củi, tay phải đẩy Vân Hân ra sau lưng để bảo vệ, tìm kiếm đàn sói còn đang ẩn núp.

"Sói thật à?" Vân Hân mở to hai mắt, lấy tay bịt miệng mình lại. Cô sợ hãi ngó đầu nhìn ra phía rìa bãi cỏ thăm dò con sói.

Vì cô là thường xuyên xem chương trình thế giới động vật nên làm sao cô không biết sói chứ. Đây là loài vật có tập tính sống bầy đàn. "Con sói đầu đàn" thường rất khỏe và gian xảo. Chúng tập hợp nhiều gia đình sói lại tạo thành một đàn.

"Sở Phong, chúng ta làm gì bây giờ?" Vân Hân áp sát vào Sở Phong, mắt liên tục nhìn bốn phía, chỉ sợ trong bụi cây nào đó có một con sói đang ẩn nấp.

"Đừng sợ, có anh ở đây rồi." Sở Phong bình tĩnh an ủi, việc cần làm bây giờ chỉ có thể là quan sát thôi.

Có thể sự xuất hiện của hai người khiến sói bị hoảng sợ. Nó nhìn hai người cực kì cảnh giác sau đó từ từ lùi lại rồi biến mất vào bụi cây đằng sau.

"Nó đi rồi."

Vân Hân chỉ vào rừng, thì thầm: "Nó đi thật hay là đi gọi đồng bọn tới vậy?"

"Không sao, tạm thời chúng ta an toàn rồi."

Sở Phong nhìn ra sau một vòng, chợt thở phào nhẹ nhõm, động viên nói: "Đây chỉ là một con sói đơn độc thôi, không đi theo bầy."

"Con sói đơn độc á?" Vân Hân ngạc nhiên sau đó cô bình tĩnh lại. Con sói đó chỉ có một mình nên sẽ không dám tấn công hai người đâu.

"Ừ, con sói này rất gầy và yếu ớt, nếu như không đi theo bầy thì rất khó săn mồi, việc sống sót sẽ trở nên khó khăn." Sở Phong bình tĩnh trả lời.

Thực ra còn một vấn đề mà hắn không nhắc tới, nếu như ở đây có một con sói sinh sống, vậy thì nhất định vẫn còn một bầy sói ở nơi nào đó trên đảo, hoặc ít nhất thì không chỉ có một con thôi đâu.

"Thì ra là vậy." Vân Hân gật đầu như đã hiểu ra vấn đề, cau mày hỏi: "Tại sao sói lại xuất hiện ở đây nhỉ?"

"Anh không rõ lắm." Sở Phong lắc đầu, đột nhiên nghĩ lại thông tin mình đọc được ở trên mạng. Diện tích trái đất đã trở nên lớn hơn, có lẽ vì vậy mà việc trên đảo xuất hiện loài vật sống trên đất liền thì cũng không có gì lạ.

Hắn nhún vai bất lực: "Xem ra từ nay chúng ta có kẻ thù rồi."

"Hả?" Vân Hân ngơ ngác.

"Bãi cỏ này chắc cũng là khu vực săn bắn của nó." Sở Phong cười cay đắng.

Rõ ràng là không chỉ có hai người là kẻ săn mồi duy nhất ngoài tự nhiên, nhưng còn may hơn là gặp gấu. Nếu không thì e rằng hai người không có thời gian rảnh rỗi mà yên tâm tán gẫu như thế này.

"Chúng ta nhanh đi kiểm tra bẫy thôi, không thể để cho sói phá hỏng được." Vân Hân lo lắng nói.

"Được." Sở Phong đứng đằng trước nắm chặt đao bổ củi, hai mắt cảnh giác nhìn bốn phía xung quanh.

Hai người đi đến cái bẫy đầu tiên, thật may là nó vẫn chưa bị hỏng. Sau đó họ tiếp tục kiểm tra hai cái bẫy còn lại thì thấy vẫn còn nguyên như cũ.

"Vẫn còn một cái nữa." Có thể thấy tâm trạng Vân Hân lúc này không tốt lắm, cô không dám đặt hy vọng gì nhiều, nếu không sẽ phải nhận sự thất vọng lớn hơn.

"Chờ một chút." Sở Phong ngăn cô lại, đôi mắt nhìn cái bẫy đã bị phá.

"Sao rồi?" Vân Hân dừng lại, nhón mũi chân nhìn về phía hang thỏ, ai bảo tại cô có chiều cao khiêm tốn cơ chứ, không thể nhìn xa được như Sở Phong được.

"Hình như có tiếng động thì phải." Sở Phong cầm đao bổ củi, từ từ tiến lại nhẹ nhàng thì thấy một sợi dây đã bị kéo vào trong hang thỏ.

"Hô hô hô..." Hắn hít một sâu rồi ngồi xổm xuống, một tay giữ lấy sợi dây thừng rồi tay kia kéo sợi dây ở trong hang ra ngoài. Không lâu sau, một con thỏ xám bị kéo ra ngoài.

"A? Là một con thỏ, chúng ta bắt được rồi." Vân Hân phấn khích nhảy lên, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào con thỏ đang sắp chế vì nghẹn thở. Cô thấy rất vui.

"Chắc là con thỏ này đang trốn ở giữa hang, bị dọa sợ lại quay ngược lại, không biết rằng mình đang tự thắt cổ mình đây mà." Sở Phong phân tích như một thám tử thực sự.

"Có đồ ăn rồi." Vân Hân lắc đầu cực kì vui vẻ.

"Có lẽ."

Bạn đang đọc 365 Ngày Sinh Tồn Nơi Hoang Dã (Bản dịch) của đại bạch yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi acquy_kute
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 592

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.