Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khách mời đặc biệt

Phiên bản Dịch · 1370 chữ

Dịch: Lục Trà

Biên: Regulus

Team: Nam Hoa Kinh

Nguồn: truyenyy.com

-----------------------

Cùng lúc phát sóng trực tiếp chương trình thử thách sinh tồn hoang dã, kênh Douyin cũng bắt đầu, Hà Minh đã có mặt ở đây.

"Chào các bạn, tôi là Hà Minh, là người đại diện chương trình 365 ngày sinh tồn hoang dã." Hà Minh ngồi trên sân khấu, cạnh anh ta là hai người phụ nữ và một người đàn ông.

Sau khi Hà Minh giới thiệu bản thân, anh chuyển sang nói về người ở bên cạnh: "Người cạnh tôi đây là Vương Lâm, một chuyên gia sinh tồn hoang dã nổi tiếng thế giới, từng một thân một mình sống ba tháng nơi hoang dã, cũng chính là người giám sát của chương trình."

Vương Lâm là một người đàn ông trung niên tầm ba mươi lăm, ba mươi sáu tuổi, trên mặt có một vết sẹo, hai bàn tay toàn các vết chai sạn.

Anh khẽ gật đầu với ống kính, trầm giọng nói: "Tôi có trách nhiệm bình luận xem các hành động của người chơi có hợp lý hay không, cũng sẽ phổ biến một số kiến thức về sinh tồn."

"Hai người còn lại, chắc hẳn mọi người đã nhận ra."

Hà Minh mỉm cười, quay đầu nhìn sang hai cô gái ngồi bên cạnh, giọng cao vút: "Thiên hậu thế hệ mới: Ngô Tinh Nguyệt. Album Tinh Nguyệt của cô bán được ba triệu bản, phá kỷ lục thế giới."

"Chào mọi người, tôi là Ngô Tinh Nguyệt, một trong số những người giám sát của chương trình." Ngô Tinh Nguyệt là con lai, sở hữu mái tóc dài vàng óng cùng với đôi mắt màu đen, khuôn mặt trái xoan giống người phương Đông vô cùng xinh đẹp và quyến rũ.

Giọng nói của cô tràn đầy sức sống, nghe rất êm ái: "Nếu có cơ hội, tôi cũng muốn được tham gia chương trình sinh tồn hoang dã thử một lần xem sao."

"Được, tôi sẽ cho cô một cơ hội."

Hà Minh tiếp lời, sau đó nhìn cô gái còn lại, nét mặt thể hiện sự kính nể: "Cô gái này là quán quân võ thuật cấp quốc gia, vừa thi đấu ở Nhật Bản về, cô Tề Vi Đình. Năm nay cô mới hai mốt tuổi, là niềm tự hào của thế hệ trẻ chúng ta."

"Cám ơn lời khen ngợi của ngài Hà." Tề Vi Đình gật đầu thờ ơ.

Nếu như nói Ngô Tinh Nguyệt đẹp theo kiểu rất khác lạ, thì Tề Vi Đình lại đại diện cho nét đẹp phương Đông, mái tóc đen cột đuôi ngựa, cô mặc trang phục võ thuật trắng tinh, đôi mắt đen tuyền sắc bén khiến người đối diện không dám nhìn thẳng.

Hà Minh chờ một lúc xem Tề Vi Đình có muốn nói gì không, nhưng cô không nói gì cả, chỉ ngồi yên lặng ở đó.

"Khụ khụ..." Hắn đành phải tiếp tục câu chuyện: "Thưa các vị khán giả đang xem trực tiếp, bây giờ chúng ta sẽ máy quay trực tiếp của các thí sinh đang tham gia chương trình."

Lúc này, những khán giả đang xem trực tiếp sôi nổi trêu chọc Hà Minh.

"Ha ha ha ha .... Tề Vi Đình của chúng ta thật cá tính, người khôn ngoan thì không nhiều lời."

"Đây là lần đầu tiên có người không nể mặt Ngài Hà."

"Giọng nói của Tinh Nguyệt vẫn hay như vậy."

"Vị Vương Lâm này rất nổi tiếng, đặc biệt lại là chuyên gia sinh tồn đứng trong top 10 thế giới đó."

"..."

Ngay sau đó nhân viên kỹ thuật chuyển cảnh quay sang khu vực của thí sinh.

Đúng truyền đến câu nói của Sở Phong: "Chỉ là một cái máy quay phim thôi, em hãy xem đám người đó là một đàn heo, một đàn heo đang xem chúng ta."

"Hả!" Hà Minh vừa định mở miệng nói chuyện, thì bị câu nói của Sở Phong làm cho sững người.

Vừa mới lên sóng trực tiếp đã nói bọn họ là heo rồi sao? Cảnh này mà cũng phát, hắn có thể thấy đạo diễn đang có ý xấu.

"Khụ khụ khụ... Cách an ủi của Sở Phong rất đặc biệt, hẳn là có ích với chứng sợ giao tiếp xã hội đây." - Hà Minh trở lại phong cách lãnh đạo mạnh mẽ.

May mắn là anh đã nghiên cứu hồ sơ thí sinh vào tối hôm qua, hầu hết các thông tin của thí sinh đều được lưu trữ, đó là thông tin mà nhân viên chương trình yêu cầu người tham gia điền vào trước khi lên đường.

Một giây sau, trên sóng truyền hình lại truyền tới câu nói tiếp theo của Sở Phong: "Vậy thì đừng xem mọi người như heo, cứ coi họ như thỏ đi."

"Khụ khụ khụ..." Vương Lâm nghe câu này xong thì sặc nước.

"Trở thành heo cũng tốt." - Ngô Tinh Nguyệt cười khanh khách tiếp câu.

Bây giờ trong đầu Hà Minh chỉ có một suy nghĩ, đó là người này đang nói dối..

Hắn không thể để cho chương trình trở nên tẻ nhạt, chỉ có thể nói: "Nhìn mặt Sở Phong chắc là không biết máy quay đang bật, dù có sửa heo thành thỏ, nhưng đây đều là động vật, không lẽ tôi là con thỏ có tài ăn nói sao?"

Hà Minh làm cho cả sân khấu trở nên vui vẻ.

"Đúng, tồn tại con thỏ có giọng nói hay như tôi sao?" Ngô Tinh Nguyệt bĩu môi dễ thương.

Niềm vui không kéo dài bao lâu thì giọng Sở Phong lại truyền tới: "Vẫn không được sao? Nếu không được thì em coi bọn họ như con gấu biết nói chuyện được không?"

Đặc biệt các nhân viên ở phòng kỹ thuật còn phóng to nụ cười xấu xa của Sở Phong lên.

"..." Hà Minh suýt chút nữa tức ói máu, không muốn giải thích nữa.

"Người này thật là xấu bụng, lại còn gọi chúng ta là gấu biết nói." Ngô Tinh Nguyệt ngơ ngác nói.

Tề Vi Đình khẽ nhếch miệng, trong lòng hiện lên hai chữ: Xấu bụng.

Khán giả xem trực tiếp tận mắt nhìn thấy mấy người Hà Minh bối rối lại càng thấy vui sướng.

"Ha ha ha... Buồn cười quá, hôm nay ngài Hà hẳn là rất nghi ngờ về cuộc sống."

"Vẻ mặt ngơ ngác của Tinh Nguyệt cũng xinh đẹp nữa."

"Vương Lâm mặt thộn ra kìa, quá thú vị."

"Mau nhìn xem, Nữ võ sư cười rồi kìa."

"..."

Hà Minh đợi một phút, không thấy Sở Phong nói nữa mới thở phào nhẹ nhõm.

Anh vội vàng chuyển chủ đề mới: "Vương Lâm lão sư, ngài cảm thấy các biện pháp của Tôn Binh có ích không?"

"Có ích, xoa bùn lên da trần sẽ tạo thành lớp bảo vệ, vừa có thể chống nắng, lại vừa chống được muỗi."

"Họ đang cãi nhau đấy à?" Ngô Tinh Nguyệt nhíu mày nhìn màn hình.

"Ai cũng muốn thắng." Hà Minh nhẹ nhàng quay sang rồi lại hỏi Vương Lâm: "Ngài có thấy nhóm họ sẽ bị loại đầu tiên không?"

"Sở Phong và Vân Hân này không có chút kinh nghiệm sinh tồn hoang dã nào, cũng không mang theo công cụ đánh lửa thì khó mà tồn tại qua buổi đầu tiên được".

Vương Lâm nói mà không cần suy nghĩ, dù sao hắn cũng đã đọc qua một ít thông tin của hai người rồi.

Hà Minh hỏi tiếp: "Tinh Nguyệt thì sao."

"Tôi cảm thấy nhóm hai người Sở Phong này." Ngô Tinh Nguyệt đang nói thì cúi đầu xem tập tài liệu trong tay.

"Còn Vi Đình thì sao?"

"Người kia tên là Dương Thường à?" Tề Vi Đình bình tĩnh nói.

"Hả?" Hà Minh ngạc nhiên nhưng cũng không hỏi vì sao, anh sợ Tề Vi Đình lúng túng không trả lời được.

"Về sau chúng ta sẽ rõ đáp án, còn bây giờ hãy tiếp tục theo dõi chương trình." Hà Minh lên tiếng nhằm kiểm soát thời gian.

Bạn đang đọc 365 Ngày Sinh Tồn Nơi Hoang Dã (Bản dịch) của đại bạch yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi acquy_kute
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 10
Lượt đọc 763

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.