Nam Khang Bạch Khởi (sinh ngày 26/5/1980 - mất trong khoảng thời gian từ ngày 9/3 - 12/3/2008), anh sinh ra ở Liêu Ninh, lớn lên ở Nội Mông và là một nhà văn đam mỹ nổi tiếng trên mạng Trung Quốc với 2 bút danh là "Nam Khang" và "Bạch Khởi".
Năm 1999, anh gặp gỡ và nảy sinh tình cảm với người bạn cùng phòng kí túc xá, gọi là "Trương tiên sinh".
Năm 2000, trong thời gian quan hệ giữa hai người vẫn còn "mập mờ", anh cũng thử tránh né người ấy một thời gian rồi có bạn gái, nhưng không lâu sau đã nhanh chóng chia tay.
Năm 2002, năm cuối đại học, hai người mới quyết định không tiếp tục đè nén tình cảm của bản thân thêm nữa, Nam Khang và người ấy chính thức trở thành người yêu của nhau, anh cũng âu yếm gọi bạn trai mình là "ông xã".
"Phù Sinh Lục Ký" cũng được viết trong khoảng thời gian này, bằng văn phong sinh động ấm áp, khắc họa lại năm tháng thanh xuân tươi đẹp chứa đựng vô vàn tình cảm ngọt ngào mà anh dành cho "ông xã".
Nam Khang đã từng hạnh phúc viết: "Thật là đáng sợ, anh sinh ra ở Thiểm Tây, lớn lên ở Cam Túc; em sinh ở Liêu Ninh, lớn lên ở Nội Mông, cách xa cả ngàn dặm, rồi Trung Quốc lại có đến 1,3 tỷ người. Thế mà chúng ta lại có thể thi đỗ cùng một trường đại học, ở trong cùng một phòng kí túc xá. Thử tính xem, xác suất đó nhỏ đến mức nào. Chỉ cần sơ sẩy một chút thôi, em đã không thể gặp được anh rồi".
Trong suốt từ năm 2002 - 2006, họ cứ bình yên bên nhau như thế.
Ngày 1/1/2006 có lẽ chính là ngày đau khổ nhất trong cuộc đời ngắn ngủi của Nam Khang, không thể vì tình yêu mà vượt qua những định kiến của gia đình và xã hội, "ông xã" của anh đã trở thành "ông xã" của người khác.
Nam Khang viết cuốn tuỳ bút: Em đợi anh đến năm 35 tuổi, với văn phong vô cùng ảm đạm u buồn. Đối mặt cùng anh lúc ấy, chỉ có nỗi cô độc cùng căn bệnh trầm cảm tạo thành vết thương đau đớn day dẳng.
"Có thể vẫn còn đang đợi, thế nhưng đã nhớ không được bản thân vì cái gì mà kiên trì như vậy. Lại có thể, anh đã trở về bên tôi rồi."
Ngày 9/3/2008, sau khi liên lạc lần cuối cùng với một người bạn, không ai còn gặp lại Nam Khang nữa. Cho đến 15 ngày sau, vào ngày 27/3, người ta tìm thấy thi thể anh trên dòng sông Tương Giang. Năm ấy, anh vừa tròn 28 tuổi.
Nam Khang đã nói với "ông xã" rằng: "Em đợi anh đến năm 35 tuổi, nếu như đến lúc đó anh vẫn không trở lại, em sẽ đi tìm người khác."
.......
Anh đã ra đi, để giữ trọn vẹn tình yêu ấy. Rời khỏi thế gian không phải để chấm dứt bi thương, mà là để mãi ghi sâu thương nhớ. Có lẽ anh lựa chọn dừng lại ở tuổi 28, sẽ có thể chờ đợi người mà anh yêu, vĩnh viễn chờ đợi.....
Tôi luôn rất ngưỡng mộ anh, ngưỡng mộ sự kiên trì, ngưỡng mộ tình yêu khắc cốt ghi tâm của anh. Hơn hết, tôi còn nhìn thấy được sự đồng cảm với những đớn đau, tuyệt vọng bi thương ấy. Tôi cũng như anh, vẫn đang ở độ tuổi rực rỡ nhất của đời người, nhưng mà lại chẳng biết được sẽ có thể chống chọi được hơn hay không. Có lẽ tôi sẽ thắng, hoặc sẽ thua. Chỉ là cũng đều như nhau, không biết trước được.
-
Ừm, là tùy bút của Nam Khang kể về chính câu chuyện của anh ấy.
-
Phù Sinh Lục Ký và Em Đợi Anh Đến Năm 35 tuổi.
-
haizz, truyện buồn quá nhỉ
-
xin chia buồn cùng người đã khuất
-
Có buồn cũng chỉ là Nam Khang. Người mà anh ấy yêu có lẽ đã sống hạnh phúc bên gia đình, bên vợ con. Còn anh, đã đi rồi.
-
2 ng đã từng yêu nhau, vậy mà ng kia sao lại nỡ như z
-
Định kiến khắc nghiệt của xã hội, một người không thể vượt qua, trở về sống với thân phận nam nhân, bỏ lại một người chìm trong đau đớn.
-
haizz, xã hội nó thế rùi
Tình yêu đam mỹ a~ Trong truyện thấy nhiều chứ ngoài đời ít thấy ntn lắm!!!
-
Cứ để em đứng bên bờ luân hồi, chờ đợi một tia sáng. Lặng nhìn lời dự đoán chúng ta nói với nhau năm đó. Cứ để khoảng khắc người ấy mang anh đi trở thành kỷ niệm của chúng ta.
Cho tên bài đi
hình như đây là chuyện có thật
đh cho xin tên bài hát vs
@Vô_tình_đại_đạo @chickenkill tên bài hát là 我们的纪念 nhé
xin tên tiếng việt, có ko đh
Tên bài hát là "Kỷ niệm của chúng ta".
Tulipcam ·1 bài hát ng ng xin a~
-
Ừm, câu chuyện có thật của Nam Khang.
-
Tulipcam ·
'Lại'???
-
Ý gì @sela123haha
-
Là đam mỹ, nhưng ta đang tưởng nhớ đến Nam Khang.
-
Tulipcam ·
Ý là đã có nhiều lần nhắc chuyện đam mỹ r à ý???
Mọi ngừi có thấy cái gì đó hổng ổn hông? Nhà văn kia người nước Trung a. Rồi bao nhiêu bộ đam nổi tiếng quê nhà ở đâu? Trung luôn. Rồi má Khứu và Priest sinh ở đâu? Trung chắc luôn. Ờ, vậy mà kêu đam MỸ. Trong khi MỸ nó cấm đam, lạ lùng nhỉ🧐🧐🧐🧐🧐🧐🧐🧐🧐🧐
Đã sửa bởi vanquyton lúc 21:26 11/03/2020-
Ta đang rất mong đợi đứa con tiếp theo của má Khứu ra đời.
-
ta giống huynh dễ sợ, như hình vs bóng
-
2 người đều thích bách với đam ak
-
ta! không! đọc! một! bộ! bách! nào! lun!
-
2 người có vẻ mê đam và bách thì phải
-
VẬY LÀ MUỘI ĐÃ TỪNG ĐỌC ĐAM!!!
-
Tulipcam ·
Nếu nói thế ng ta chỉ đam mê nc mỹ, đâu bị cấm đâu a!!! 🤣
-
Tulipcam ·
Đam bthg, vẫn hay mà......Chỉ sợ bách hợp thôi a~
-
Bách hợp bình thường a. Chỉ sợ đam~
-
Ta lại có tư tưởng bình đẳng, đều thích cả ngôn- đam- bách.
Ta hiểu rõ được sự dày vò của căn bệnh trầm cảm mà Nam Khang đã phải trải. Có lẽ người khác nhìn vào cũng chỉ thấy chẳng đáng để tâm. Nhưng mà cảm giác phải vĩnh viễn mất đi bình yên một đời, sau đó liền phải chìm đắm trong cô độc tịch mịch, thật đau, rất đau. Trầm cảm chính là điều đáng sợ nhất mà ta từng gặp, giết người một cách thầm lặng....
Liệu rằng khi Nam Khang đã rời đi, người mà anh yêu nhất sẽ có thể vì anh mà rơi một giọt nước mắt tiếc thương? Hay chăng sẽ nhớ đến anh trong bao lâu? Ta chỉ lo rằng, một ngày nào đó Nam Khang cùng câu chuyện của anh đều sẽ chìm vào dòng thời gian, sẽ không còn ai biết đến sự tồn tại của anh, lãng quên đi tất cả về anh.
Đã sửa bởi THIENCHANVOTA lúc 22:08 11/03/202012 năm qua rồi, mùa xuân còn đó, chỉ là Nam Khang đã không còn. Nếu năm ấy anh không lựa chọn dừng lại, lựa chọn quên đi một người, có lẽ hiện tại anh đã 40 tuổi, có lẽ sẽ tìm được một nam nhân tốt hơn. Nhưng thực chất chính là trái tim vốn dĩ chỉ một lần quyết định, anh không sai, chỉ là bao nhiêu đau thương cũng mỗi mình anh nhận lấy.
-
Truyện đam vs bách đối với đệ là 2 truyện còn ghê hơn cả truyện kinh dị
-
đọc xong ba bộ nhà má Khứu rồi vào đây nói tiếp
-
Nhờ có những định kiến khắc nghiệt tàn nhẫn như thế, mới có sự kết thúc ấy của Nam Khang.
-
Xã hội mãi cứ lưu giữ tư tưởng như vậy, còn sẽ có thêm bao nhiêu người như Nam Khang nữa đây?
-
Đệ sau này nếu có thể làm bs thì sẽ bẻ cong thành thẳng
-
có lẽ chết là sự giải thoát cho anh???
-
Tulipcam ·
Định kiến xã hội khắc nghiệt a............
-
Tulipcam ·
Chắc phải bao h đàn ô sinh con thoải mái đc vs nhau thì ms bỏ đc định kiến quá!!!! 🤣
tiếc thương cho anh....đã cố kìm lòng không bật khóc mà sao nước mắt vẫn tuôn rơi
Nhân gian tình chia li bể khổ
Tình không tịnh người hóa hư vô.
Mong rằng kiếp sau họ còn có thể gặp nhau.
Đã sửa bởi Chúa_Tể_Ăn_Tạp lúc 15:31 12/03/2020Xã hội vẫn còn cổ hủ lắm và Nam Khang cũng rất tiêu cực haizzz
-
phải a, LGBT cũng là người mà, tình yêu của nam- nữ bình thường chắc gì đã bền chặt đc như người ta
-
Trầm cảm là một trong những lý do khiến anh ra đi, phải trải qua nó rồi mới biết đáng sợ thế nào.
-
Jashin ·
Nếu người bạn của anh ấy kịp khuyên nhủ thì đã không đến nỗi nhỉ. Nếu Nam Khang có thể thoải mái chấp nhận việc người kia có 1 người khác...
-
Jashin ·
Người chê xã hội cổ hũ bất công nhưng chính họ cũng cổ hủ với cái gọi là tình yêu
-
Jashin ·
Tình yêu đâu cần phải chiếm hữu nếu có thể thoải mái buông bỏ định kiến chiếm hữu như cách anh ấy buông bỏ mạng sống của mình chắc cuộc sống
-
Jashin ·
Của anh ấy sẽ tốt đẹp hơn bao người
như ba bộ truyện của má Khứu là một ví dụ
chờ năm năm, ngày ngày ăn ngủ vs 1 cái xác ko hồn
chờ 13 năm, ngày ngày vấn linh tìm một tia tàn hồn
chờ 800 năm, chưa một ngày quên, thành tiên cũng vì người, hoá quỷ cũng vì người. Vì người, bách chiến bách thắng, không gì cản nổi
Đó, tình yêu nam - nữ chắc gì đc như thế. Nếu ai vẫn tin vào một tình yêu toàn màu hồng của nam- nữ thì đọc bộ Phế hậu tướng quân thử xem, nhìn đời bằng con mắt khác liền
Đã sửa bởi vanquyton lúc 17:12 12/03/2020-
Jashin ·
Con lạy lạy lạy. Còn tâm trạng để giới thiệu truyện nữa
-
Bt thôi , có gì đâu
-
có phải truyện của ta đâu, truyện của một người xa lắc xa lơ mà ta chạ biết là người nào
-
đọc xong nát hết thế giới quan
Bạn đang đọc bài Tưởng nhớ 12 năm nhà văn trẻ Nam Khang Bạch Khởi đã ra đi. tạo bởi THIENCHANVOTA trong Trảm Phong Đường.