Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giăng bẫy

Phiên bản Dịch · 1234 chữ

Dịch: Lục Trà

Biên: Regulus

Team: Nam Hoa Kinh

Nguồn: truyenyy.com

-----------------------------

"Vân Hân, anh muốn hỏi em một chuyện." Sở Phong nhếch miệng.

"Sao thế? Anh nói đi." Vân Hân cau mày.

"Nếu như anh đặt một cái bẫy ở nhà thì em có đi ra ngoài nữa không?" Sở Phong gợi ý.

"Đương nhiên là không rồi, em không phải heo." Vân Hân trợn mắt.

"Nhưng thế thì con thỏ sẽ trốn ra bên ngoài đó." Sở Phong ra hiệu.

"Sao cơ?" Khuôn mặt Vân Hân ngạc nhiên, sau đó mới kịp phản ứng lại, kinh ngạc nói: "Anh muốn đặt bẫy ở cửa hang, để con thỏ tự chui đầu vào bẫy sao?"

"Hiểu ra rồi đó?" Sở Phong nhẹ giọng, bắt đầu cầm dây thừng thắt thành thòng lọng.

"Em hiểu rồi, thì ra là vậy, chỉ cần chặn cửa hang lại, chờ cho thỏ tự chạy vào bẫy, như vậy thì không cần đến mồi nhử." Vân Hân bỗng nhiên hiểu ra.

"Chuyện chúng ta cần làm bây giờ chính là lấp kín mấy cái hang thỏ lại." Sở Phong dặn dò.

"Ý anh là con thỏ đào ba cái hang sao?" Ở trường Vân Hân cũng được học về thói quen này của loài thỏ.

"Ừ, thỏ đào hang rất giỏi, dưới lòng đất có rất nhiều đường hầm ngang dọc chằng chịt, thòng lọng của chúng ta có hạn, vì vậy chỉ có thể đặt một cái bẫy ở cửa hang thôi." Sở Phong hạ giọng nói.

"Vậy thì em sẽ đi tìm một hòn đá." Vân Hân tràn ngập hăng hái.

Nếu như đặt bẫy thành công thì cô sẽ được ăn món thịt thỏ rồi, có khi còn được ăn nhiều hơn một con nữa đó.

"Không cần phải vất vả tìm đá đâu, chỉ cần lấy xẻng đánh sập cửa hang là được." Sở Phong cười đưa cho cô cái xẻng.

Hắn cầm thòng lọng đi đến cửa hang, sau khi nhìn trước nhìn sau, liền chọn một cái có nhiều dấu chân nhất.

"Cửa hang to quá, kiểu này sẽ rất khó lùa được con thỏ chạy vào bẫy." Sở Phong nhíu mày suy nghĩ một lúc rồi cầm rìu coi như xẻng sửa lại cửa hang thỏ.

Mấy phút sau, cửa hang thỏ to bằng đầu người bị thu nhỏ lại chừng bằng bàn tay.

"Sở Phong, cửa hang này có nhỏ quá không? Làm sao mà con thỏ chui lọt được?" Vân Hân ngồi xổm bên cạnh hỏi.

"Đương nhiên là không rồi, chỉ cần vẫn còn cửa hang khác thì nó sẽ tự động chạy ra ngoài." Sở Phong chắc chắn.

Hắn sửa cho cửa hang nhỏ lại vì phải để cho thỏ chui đầu ra ngoài trước, mà bẫy lại đặt tại cửa hang. Chỉ cần con thỏ vừa chui khỏi cửa là đã rơi vào trong bẫy, nếu như con thỏ dùng sức cả cơ thể để đào cửa hang thì dây thừng sẽ thít chặt hơn.

"Sở Phong, em muốn đánh sập mấy cái hang thỏ kia được không?" Vân Hân mù mờ hỏi.

"Em hãy chọn hang nào có ít dấu chân nhất mà làm." Sở Phong hướng dẫn.

"Vâng." Vân Hân cầm xẻng bắt đầu làm việc.

"Như vậy việc còn lại chính là cố định bẫy." Sở Phong nhìn quanh một lượt, đứng dậy đi đến một tảng đá lớn, buột chặt một đầu dây thừng vào tảng đá.

Lúc đầu hắn muốn làm một cái cọc gỗ, nhưng cuối cùng lại thôi. Nếu gõ vào cọc gỗ gây ra tiếng động sẽ dọa cho thỏ rất lâu sau mới dám ra ngoài.

Sở Phong mất khoảng nửa giờ, bố trí xong bốn cái bẫy rồi sau đó mới cùng Vân Hân lấp hang thỏ lại.

Lại mất khoảng mười mấy phút nữa hai người mới lấp xong mười cái hang kia.

"Ha ha...."

Vân Hân thở hổn hển, dùng mu bàn tay lau mồ hôi trên trán, thở ra nói: "Những con thỏ này quá gian xảo, chúng đào nhiều hang như vậy, lại còn đi lấp hết mấy cửa hang lại nữa chứ."

Đúng là có mấy cái cửa thỏ đào từ trước, bây giờ đã bị cỏ mọc che mất, hai người phải tìm mãi mới thấy.

"Uống một ngụm nước đi đã." Sở Phong đưa cho cô cái nồi, đây là đồ vật chứa nước duy nhất mà hai người có.

"Vâng." Vân Hân nhận lấy cái nồi rồi uống từng ngụm sau đó đưa cho hắn: "Anh cũng uống đi."

"Em uống thêm đi, vừa rồi ra nhiều mồ hôi, nếu không đủ nước chúng ta sẽ quay lại lấy." Sở Phong khuyên nhủ.

Bởi vì trong rừng rất nóng, mồ hôi rất nhiều so với bình thường.

"Ơ? Anh đi nhanh vậy sao?" Vân Hân đang muốn tiết kiệm nước, định rằng đến tối mới về trại.

"Được rồi, bây giờ bọn thỏ đang rất cảnh giác, phải chờ một lúc nữa mới ra ngoài." Sở Phong hiểu suy nghĩ của cô, chắc rằng cô muốn đợi bắt thỏ xong mới đi về.

"Vậy thì em sẽ uống thêm hai ngụm nữa." Vân Hân ngượng ngùng cười, nhận lấy nồi nước uống thêm mấy ngụm nữa.

"Ọc ọc ọc ọc..."

Đột nhiên, bụng cô kêu lên mấy tiếng làm Vân Hân cứng người.

"Uống nước cũng phát ra tiếng động lớn như vậy sao." Sở Phong cười cười khẽ vỗ đầu cô.

"..." Vân Hân đỏ mặt ngẩng đầu, đôi mắt đen tuyền ngơ ngác nhìn bóng lưng Sở Phong đi hái rau dại, trong lòng thấy thật ấm áp.

"Đi thôi, chúng ta đi hái thêm rau dại sau đó về lều." Sở Phong nói rồi đem rau bó lại, thuận tay giắt vào sau lưng.

Hoàn cảnh này có hơi hài hước, bây giờ hai người đều không có gì để ăn mà cô thì phải ăn rất nhiều.

Nếu như bây giờ Sở Phong đi trêu cái dạ dày này của Vân Hân thì sẽ khiến cho cô tự trách móc bản thân, dù sao thì cô cũng chỉ ăn có ba phần năm chỗ rau tối qua thôi.

"Được, em muốn hái một ít nấm để về nấu canh." Vân Hân ôm cái nồi nói to.

"Chúng ta qua bên kia đi." Sở Phong dẫn Vân Hân đi về phía trước tiếp tục tìm kiếm.

Bây giờ hắn đang muốn tìm một cây trúc. Nếu như có một cây trúc thì có thể tiết kiệm rất nhiều công sức và năng lượng. Nếu như không có thì phải làm một cái gì đó để thay thế.

Hai người mất hơn nửa giờ đi tìm trúc đến khi chỉ còn lại một chút nước, họ mới trở về trại.

Tuy nhiên hai người vẫn không tìm được cây trúc nào.

"Chắc ở đây không có rồi." Sở Phong thở dài. Hắn hy vọng bên kia sẽ tốt hơn. Dù sao ở đây cũng hái được một ít rau dại, còn tìm được hang thỏ.

Trong lòng hắn có hơi vội vàng, phải dự trữ đủ đồ ăn trước khi mùa đông đến, nếu không sẽ rất khó sống.

Sở Phong nói: "Đi thôi, chúng ta về, tiện thể nhìn xem có con thỏ nào trúng bẫy chưa."

"Vâng." Đôi mắt Vân Hân tràn ngập hy vọng.

Bạn đang đọc 365 Ngày Sinh Tồn Nơi Hoang Dã (Bản dịch) của đại bạch yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi acquy_kute
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 708

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.