Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cơ duyên may mắn

Phiên bản Dịch · 1455 chữ

Dịch: Lục Trà

Biên: Regulus

Team: Nam Hoa Kinh

Nguồn: truyenyy.com

--------------------

"Sở Phong, tám giờ rồi, họ bắt đầu rút thăm thí sinh kìa."

Vân Hân một tay cầm đũa, một tay kéo tay áo Sở Phong, lòng tràn ngập hưng phấn hỏi: "Anh nói xem, chúng ta có được rút trúng không?"

"À..." Sở Phong không để ý tới hệ thống kia nữa, tập trung xem tivi. Trên đó có bốn người, hai nam hai nữ.

MC nam là Hà Minh Chương trình nào nổi tiếng, thu hút nhiểu lượt xem thì đều mời người này đến làm dẫn chương trình.

Sở Phong nghe Hà Minh giới thiệu có hai vị minh tinh nổi tiếng đến tham dự nhưng hắn cũng không quan tâm.

Hà Minh vui miệng nói vài câu sau đó giới thiệu nhân vật quan trọng của chương trình, nhà tài trợ: Lý Cổ lão tiên sinh.

Lý Cổ là một ông lão tóc bạc trắng, da mặt nhăn nheo như vỏ cây già cỗi, mang thêm cái kính lão không gọng.

"Tôi tin là rất nhiều người ở đây chưa biết đến Lý Cổ lão tiên sinh. Hôm nay tôi xin trân trọng giới thiệu, Lý Cổ lão tiên sinh đến từ học viện khoa học Viêm Hoa Đế Quốc, người có sự đóng góp vô cùng vĩ đại đối với viện Hàn Lâm Khoa Học Quốc Gia.

Tiếng vỗ tay vang lên rầm rộ.

Hà Minh vô cùng ngưỡng mộ, cao giọng giới thiệu: "Lý Cổ lão tiên sinh năm nay đã tám mươi hai tuổi, là viện sĩ khoa học... Ngài đã từng tham gia dự án thiết kế vệ tinh.... Hàng không...

Lý Cổ lão tiên sinh hiện nay đã về hưu, tiếc thay người không có con cái. Người vốn là một cô nhi ở một ngôi làng nhỏ... Từ nhỏ người đã được đất nước nuôi dưỡng thành tài. Cuộc đời của người như một bản truyền kỳ.

Người dành cả đời cống hiến cho đất nước. Miếng đất đó chính là phần thưởng mà đất nước tặng cho người. Người còn vài bản quyền sáng chế... Ngài dùng tiền bản quyền đó đem quyên góp cho cô các nhi viện.

... Giới thiệu thêm mấy ngàn chữ..."

Sau khi giới thiệu xong những nhân vật có mặt trong chương trình thì phần được mong đợi nhất cũng tới:

"Để đến ngày hôm nay, Lý Cổ lão tiên sinh bỗng nhớ lại những hồi ức cũ, một người bạn đã từng kiến nghị người mang những sáng chế tạo lên chương trình "365 ngày sinh tồn hoang dã" này."

"Thật lợi hại. Nền móng đất nước từ đây chứ đâu." - Sở Phong xúc động không ngừng.

"À vâng." - Vân Hân gật đầu tán thành, thỉnh thoảng lại gắp một sợi mì bỏ vào miệng.

"Chương trình 365 ngày sinh tồn hoang dã sẽ áp dụng công nghệ quay phim chụp ảnh mới nhất. Mỗi tổ sẽ có ba máy bay camera flycam." - Hà Minh nói rồi ấn nút điều khiển máy bay, thả tay ra, máy bay không người lái lập tức bay lên không.

Máy bay truyền hình ảnh trực tiếp đến ti vi. Họ có thể xem được những hình ảnh vô cùng rõ ràng và chân thực.

"Đây là điểm đặc biệt." - Sở Phong vừa nhìn đã biết ngay cái máy bay không người lái này không có trên thị trường.

"Đương nhiên là nó sẽ không chụp những bức ảnh riêng tư." - Hà Minh đùa cợt bổ sung.

"Trong khu vực thi đấu cũng đã thiết lập rất nhiều máy quay."

Hà Minh nói đến đây, sắc mặt cũng nghiêm túc hơn: "Mỗi đội sẽ không nhận được sự trợ giúp từ bất kỳ ai. Đều phải dựa vào bản năng sinh tồn của các bạn để sống sót."

Sau đó Hà Minh công bố quy định: "Một đội gồm hai người sẽ tham gia vào chương trình 365 ngày sinh tồn hoang dã này. Mỗi người chỉ được mang theo ba công cụ, những thứ khác không được mang vào. Ai lén mang thêm sẽ bị loại khỏi chương trình ngay lập tức.

Trong thời hạn một năm, máy quay vẫn để ở bên ngoài khu vực hoang dã. Nếu ai muốn rút lui khỏi chương trình chỉ cần bấm điện thoại vệ tinh thì sẽ có người đến đưa các bạn ra khỏi khu vực thi đấu."

"Không phải là quá khắt khe ư?"Chỉ cho phép mang theo ba công cụ thì làm sao có thể sống trong đó một năm đây?"

"Không, là sáu công cụ"

Sở Phong khẽ nhếch mép: "Hắn nói mỗi người 3 công cụ. Một đội hai người, chỉ cần hai người mang đồ không trùng nhau thì coi như mang được sáu thứ vào."

Ba với sáu công cụ là một sự khác biệt hoàn toàn. Đây giống như là bẫy ngôn từ hoặc có thể coi là câu đố trí tuệ.

Thực tế là Sở Phong luôn cảm thấy không đơn giản như vậy. Phần thưởng này quá lớn, chắc chắn chương trình còn có nhiều quy tắc hơn.

"Sáu thứ công cụ... Em hiểu rồi." - Vân Hân lập tức hiểu ra vấn đề.

Trên ti vi, Hà Minh tiếp tục nói: "Nếu trong toàn bộ thí sinh không ai trụ nổi hết một năm thì sẽ rút thăm lại lần nữa, chọn địa điểm mới thi đấu lại cho đến khi tìm được người sống sót trong suốt một năm rồi mới trao được phần thưởng lớn đó."

"Xem ra thời gian một năm này là quy định không thể đổi." - Sở Phong nghĩ, để hai người họ sống nơi hoang dã một năm là dễ hay khó?

"Vậy nên sau đây tôi sẽ rút thăm một trăm đội may mắn trong số tất cả các bạn đã đăng ký. Chỉ cần vượt qua thử thách thì có thể nhận giải thưởng một trăm triệu tệ và miếng đất trị giá 80 triệu tệ cách đây ba mươi năm."

Hà Minh giọng nói kích động: "Đây là một thử thách có thể thay đổi cả đời người. Dũng khí, trí tuệ, may mắn, thiếu một thứ cũng không thể vượt qua."

Lời nói vừa dứt, ti vi liền chuyển đến cảnh hậu trường rút thăm. Một chiếc bàn rút thăm như cái đĩa đang chậm rãi quay.

"Nếu bạn được rút trúng mà không muốn tham gia nữa thì có thể gọi đến số điện thoại đang chạy bên dưới màn hình để hủy bỏ. Chúng tôi sẽ rút thăm lại cho đủ một trăm đội tham gia thử thách mới thôi." - Hà Minh giải thích luật.

"Leng keng, leng keng..."- Âm thanh kỳ cục của chiếc máy vang lên.

Không lâu sau bàn rút thưởng ngừng lại, hai trăm cái tên chằng chịt xuất hiện trên bàn khiến cho người xem không đọc rõ được.

"Xin chúc mừng. Sau đây là tên một trăm đội được chọn. Nếu không muốn tham gia nữa xin mời gọi điện đến chương trình để hủy bỏ tư cách dự thi."

Giọng Hà Minh vang lên, những cái tên lần lượt hiện lên màn hình, mỗi ba giây lại thay đổi một lần.

"Sở Phong mau nhìn xem, có tên chúng ta không?" - Vân Hân mở lớn đôi mắt đen, nhìn chằm chằm vào danh sách hiển thị trên màn hình ti vi.

"Sao lại có thể? Có hơn ba mươi triệu người đăng ký cơ mà." - Sở Phong không nhịn được cười. Vì một đội báo danh hai người tương đương với sáu mươi triêụ người tham gia chương trình "365 ngày sinh tồn hoang dã" này.

"Nhìn xem!" - Vân Hân mở miệng, giơ tay đập Sở Phong một cái, tức giận nói: "Hình như trúng phải không?"

"Trong ba mươi triệu người chọn được ra chúng ta thì với vận may này có thể đi mua xổ số được rồi." -Sở Phong cười nói. Hắn còn đang tự hỏi túi quà lớn của tân thủ đâu.

"A a!!" - Vân Hân đột nhiên trừng lớn hai mắt, thét lên: "Trúng rồi, chúng ta được rút trúng rồi."

"Cái gì?" - Sở Phong sửng sốt, đôi mắt lập tức nhìn lên màn hình ti vi. Hắn nhanh chóng lấy lại tinh thần dò tìm đến cái tên quen thuộc: Sở Phong, Vân Hân.

"Ha ha ha. Rút trúng rồi."

Vân Hân nhảy lên, gương mặt hưng phấn ửng hồng, hô: "Em đã nói rồi, vận may của chúng ta vẫn luôn quá tốt."

"Trúng thật rồi à..." - Sở Phong không nói nên lời. Vận may này không trúng ai khác mà rơi trúng vào bọn họ.

Bạn đang đọc 365 Ngày Sinh Tồn Nơi Hoang Dã (Bản dịch) của đại bạch yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ling1312
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật acquy_kute
Lượt thích 18
Lượt đọc 1017

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.