Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tìm nước

Phiên bản Dịch · 1163 chữ

Dịch: Thượng Quan Tiểu Phong

Biên: Regulus

Team: Nam Hoa Kinh

Nguồn: truyenyy.com

-------------------

"Đương nhiên là có liên quan, nửa dưới thân cây bị ngâm nước biển nên màu sắc sẽ hơi thẫm hơn."

Sở Phong ngồi xổm, đưa tay cạo vỏ cây một cái, ngón trỏ dính một chút bột màu xám trắng. Hắn đưa tới trước mặt Vân Hân nói: "Những thứ này do ngâm nước xong, nước bay hơi đọng lại muối biển trên thân cây."

"Hả? Ý anh là, nước biển sẽ dâng tới tận đây?"

Vân Hân kinh ngạc, đôi mắt đẹp nhìn cây cối và mặt đất xung quanh, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, bỗng nhiên hiểu ra: "Em biết rồi, là thủy triều."

"Đúng vậy, nên nếu không muốn ngủ cùng cua cá dưới biển, thì chúng ta phải đi lên trên một đoạn nữa." Sở Phong rũ cây mây và giây leo trên bả vai, cầm dao chẻ củi chặt cây cối phía trước mở lối đi.

Nếu không phải vì thủy triều, hạ trại ở bờ biển rất tốt, có thể tìm thức ăn trên biển.

"Sở Phong, anh đưa túi ngủ cho em đi." Vân Hân tiến lên muốn cởi túi ngủ trên lưng Sở Phong xuống.

"Không cần, đeo túi ngủ vừa hay có thể ngăn chống muỗi." Sở Phong cười nói.

Thể chất con gái rất yếu, dạ dày lại lớn như vậy, gần đây phải nhịn ăn nhịn mặc, hôm nay Vân Hân còn chưa ăn sáng.

Trong cơ thể hắn còn có thuốc cường hóa. Cơ thể mệt mỏi thì chỉ cần nghỉ ngơi một chút đã phục hồi hơn phân nửa.

Đi trong rừng rất khó khăn, không chú ý sẽ bị vấp ngã, còn phải để ý nhánh cây ở bốn phía, không cẩn thận đụng phải, đâm vào mắt thì thảm.

"Em giúp anh cầm túi ngủ, giúp anh đuổi muỗi." Vân Hân muốn chia sẻ với Sở Phong nhiều hơn.

"Em nhìn đường cẩn thận , túi ngủ này không nặng chút nào." Sở Phong dùng một nhát dao chém đứt nhánh cây cản đường, cô gái cố chấp này thật khiến người ta cảm động.

"Thật sao?" Vân Hân vén ống tay áo tay phải lên, sau đó gồng khuỷu tay lên rồi nhìn cánh tay khẳng khiu không có một chút bắp thịt nào.

Vân Hân chu miệng, nhỏ giọng nói: "Anh sợ em không cầm nổi túi ngủ chứ gì?"

"Thật." Khóe miệng Sở Phong co rút, con bé này nhạy cảm vậy.

Nếu hắn quay đầu thấy được hành động của cô, nhất định sẽ bị chọc cười.

Thực tế, trong lúc truyền hình trực tiếp khán giả đều bị hành động của cô chọc cười.

"Ha ha ha ha. . . Đứa trẻ này muốn giúp đỡ một chút mà."

"Sao tôi lại thấy Sở Phong Vân Hân hai người này thật ngọt ngào."

"Đúng vậy, tôi cũng thấy, hai người đều rất quan tâm nhau."

"Chỉ có tôi thấy Sở Phong biết rất nhiều kiến thức hoang dã sao? Ngay cả thủy triều dâng đến đâu cũng biết."

"Có lẽ trùng hợp là hắn có nhiều kiến thức về phương diện này."

". . ."

Lúc mới truyền hình trực tiếp hai người Sở Phong, Vân Hân ở vị trí thứ mười giờ đã vọt lên vị trí thứ tám, lễ vật được hơn mấy ngàn rồi.

Số khán giả xem truyền hình trực tiếp đạt tới hơn tám trăm vạn người, khán giả xem qua máy ba điều khiển từ xa là ba mươi triệu người trong đó khán giả xem cảnh quay của Sở Phong chiếm đa số.

Mà trên sóng truyền hình trực tiếp, tới hơn một ngàn hai trăm vạn khán giả xem chị em họ Liễu. Dù sao thì chị em sinh đôi vẫn luôn hấp dẫn người xem.

Thời gian chậm rãi trôi qua, nửa giờ sau.

"Rắc rắc. . ."

Sở Phong chém đứt một cành cây khô, cầm trong tay quan sát một chút, phát hiện vẫn còn ẩm

Hắn vừa tìm đường, vừa thu thập mồi để đánh lửa. Mồi đánh lửa yêu cầu rất cao.

"Bốp! Bốp!"

Vân Hân thấy Sở Phong dừng lại, còn có một con muỗi 'vo ve' muốn đậu trên lưng Sở Phong, lập tức đưa tay tát một cái. Lần đầu không trúng, lại đánh thêm cái thứ hai.

". . ." Khóe miệng Sở Phong co rút, xoay người nhìn Vân Hân thì không biết từ lúc nào, trên tay cô cầm một nhánh cây. Mà tay kia thì đang lau vào lá cây bên cạnh. Đây là đang phi tang xác 'Con muỗi mẹ'.

Đặc biệt là cái nồi úp ngược trên đầu cô, nắp nồi thì kẹp ở nách.

Sở Phong cố nín cười hỏi: "Em ăn mặc kiểu gì thế này?"

"Em giúp anh đuổi muỗi." Vân Hân giơ cánh tay mảnh khảnh nhỏ bé, cầm cành cây xua xua bốn phía.

Nơi hoang dã nhiều muỗi đến đáng sợ, đặc biệt nơi này ẩm ướt. Họ đúng là đang bồi bổ cho mấy con muỗi lớn.

"Em để ý nhìn đường." Sở Phong thấy trên mặt cô đều là mồ hôi, môi thì khô khốc, đúng ra hắn phải tìm nước trước mới đúng.

Hai người đã đi liên tục nửa giờ rồi, đặc biệt ở trong rừng rậm oi bức, gió sẽ bị cây cối che khuất, khiến cho người ở bên trong càng thêm nóng nực.

Hai người toát rất nhiều mồ hôi, nếu bị mất nước quá nhiều thì đầu óc sẽ choáng váng, mất sức.

"Sở Phong, thủy triều sẽ không dâng lên được tới đây đâu." Vân Hân lau mồ hôi trên trán, nhìn cây cối xung quanh không thấy có dấu vết từng bị nước ngâm.

"Ừ, chúng ta tìm nguồn nước gần đây đi." Sở Phong thay đổi phương thức, ưu tiên việc tìm nước uống.

Hơn nữa, chỗ trú ẩn cũng có thể dựng ở gần nguồn nước, như vậy lấy nước cũng thuận tiện hơn, có thể nói là một mũi tên trúng hai đích.

"Được." Vân Hân nhìn bốn phía trên mặt đất, xung quanh chỉ có rau dại.

"Em ở đây chờ anh? Anh đi xem xét xung quanh một chút?" Sở Phong nhìn bộ dạng thở hổn hển của Vân Hân nói.

"Em không muốn." Vân Hân lập tức từ chối, bĩu môi đáng thương nhìn Sở Phong chằm chằm giống như con mèo nhỏ bị vứt bỏ vậy.

"Được, vậy đi theo anh." Sở Phong thở dài. Thật ra hắn cũng không yên tâm để cô gái này một mình ngây ngốc ở đây, không biết có dã thú gì trên hòn đảo này không.

Hắn xoay người nhìn chằm chằm rừng cây, cố tìm kiếm rãnh núi. Nước thường chảy theo rãnh mà hình thành suối, đây là một trong những cách để tìm được nước nhanh nhất.

Bạn đang đọc 365 Ngày Sinh Tồn Nơi Hoang Dã (Bản dịch) của đại bạch yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi acquy_kute
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 813

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.