Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đây mới gọi là hương thơm của con gái

Phiên bản Dịch · 1303 chữ

Dịch: Lục Trà

Biên: Regulus

Team: Nam Hoa Kinh

Nguồn: truyenyy.com

-------------------

Cách nơi cắm trại cách của Sở Phong và Vân Hân một ngày đi bộ, hai cô gái Liễu Y Thu và Liễu Y Mộng cũng vừa dựng xong nơi trú ẩn.

"Cuối cùng cũng xong rồi." Liễu Y Thu ôm cái eo nhức mỏi, đôi mắt đẹp của cô nhìn cái lều xiêu vẹo.

Nơi trú ẩn vừa dựng có hình chữ A, do Liễu Y Thu học được trên mạng, ngay cả khi có sẵn trúc, nếu chỉ dựa vào sức khỏe của hai người cũng phải mất đến một ngày.

Có thể nói là hai chị em họ cực kì may mắn, chọn đúng hướng đi vào rừng trúc sau khi hạ cánh. Rừng trúc tuy không lớn, nhưng với hai người mà nói lại là khởi đầu thuận lợi trời ban.

Hoặc do Liễu Y Mộng quá may mắn, sau khi rút thăm ở trường quay, ngoại trừ bảng xếp hạng được phát sóng trực tiếp, còn có điều quan trọng nữa là rút thăm được nơi hạ cánh.

Mỗi điểm hạ cánh được chọn bởi tổ sản xuất, đều có một số đặc điểm nhất định. Có nơi giúp xây dựng doanh trại thuận lợi, có nơi thì có sẵn rau dại, vân vân.

Hai chị em họ Liễu rút trúng nơi này, rừng trúc chính là nơi hạ cánh đặc biệt.

"Mệt quá." Liễu Y Mộng chống tay vào đầu gối, cúi xuống không muốn cử động.

"Em vất vả rồi." Liễu Y Thu vỗ vỗ lưng em gái. Hôm nay Liễu Y Mông làm nhiều nhất, em gái có sức khỏe tốt hơn cô nhiều.

"Đã được nghỉ ngơi chưa." Liễu Y Mộng tha thiết hỏi. Bây giờ nàng chỉ muốn vào lều nằm ngay lập tức.

"Không được." Liễu Y Thu một mực gạt đi rồi nói những việc phải làm tiếp theo: "Chúng ta còn phải đi lấy thật nhiều nước, còn phải nhặt thêm ít củi nữa, còn chưa giải quyết xong mấy con chuột trúc kia đâu."

"Chị là đồ độc ác." Liễu Y Mộng hét lên.

Khóe miệng Liễu Y Thu co giật liên hồi, biết rằng em gái lại bắt đầu đùa giỡn, đành phải hợp tác: "Ừ hừ! Em là con cừu nhỏ ngoan ngoãn biết nghe lời mà."

Nếu như không chịu phối hợp? Liễu Y Mộng không dám đoán sau đó việc gì sẽ xảy ra.

"A...Ha ha ha Con cừu non ta muốn đi ngủ để sản xuất sữa..." Liễu Y Mộng bật dậy, muốn chạy vào trong lều.

Hai người bày trò đùa giỡn nhưng vở kịch kéo dài không lâu.

"Cộp!"

Bị ăn một cái cốc vào đầu, Liễu Y Mộng biết đây chính là hiện thực, cô ôm đầu oán giận nhìn chị gái.

Vẻ mặt Liễu Y Thu không thay đổi, thậm chí còn thản nhiên thu lại nắm tay vừa cốc đầu em gái, trợn mắt nói: "Đi thôi, chuẩn bị đi lấy nước, còn phải bắt chuột trúc nữa."

"Này." Liễu Y Mộng tức giận không nói nên lời.

"Mang theo cung tên, chờ một chút, khả năng mấy con chuột lại đâm đầu vào cây trúc nữa đó." Liễu Y Thu đã thoải mái trở lại.

Lúc hai người hạ cánh, Liễu Y Mộng đi thẳng đến nơi đã chọn, nói mình muốn đi săn. Liễu Y Thu muốn kéo lại mà không được. Hai người cứ thế đi vào rừng trúc này, sau đó nhìn thấy mấy con chuột.

Hai người đến dọa cho bọn chuột trúc chạy tán loạn, trong đó có một con to béo đâm phải cây trúc. Liễu Y Mộng nhanh chóng giải quyết nó bằng một mũi tên.

Đó là một khởi đầu tuyệt vời, nhất là mấy con chuột lớn bằng quyển sách. Liễu Y Thu cực kỳ vui vẻ.

"Thế nào? Nếu như nó không đâm vào cây trúc, em cũng bắn được nó." Liễu Y Mộng không phục kêu lên.

"Đúng đúng." Liễu Y Thu tùy tiện đáp lời, tay cầm nồi sắt cùng với chuột trúc, dẫn đầu đi ra phía bên ngoài rừng.

"Chờ em với." Liễu Y Mộng cầm cung tên đi theo phía sau.

Bên ngoài rừng có một dòng suối nhỏ, dòng nước chảy bé, nhưng lại rất trong và sạch.

Mấy phút sau.

"Chị, chị đã từng làm thịt chuột rồi sao?" Đến mơ Liễu Y Mộng cũng không nghĩ Liễu Y Thu sẽ cầm dao làm thịt. Cô nhớ chị gái không biết nấu cơm.

"Không biết." Liễu Y Thu hơi lúng túng, làm thịt con chuột này như thế nào?

"Để em làm cho."

Liễu Y Mộng đi tới, cầm lấy dao và con chuột, nói: "Chị, chị đi nhặt củi đi."

"Em làm được không?" Liễu Y Thu lo lắng.

"Không sao đâu, em đã từng làm thịt gà rồi, chắc là không khác nhau lắm." Liễu Y Mộng khua khua tay.

Cô là người yêu thích bắn cung, cũng từng đi săn với bạn, từng đuổi theo những con chim trĩ rừng.

"Được rồi, em dùng dao cẩn thận." Liễu Y Thu ngờ vực, ngẩng đầu nhìn hoàng hôn phía xa, trời sắp tối rồi.

Cô đi nhặt gỗ khô để đêm nay có củi đốt.

Vừa lúc tới rừng trúc hai người lập tức quyết định dựng nơi trú ẩn tại đây. Việc đầu tiên các cô làm chính là nhóm lửa nấu nước, vì có đá đánh lửa nên dễ dàng hơn nhiều.

Liễu Y Thu đã nhặt được bó cây khô đầu tiên, khi quay trở lại bên dòng suối nhỏ, cô nhìn con chuột chỉ còn mỗi bộ lông, đột nhiên có cảm giác đau lòng.

"Chị, em làm thịt xong con chuột rồi, cũng đem chôn đống nội tạng đi rồi." Liễu Y Mộng chờ lời khen từ chị, hai tay cầm hai miếng thịt lớn.

"Làm tốt lắm." Liễu Y Thu nhếch khóe miệng, miễn cưỡng cười.

"Có điều mùi hơi tanh."

Liễu Y Mộng hơi xị mặt, cúi đầu xuống dưới cánh tay ngửi một cái, nhăn mũi nói: "Người chúng ta còn rất thơm."

Sau một ngày làm việc, hai người đều ướt sũng mồ hôi, dù cho bình thường cơ thể thơm tự nhiên thì giờ cũng sẽ hôi hám.

"Đây chính là mùi hương của con gái." Liễu Y Thu hùa theo. Cô rất hiểu em gái mình, chắc chắn nó sẽ làm chuyện quái dị gì đó.

"..." Liễu Y Mộng nghẹn lời, trợn mắt, tức giận nói: "Mùi hương con gái này có thể dọa gấu bỏ chạy đấy."

Vừa nhắc đến gấu, cô đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, tò mò hỏi: "Chị, chị nghĩ xem bây giờ hai người Sở Phong, Vân Hân thế nào?"

"Không biết." Liễu Y Thu lắc đầu, ngập ngừng nói: "Chắc là sống không tốt lắm."

"Đúng thế, không phải ai cũng may mắn như chúng ta." Liễu Y Mộng đắc ý nói.

"Đi thôi, đi về nào." Liễu Y Thu ôm bó củi trở về.

"Chị, chị nói xem liệu chúng ta có thể gặp lại Sở Phong không?"

Liễu Y Mộng cầm thịt chuột chạy theo sau, vừa đi vừa nói chuyện: "Em thấy hắn rất thú vị, tốt hơn nhiều so với những kẻ ngốc ở trường quay."

"Liễu Y Mộng, em im miệng ngay." Liễu Y Thu nhăn trán, cô còn nhớ đây là chương trình truyền hình trực tiếp không đó.

Những người theo dõi Liễu Y Mộng tại trường quay kia, một lần nữa chúc mừng mọi người đã nghe thấy Liễu Y Mộng mắng chửi các người là đồ đần.

Cô giục: "Đi nhanh lên, trời sắp tối rồi."

"Em đến đây."

Bạn đang đọc 365 Ngày Sinh Tồn Nơi Hoang Dã (Bản dịch) của đại bạch yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi acquy_kute
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 9
Lượt đọc 771

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.