Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1508 chữ

Vương Thiên Nhị Song Ngư ỉu xìu nhìn Trương Cự Giải hậm hực đánh cầu với cô. Trương Cự Giải mấy ngày nay không hiểu sao tâm tình lại tệ như vậy, cô hỏi lí do thì bảo là không có gì, rủ đi ăn cũng không được, nhắc tới thầy Mộc thì lại quay ngoắt chuyển chủ đề, ngay cả tiết học hiếm hoi mà thầy Mộc dạy lớp cô thì Trương Cự Giải cũng bỏ tiết, thật không đúng chút nào.

Nhìn sang phía bên khoá năm 2 đang học tiết thể dục bên cạnh, thật muốn quay lại làm sao. Một năm thôi mà từ suy nghĩ đến cử chỉ của mỗi người giờ đã thay đổi thật nhiều. Quan sát lớp bên một lúc, cô rất nhanh tìm thấy bóng dáng của Vũ Đại Song Tử. Cậu cùng đám bạn của mình vẫn nổi bật như vậy, như một vầng hào quang vậy. Cứ như thế mà nghĩ thế nào cô lại lôi kéo Trương Cự Giải sang phía lớp đó.

"Ồ chị Song Ngư! "

Trương Kim Ngưu thấy Vương Thiên Nhị Song Ngư thì hào hứng chào hỏi, song rất nhanh chạy sấn tới ôm tay Trương Cự Giải, giở giọng nũng nịu hỏi thăm cô. Trương Cự Giải khuôn mặt không biến đổi, ảo não ngày càng ảo não.

" Hai chị rảnh rỗi vậy sao còn qua đây? "

Vũ Đại Song Tử liếc qua Vương Thiên Nhị Song Ngư rồi dừng tầm mắt tại người Trương Cự Giải. Sầu não như vậy chắc là chuyện liên quan tới thầy giáo trẻ Mộc Sơn Xử Nữ đi? Trước hay thấy Trương Cự Giải lẽo đẽo theo Mộc Sơn Xử Nữ như cái đuôi nhỏ, nay lại thấy cô chẳng còn xuất hiện cùng thầy giáo nữa, hẳn là có chuyện rồi.

"Song Ngư, nếu chị rảnh rỗi như vậy thì mua giúp bọn tôi coca đi. "

" Được. "

Vương Thiên Nhị Song Ngư không suy nghĩ gì liền đồng ý.

" Tôi không thích coca. Nước táo có được không? "

Mộc Kỳ Sư Tử ngả ngốn ngồi dựa vào Tống Bạch Dương chơi game trên điện thoại với cậu, không để ý xung quanh thế nào.

Vũ Đại Song Tử cũng dứt khoát đổi thức uống thành nước táo. Vương Thiên Nhị Song Ngư ngớ người ra, gì mà xoay chuyển nhanh như vậy. Kệ vậy. Nhìn tới nhìn lui thấy Trương Cự Giải đang nói chuyện cùng em gái, cô cũng không gây phiền mà xen vào nên đành đi một mình. Vốn còn có ý định kiếm Mộc Viên Ma Kết nhưng dạo này hội học sinh rất bận rộn, hoàn toàn không có thời gian rảnh. Nhưng mà cũng chỉ là với một số người thôi. Cô là thủ quỹ, khi nào cần đến đi tiêu mới động tới cô nên hiện tại cô rất rảnh rỗi.

Mua nước xong, Vương Thiên Nhị Song Ngư quay lại đã thấy Trương Cự Giải vui vẻ hơn trước nhưng nét buồn chán vẫn còn ở trên mặt. Thôi thì giãi bày gì được với em gái thì tốt ngần nấy. Lại thấy phía Tống Bạch Dương và Mộc Kỳ Sư Tử rất kì quái. Thân thiết như vậy người ngả kẻ nâng, có phải là hẹn hò hay không? Thắc mắc thì cần được nêu ra, nghĩ liền túm lấy Trương Kim Ngưu thì thầm hỏi nhỏ.

"Này này, hai đứa Bạch Dương Sư Tử là một đôi sao? "

Chợt hỏi xong, Vương Thiên Nhị Song Ngư mới cảm thấy chột dạ. Chết... Cô hỏi hơi sai người.

Nhưng trái lại với Song Ngư, Trương Kim Ngưu không mấy bất ngờ khi thấy cô hỏi như vậy. Thậm chí còn thản niên đáp.

" Không phải đâu ạ. Bọn họ thân thiết vậy thôi chứ không phải đâu. "

Ai chứ riêng Tống Bạch Dương và Mộc Kỳ Sư Tử, Trương Kim Ngưu không hề cảm thấy lo lắng vì cô hiểu rất rõ mối quan hệ giữa bọn họ. Tống Bạch Dương kể với cô và Vũ Đại Song Tử rằng cậu đã quen được Mộc Kỳ Sư Tử từ năm học tiểu học cho tới suốt những năm học sơ trung, tới những năm cuối sơ trung thì Mộc Kỳ Sư Tử lại ra nước ngoài học. Suốt thời gian đó cả hai vẫn giữ liên lạc nên tới giờ rất thân thiết. Cô cũng không lọ giữa họ nảy sinh tình cảm yêu đương. Tuy không có cái gì xác thực nhưng Trương Kim Ngưu lại rất tin vào điều đó.

Vương Thiên Nhị Song Ngư gật gù đã hiểu, không ngờ tới Kim Ngưu sẽ đáp lại thản nhiên như thế.

"Song Ngư! Chị có muốn đi chung tới buổi kí tặng không?"

Bỗng nhiên Song Tử đang ngồi trên bàn cùng đám Bạch Dương cất tiếng gọi Vương Thiên Nhị Song Ngư khiến cô giật mình.

"Hả.. Có thể đi chung sao? Hai chúng ta á?"

Đề nghị đột ngột của Vũ Đại Song Tử thật khiến cô không thể tin nổi mà.

"Tôi có thể rút lại. "

" Ấy không đừng! Chúng ta đi chung đi. "

Không thể để Vũ Đại Song Tử cao ngạo rút lại lời đề nghị, Vương Thiên Nhị Song Ngư vội vàng đồng ý, song không chút ngại ngùng mà tiến tới ngồi cạnh cậu, chủ đề trò chuyện đương nhiên đã được vạch ra kĩ lưỡng.


Mộc Sơn Xử Nữ bước vào lớp học, học sinh bên duới kính cẩn đứng lên chào. Anh không có mấy tiết rảnh rỗi để có thể dạy cho lớp ưu tiên, nhưng khi nào trống lịch, Mộc Sơn Xử Nữ rất sẵn sàng tiếp nhận dạy lớp. Nhưng mà, tiết dạy hiếm hoi này của anh lại thiếu học sinh. Ba người trong ban hội học sinh: Mao Bảo Bình, Mộc Viên Ma Kết và Hồ Thiên Bình đều vì lí do nhà trường mà xin nghỉ tiết, nhưng lại có thêm cái tên Trương Cự Giải, rõ ràng là không có lí do gì.

"Chúng ta bắt đầu bài học. "

Mộc Sơn Xử Nữ không thể để yếu tố bên ngoài làm ảnh hưởng, không thể vì một vài cái nhân mà chậm trễ quá trình giảng dạy.

Cách giảng dạy của Mộc Sơn Xử Nữ rất ngắn gọn, đơn giản, dễ hiểu. Do đó, bài học của lớp kết thúc rất nhanh. Nếu như thường lệ anh sẵn sàng dạy tiếp bài khác để lớp ưu tiên hoàn thành sớm tiến độ môn học để tập trung cho việc ôn thi thì lần này Xử Nữ lại cho kết thúc giờ học. Rời khỏi lớp học, Mộc Sơn Xử Nữ rảo bước đến phòng Y tế của trường, trước đó không quên trở về phòng nghỉ giáo viên để cất cặp sách.

Phòng Y tế yên ắng, mở cửa ra không thấy giáo viên phụ trách đâu, có lẽ là trong ca trực phiên ở phòng thể chất rồi. Nhưng mà không phải trong đây không có người.

"Trương Cự Giải. "

Mộc Sơn Xử Nữ gạt bỏ tấm màn che ở giường nghỉ, lập tức thấy được Trương Cự Giải đang nằm trong chăn tròn mắt nhìn anh.

" Sao.. Sao thầy lại ở đây? "

Trương Cự Giải lắp bắp.

" Em không khoẻ ở đâu? Có cần liên hệ với gia đình không? "

Mộc Sơn Xử Nữ gạt bỏ câu hỏi kia của Trương Cự Giải, kéo ghế xuống ngồi cạnh giường cô.

" Em không sao cả. Hơi mệt một chút thôi. Nhưng mà đây đang là giờ học mà. "

Nói dối. Một câu cũng là nói dối. Trương Cự Giải thật muốn hét lên, tại sao cô lại phải ở trước mặt Mộc Sơn Xử Nữ lươn lẹo như thế này chứ. Vốn là muốn tránh mặt anh, cố nhằm đợi cho hết tiết sẽ đi lên lớp, ai ngờ...

"Vậy tốt rồi. Có nước cam cho em."

Mộc Sơn Xử Nữ không suy nghĩ nhiều, đặt vào trong tay cô chai nước cam mà mình lấy được lúc quay trở về phòng. "Sắp tới kì thi rồi, em giữ sức khoẻ tốt. Đừng làm ảnh hưởng tới việc thi cử. Em đang cuối cấp, không thể lơ là việc học."

Thấy Trương Cự Giải im lặng, nghĩ cô đã cảm thấy, Mộc Sơn Xử Nữ cũng không làm phiền cô nghỉ ngơi.

"Em ở đây nhé, cảm thấy không ổn có thể gọi giáo viên phụ trách hoặc gọi cho tôi."

Tới tận lúc Mộc Sơn Xử Nữ đã đi khuất, Trương Cự Giải vẫn giữ nguyên trạng thới như vậy, chỉ là, Mộc Sơn Xử Nữ đi rồi, sẽ không thể thấy được gương mặt đỏ lựng lúc này của Trương Cự Giải. Sự ân cần này của Mộc Sơn Xử Nữ đến bao giờ mới khiến cô ngừng điên lên đây...

Bạn đang đọc (12 chòm sao) Đường Ngọt Cao Trung sáng tác bởi ThamNhaNguyet38
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThamNhaNguyet38
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.