Thương là bách binh chi bá , bá đạo mãnh liệt
Kiếm là bách binh chi vương , tiêu sái mà sát phạt
Theo các đạo hữu thì giữa thương và kiếm thì nên chọn món vũ khí nào cho nhân vật chính
Tại hạ định xây dựng theo lối độc lai độc vãng thì chắc kiếm nhìn tiêu sái hơn nhỉ
Biết thời võ lâm truyền kì không?
Thương đại biểu cho Dương gia:
-> Cởi ngựa tiêu soái, đâm không trượt phát lào
Kiếm đại biểu cho Võ Đan tông môn:
-> Nhã nhặn, quý tộc.. đi săn boss ít nhất phải có một móng
Còn Nga My tông môn nữa:
-> Quý phái, kiêu sa.. còn có câu
Ngựa có thể không có
nhưng Nga My phải có một em
Haizzz nhớ thời đó ghia
-
Đúng r .có bản mobile đó
Ta thì vừa thích thương vừa thích kiếm , cho cả 2 vào luôn
thương nha... Ta trước có đọc một bộ truyện của trung nói về so sánh tu luyện vũ khí. côn thì vài tháng, kiếm thì vài năm, đao thì chục năm còn thương thì cả đời... để tới đỉnh phong... Ta không nhớ rõ lắm, k bt có sai sót j không???
- Theo ta thì đh thích múa lửa giữa địch nhân thì kiếm.
- còn thương thì mạnh mẻ về khoản sát thương cùng cân nhiều ng cùng sức mạnh bá đạo.
Ta team thương
đạo hữu nếu muốn đơn đả độc đấu thì kiếm ngầu hơn nha...
Ta thì thích kiếm.....Sát phạt, tiêu sái...Mà quan trọng là nó đẹp hơn~ ><
theo tại hạ được biết thì kiếm nó biến chiêu rất nhiều , có thể đâm , chém , chắn , .... còn thương thì tầm dài , lực đâm cao nhưng thương có điểm yếu là nếu như đối thủ tiếp cận gần thân thì thương lúc đó gần như vô dụng vì mũi thương không thể đâm trúng được , nếu muốn dùng thương tiếp thì phải lùi về phía sau mới đánh được do đó thương có chia ra tầm nguy hiểm và tầm an toàn thì phải
-
Hắchỏa ·
nhưng ngặt nỗi là tại hạ muốn cho main và main nữ bá ngang nhau . Mà main nữ đã dùng kiếm rồi , main nam cũng dùng kiếm thì hơi xung đột tý
-
thì cho thương
-
nhưng tính cách main nữ lại không hợp với thương . Main nữ không phải loại tính cách bá đạo
-
thì đổi lại, loằng ngoằng thế nhờ
Main ta dị lắm nè, Main ta dùng một cây kiếm có thể ăn mòn da thịt, tuy không dùng thương nhưng lại có một em pet là thượng cổ thần thú. Lông của em pet cứng hơn vàng, một ngàn cái lông là một ngàn cái thương, thương còn bọc lửa mới ghê chớ. Thấy main ta đa tài hông, tay phải múa kiếm tay trái dùng máy bắn thương bắn tiền... à nhầm bắn tiễn
-
Thôi, đã mất công nói dài dòng vậy thì phải PR cái https://truyenyy.com/truyen/toi-thuong-cuu-vy-than-ho
-
Vàng ko cứng đâu
-
ờ thì cứng như cái gì đó cứng nhất trên thế giới
Team thương.
Một mình một ngựa một cây thương
Bảy lần xông trận bẩy lần ra
A Đẩu đỏ hỏn ôm trong ngực
A Man ái tài cấm am thương.
Nhìn Triệu Vân dùng thương ngâu vl ra 🤣🤣🤣
Đh từ truyện vctd qua đây phải không? Theo ta luyện thể như la chinh lấy thân thể nhập đạo khỏi cần binh khí nó mới ngầu, tay không chọi nát thần khí. 🤣
thật ra thì cái nào cũng viết được nhưng đang nghĩ đến tính chất của hai loại vũ khí này có phù hợp với main hay không nên hơi băn khoăn
thực ra thì ta thấy cái nào cũng có điểm mạnh và điểm yếu của nó á, nhưng nhân vật chính thì nên ngầu ngầu một chút, chọn thương đi
Hay ta sẽ sắp xếp tạo thêm một nữ chính dùng thương kiểu chiến thần nhỉ ? Nhưng nếu như vậy thì nên xây dựng như thế nào đây
Kẻ có thần lực và kĩ năng có thể tay không mà lấy 1 địch 10
Kẻ có vũ khí ưng ý trong tay có thể 1 địch 100
Khi người và binh khí hợp nhất có thể nói là thiên hạ vô song
Về bản chất, cơ địa của con người vốn không được tạo hóa ban cho những vũ khí tự nhiên như các loài vật khác, nhưng con người biết cách tạo ra vũ khí của riêng mình, từ đó trở thành sinh vật thống trị muôn loài. Võ tướng và binh khí từ lâu đã là hai thứ không thể tách rời với nhau, tới mức đôi khi chỉ cần nhìn binh khí là người ta biết ai đang có mặt ở đó. Một thứ binh khí thích hợp với kĩ năng của một võ tướng có thể gia tăng sức mạnh của vị tướng đó lên gấp nhiều lần mà không ai có thể đo lường được. Tùy tính cách, sở thích mà mỗi vị tướng chỉ có thể phát huy hết sở trường của mình với một món binh khí nhất định.
*Tào Tháo hỏi Trương Liêu: Văn Viễn từng dùng qua kích của Lữ Bố, giờ so với đao của Vân Trường, thấy sao?Tào Tháo hỏi Trương Liêu: Văn Viễn từng dùng qua kích của Lữ Bố, giờ so với đao của Vân Trường, thấy sao? *
*Liêu đáp: Đao Vân Trường sắc một bên nên nặng, mà kích của Lữ Bố lại nhọn hai bên, nên nhẹ. Hai bên đều có sở trường riêng, khó phân cao thấp. *
*Tháo nói: Võ giả, xem vũ khí, hiểu được tâm. *
Một đoạn đối thoại ngắn ngủi nhưng đầy thâm thúy của Trần Mỗ, trong góc nhìn của ông, vũ khí không phải chỉ là thứ để giết người mà bản thân vũ khí cũng nói lên tính cách, sở thích, tham vọng hay xa hơn là cuộc đời các nhân vật của ông…
Đao
Yểm Nguyệt Long Đao của Quan Vũ: "Sắc một bên nên nặng" theo truyện mà nói câu này ám chỉ sự trung thành của Vân Trường chỉ đi theo một đường, nhất quán và dứt khoát. Đao nặng khó vung, đưa lên thì uyển chuyển, chém xuống thì uy lực kinh hoàng. Người sử được đao cũng phải là người có đủ cái khí của bình khí và hơn thế, chế ngự được nó. Quan Vũ trầm tĩnh mà kiên trung, nguy nan biết cân nhắc thiệt hơn biết tiến biết thoái nhưng lòng vẫn không thay đổi giống như một bên lưỡi đao mài sắc chỉ có thể chém mà thôi nhất khoát không thể mài cả hai bên vì lúc đó đao chẳng là đao mà người cũng chẳng là người.
Kích
Phương Thiên Họa Kích của Lữ Bố: Ngũ phương nhọn hoắt, lưỡi sắc hai bên toàn thân toát ra cái sát khí kinh hoàng của loại vũ khí tạo ra chỉ để giết và giết. Khí khái của Lữ Bố cũng vậy, trước sau trên dưới Lữ Bố chưa từng coi là cùng đẳng cấp vì với y - y là thần giữa loài người. Nhưng hung hiểm tráo trở, đâm được, chém được, hất ngược cũng lấy mạng mà vung xuôi cũng lấy mạng. Binh khí cũng tựa chủ nhân đi đến đâu cũng chỉ để lại sự nghi kị, sự kinh sợ mà thôi. Lữ Bố trước giết Đinh Nguyên, sau giết Đổng Trác, lúc kết minh thì hứa hẹn, sau phản phúc thì giảo hoạt, giữa chiến trường chém giết như chỗ không người. Nhìn từ góc nào cũng thấy là một kẻ thập phần nguy hiểm. Binh khí cũng giống người là vậy.
Tuy nhiên kích trong tay những người khác thì củng có hàm ý khác
kích của Điển Vi và kích của Tô Sách điều là song kích. Điểm chung là gọn nhe dể mang bên mình. nhưng khác nhau ở chỗ kích của Điển Vi cũng sắc nhọn 2 bên còn kích của Tôn Sách lại có 1 lưỡi. Với Điển Vi: kích dùng để luồn lách đại quân, hành thích tướng địch và thuận tiện do thám. rất hợp với một thám tử, một thích khách nhưng không thể sánh với thần uy của Phương Thiên Họa Kích của Lữ Ôn Hầu. Còn Tôn Sách chỉ có 1 lưỡi hợp thấy được người dùng phải có tốc độ ra đòn kinh hồn, một chiêu đoạt mạng đối phương. Loại kích nầy ợp với người "quái gở" hành động không theo chương sách.
Cung
Cung nhanh nhưng không mạnh, hiểm nhưng thiếu uyển chuyển, bất ngờ nhưng không mang theo "cái chết trước mắt" như những thứ vũ khí khác. Người dùng cung hỉ khiến người ta sợ chứ không kính, sống trong bóng tối của sự hoài nghi và phỉ báng. Chỉ là thứ công cụ để hoàn thành mục đích, có hay không sự tồn tại cũng không phải là thứ mà người quan tâm. Cung vốn là thứ vũ khí tàn nhẫn, hệt như cuộc đời của người sử dung nó
Búa, chuỳ
Mình không biết nói gì thường nhưng nhửng người sử dụng vũ khí nầy điều có điểm chung là người khổng lồ có sức mạnh kinh hồn. HẾT
Xà mâu
Bát trượng xà mâu như cái lưỡi rắn.ưỡi mở đưởng để nanh theo sau, ẩn sau cái vẻ 'bất trí' là một bồ mưu ma chước quỉ.Xà mâu là vũ khí cực kì nguy hiểm khi bị đâm trúng địch thủ bởi những góc cạnh gai góc của nó, đâm đã hiểm, khi rút ra sẽ tạo nên những vết hoại tử chí mạng cho kẻ thù. Đọc miêu tả của mình thì bạn đả hiểu người dùng xà mâu có tính cách như thể nào rồi phải hông.
Tam liên kích
Tam Tiêm Kích còn có tên khác là Tam Tiêm Lưỡng Nhận Thương. Sở dĩ có tên này là vì đầu thương có ba chĩa nhọn, hai chĩa nhọn hai bên là hai lưỡi đao. Thương có thể vung, bạt, đâm, chém, tựa đao mà cũng tựa kích. Người sử dụng tam liên kích thường linh hoạt, biến hóa nhưng nghĩa khí, mạnh mẽ, kiên cường mà không cứng nhắc. Có một người rất nổi tiếng cũng dùng loại binh khí này, vâng các bạn đoán đúng rồi đấy Mr. Ba mắt: Nhị Lang Chân Quân Dương Tiễn. Người này tuy thuộc thiên đình nhưng không giống chúng thần khác, y hành sự đều có cách nghĩ riêng của mình, là một "kì binh" không thể kiểm soát.
Thương
Thương nhọn nhưng không sắc, lấy cái nhanh, hiểm, chuẩn trong từng đường thương mà thống ngạo chiến trường. Mũi nhọn, thân dài tựa như ý chí can trường không cam chịu thất bại, như tinh thần kiên định quyết báo gia thù. Thủ pháp sát địch cương mãnh, trực diện không cho thấy tính ứng biến và linh hoạt, có thể coi là dị vật khi đặt trong hệ quy chiếu "sĩ khí luận". Còn nhiều vũ khí nửa như: Gian, tiên, mác vân vân và mây mây. Dài quá rồi nên tui nghỉ Baiiiiiiii!
Ps: Muốn Main bá một cách không hơp logic. Giong như là cheater thì dùng kích hoặc thương nhé. Ví dụ như ma tổ La Hầu là version anh Linh xe ôm của tiên hiệp: một mình anh chấp hết cả hồng hoang vơi La hầu thí thần thương của mình vậy
-
Thương ở đây là vũ khí thân dài, có mũi nhọn ở đầu, không phải súng nhé
Thiếu lâm nâng 1 cho skill 1 với nga my kéo nguyên pt treo auto cả ngày ko về thành. Trừ khi gặp mấy anh ngũ độc mất dạy
-
Đh đó tạo bài và đến giờ vẫn chưa trả lời cái gì luôn bạn à
-
Cứ trả lời theo kiểu, à cái này cũng được, à cái kia cũng được thôi, cảm giác phân vân theo chủ thớt
Theo ta nghĩ, đọc giả mỗi người mỗi ý, đạo hữu cũng không thể cứ thế mà nghe theo, thuận ý kẻ này thì lại trái ý kẻ kia. Căn bản truyện là của đạo hữu, tự quyết định theo cảm nghĩ của chính mình vẫn hơn.
Dựa theo chuyện thôi! Độc lai độc vãng thì kiếm! Có chiến trường đông ng thì thương