Tải App

Đăng Truyện

Liên Hệ QTV

Chi Tiết Bài Viết
tuoitrengongcuong
VIP 1
Luyện Khí Tầng Một (94%)
Tập sáng tác , mong các đạo hữu góp ý thêm

Truyện tên là Đại Chiến Loạn , cụ thể viết về thời điểm sau khi Dương Tam Kha soán ngôi nhà Ngô để lên làm vua . Truyện sẽ theo chân Đinh Bộ Lĩnh từ khi ông còn niên thiếu đến khi trở thành vị vua vĩ đại chấm dứt thời kỳ nội loạn Mười Hai Sứ Quân của đất nước . Để hấp dẫn thì truyện sẽ hư cấu thêm khá nhiều chi tiết so với chính sử , vì vậy hãy coi đây là bộ truyện quân sự hoàn toàn độc lập với lịch sử , mọi chi tiết trùng lặp kể cả tên đều hãy coi là trùng hợp

Đại Chiến Loạn - Tổng Quan : Chương này có thể đọc hoặc không . Nó nói về giai đoạn trước khi mạch truyện chính xảy ra , tức là sau thời nhà Khúc đánh đổ An Nam Đô Hộ Phủ của nhà Đường

Phàm trong thiên hạ , có lợi ích tất sẽ có phân tranh . Thế cục thiên hạ cứ vì vậy mà hết phân rồi lại hợp

Như từ lúc An Nam Đô Hộ Phủ của nhà Đường bị đánh đổ , Khúc Thừa Dụ làm Tiết Độ Sứ cai trị vùng An Nam đến đời Khúc Thừa Mỹ thì quân Nam Hán kéo sang tiêu diệt . Nhà Nam Hán lại chiếm Đại La làm kinh đô rồi lập Lý Tiến làm thứ sử cai trị An Nam . Viên tướng cũ của họ Khúc là Dương Đình Nghệ không phục , chiêu binh mãi mã , thăng ba viên mãnh tướng của mình là Kiều Công Tiễn , Ngô Quyền , Đinh Công Trứ làm Tam Đại Tướng rồi khởi binh chiếm lại đất nước . Vua Nam Hán vội cử viên tướng Trần Bảo sang , Dương Đình Nghệ đón trảm . Kể từ sau đó không thấy nhà Nam Hán có động tĩnh gì thêm , Dương Đình Nghệ tự xưng là Tiết Độ Sứ rồi cai trị lại An Nam . Đưa Ngô Quyền trấn giữ Ái Châu , Kiều Công Tiễn giữ Phong Châu , Đinh Công Trứ giữ Hoan Châu

Một hôm , Kiều Công Tiễn nằm mộng có kim long đến trao thanh bảo kiếm và long bào rồi bảo :

  • Chính ngài mới có số làm vua

Công Tiễn tỉnh dậy , tin là thật , hơn nữa với dã tâm không nhỏ ngay từ lúc đầu đã khiến y sinh ra kế làm phản . Đợi cho Ngô Quyền và Đinh Công Trứ rời khỏi Đại La , Kiều Công Tiễn tức tốc bày bẫy giết hại Dương Đình Nghệ rồi tự xưng làm Tiết Độ Sứ . Ngô Quyền và Đinh Công Trứ nghe tin , lập tức trở về Đại La vấn tội . Kiều Công Tiễn trước sự tra hỏi của hai vị tướng quân thân thiết nhất chỉ nói :

  • Chí ta không phải là cúi đầu dưới chân kẻ khác . Đình Nghệ đại nhân tuy tốt nhưng chỉ có ta làm vua mới để bách tính an nhàn được

Ngô Quyền và Đinh Công Trứ không bằng lòng , nhưng tình nghĩa giữa Tam Đại Tướng rất sâu đậm làm hai người có chút chùn bước . Ngô Quyền nói :

  • Ngươi dám giết đại nhân , tất phải giết . Nhưng niệm tình cảm lâu năm giữa chúng ta , chỉ đánh ngươi ba lần , nếu như ngươi thắng được bất kỳ một lần nào thì thôi chúng ta không can dự vào nữa

Kiều Công Tiễn cho rằng hai người bạn là muốn tha tội cho mình nhưng không tìm được lý do nên vội đáp ứng . Nào ngờ Kiều Công Tiễn tự tiện giết Dương Đình Nghệ lại dám dùng quân của Dương Đình Nghệ chiến đấu nên lòng quân bất mãn , lệnh không nghe . Ngô Quyền và Đinh Công Trứ thắng như chẻ tre , coi Đại La như chốn không người . Ba lần chiến bại , quân của Ngô Quyền và Đinh Công Trứ đã đuổi đến trước mặt mà Kiều Công Tiễn vẫn không tin là hai người bạn sẽ giết mình nên ung dung dọn tiệc rượu như chờ bạn đến chơi . Ngô Quyền và Đinh Công Trứ vẫn tôn trọng bạn nên cùng dự tiệc rượu . Cho đến giữa buổi tiệc , Kiều Công Tiễn đang hoan say thì Ngô Quyền rút kiếm chém đầu . Kiều Công Tiễn đến chết vẫn còn nụ cười trên mặt , chưa hề nghĩ là mình sẽ bị bạn giết

Vua Nam Hán lúc ấy là Lưu Cung nghe tin , tưởng lúc nội loạn thì quân phòng sẽ yếu , cho rằng đây là cơ hội tốt để chiếm lại An Nam nên cho con trai Lưu Hoằng Tháo đem đại quân lên chiến thuyền theo sông Bạch Đằng mà vào đánh . Ngô Quyền biết tin nên bàn kế đặt bẫy ở trên sông đánh quân Nam Hán từ lúc còn chưa đặt chân lên An Nam . Ngô Quyền từ Đại La chạy ra cửa sông Bạch Đằng , ăn ngủ ở đấy hơn một tháng ròng thì tìm hiểu được quy luật thủy triều , sinh kế đặt bẫy . Y cho quân lính mài những cọc gỗ nhọn sắc rồi bọc thêm lắp sắt cứng bên ngoài đến mức có thể xuyên thủng được lớp gỗ dày . Sau đó tính toán lại chiều cao của cọc gỗ rồi sai người lặn xuống đáy sông đóng cọc gỗ vào . Lúc ấy trời đã trở đông , gió thổi rét buốt căm căm nên ít có người dám nhảy xuống dưới con sông lạnh lẽo , hơn nữa còn phải đem theo thanh cọc gỗ để hoàn thành nhiệm vụ . Ngô Quyền thấy vậy sợ bẫy không hoàn thành được trước khi quân Nam Hán đến thì kế hoạch tiêu tan , nên tự thân lặn xuống sông Bạch Đằng , lại cầm theo hai ba thanh cọc gỗ nhiều hơn gấp mấy lần người bình thường . Lặn xong thì trở lên nói :

  • Nước sông rất lạnh , nhưng lửa giận của ta đủ để thiêu cháy tất cả . Quân Nam Hán đã sắp đến , chẳng lẽ ta cứ vì sợ giá rét mà nhìn bọn chúng giày xéo lên quê hương của ta hay sao ?

Mọi người nghe vậy cảm động , lại thêm Ngô Quyền và Đinh Công Trứ ngày đêm tự hạ thấp phận mình làm sĩ phu khuân cọc gỗ đóng cọc ở đấy sông nên sĩ khí ngày càng tang cao , đến mức chỉ chưa đầy một tuần đã hoàn thành kỳ tích . Sau khi xong việc đặt bẫy , Ngô Quyền lệnh cho mọi người không cần phải căng thẳng như sắp gặp chiến loạn mà chỉ cần lộ ra vẻ bình thường như chưa biết việc gì cả để lừa quân Nam Hán đến thăm . Quả đúng như vậy , Lưu Hoằng Tháo trước khi tiến quân có cho thám tử sang do thám tình hình An Nam . Thám tử sang dò la thì phát hiện cả bách tính lẫn quân sĩ đều chưa hề biết gì về việc tiến quân của Lưu Hoằng Tháo nên vội về báo tin . Lưu Hoằng Tháo nghe tin cười to , trong lòng đã chắc thắng , lệnh cho quân sĩ lập tức lên thuyền cấp tốc theo sông Bạch Đằng tiến đánh . Lưu Hoằng Tháo không biết , ngay từ lúc thám tử của y bước chân lên đất An Nam liền đã bị Ngô Quyền giám sát , những kẻ mà tên thám tử dò la tin tức vốn chẳng phải dân lành mà là quân sĩ dưới trướng Ngô Quyền giả trang thành . Cuộc chiến này , Lưu Hoằng Tháo đã thua ngay từ lúc còn chưa đặt chân lên đất An Nam

Đoàn chiến thuyền của quân Nam Hán du tẩu trên sông Bạch Đằng hơn năm ngày liền thì đến được sông Bạch Đằng , đến đây thì Lưu Hoằng Tháo mới thấy bóng dáng của quân Ngô Quyền . Tháo thấy đón đánh quân của y chỉ là những chiếc thuyền gỗ nhỏ bé , chưa cao bằng một nửa của chiến thuyền Nam Hán thì khinh thường , ra lệnh quân sĩ không cần phải dùng vũ khí mà dùng chiến thuyền đè bẹp những chiếc thuyền của Ngô Quyền để “ đánh nát sĩ khí “ . Quân Ngô Quyền vờ như sợ hãi nên kéo thuyền quay về bờ , Lưu Hoằng Tháo thấy vậy thúc thuyền đuổi theo . Nào ngờ vừa gần vào bờ thì thủy triều rút xuống , những bãi cọc sắt mà Ngô Quyền đã chuẩn bị lúc này hiện ra như hàm răng của con thú dữ chờ con mồi . Tháo thấy vậy biết đã mắc bẫy , vội ra lệnh cho thuyền quay đầu trở về , nhưng đoàn thuyền của y đã xâm nhập quá sâu vào miệng của con thú dữ này . Những chiếc cọc nhọn bọc sắt như những chiếc nanh sắc nhọn của mãnh thú trồi lên sau thủy triều , dễ như trở bàn tay đục thủng lớp gỗ dày nặng nơi đáy tàu của quân Nam Hán . Khoảng cách giữa những chiếc cọc gỗ đã được Ngô Quyền tính toán hợp lý sao cho những chiếc thuyền nhỏ của quân mình có thể len qua để trở về , còn những chiến thuyền lớn của quân Nam Hán lại chỉ có thể mắc lại giữa lòng sông .Càng lúc càng nhiều chiến thuyền bị cọc gỗ đâm thủng nhưng vẫn chưa chìm xuống , đó là do thủy triều còn chưa lên nên tạm thời chúng vẫn chưa bị nước sông nhấm chìm . Lưu Hoằng Tháo cũng biết điều ấy , nhưng chuyện đã không thể vãn hồi , y chỉ có thể rút lấy thanh kiếm của mình , chạy lên đứng ở mũi thuyền mà hét to :

  • Kẻ nào là thống lĩnh quân này , có dám bước ra đánh với ta một trận hay không ?

Vốn Lưu Hoằng Tháo làm vậy chỉ để khiêu khích tướng địch xuất hiện rồi chém giết , như vậy có thể khiến sĩ khí của quân địch hạ xuống , hơn nữa nói không chừng còn có thể lật ngược lại thế thua . Tháo vừa dứt lời , phía bên dưới đã có con thuyền nhỏ lao tới . Đứng trên thuyền là một vị mãnh nhân , người cao hơn thước tám , vai rộng thân cao , bước đi tựa như hổ , trên má phải có nốt ruồi đen , sau lưng đeo thanh trường đao dài năm thước . Mãnh nhân vừa đi thuyền đến dưới chân chiến thuyền của Lưu Hoằng Tháo thì dừng lại nhảy lên bám vào thuyền của Lưu Hoằng Tháo rồi leo lên . Khi leo lên đến trên thân thuyền thì tháo thanh trường đao ra gõ mạnh lên thuyền rồi nói :

  • Ta là Đinh Công Trứ , thống lĩnh quân này . Cẩu tặc phương Bắc , đến chiến với ta một trận , nếu như ngươi có thể bất bại thì ta sẽ tha chết cho ngươi

Lưu Hoằng Tháo nghe vậy giận dữ nói :

  • Hay cho con khỉ phương Nam , chưa chắc ta đã tha mạng cho người mà dám buông lời tha chết cho ta ? Nực cười !

Nói , Lưu Hoằng Tháo vung thanh kiếm chém tới , Đinh Công Trứ đưa trường đao chém đỡ . Tiếng vũ khí va chạm nhau chói tai , Lưu Hoằng Tháo rút kiếm về rồi đâm tới ngực Đinh Công Trứ . Công Trứ biết thế vội đưa cán trường đao chắn đỡ , kiếm sắc vạch ra từng đạo hỏa hoa trên cán đao . Đinh Công Trứ thuận thế lui về sau vài bước rồi xoay người chém đao sang ngang cổ Lưu Hoằng Tháo . Tháo vội rút kiếm về chắn nhưng sức mạnh của Đinh Công Trứ quá lớn làm y lảo đảo về phía sau mấy bước . Đinh Công Trứ chớp thời cơ tiến lên . Giữa hai vị tướng chiến đấu thì chỉ cần chậm một nhịp thở đã là sai lầm lớn , huống chi Lưu Hoằng Tháo còn để Đinh Công Trứ chiếm thế thượng phong như vậy . Hai người giao đấu thêm mấy chục hiệp thì Đinh Công Trứ dùng trường đao chém bay đầu Lưu Hoằng Tháo

Đinh Công Trứ xách thủ cấp của Tháo rồi bước lên mũi thuyền , miệng giõng dạc hô to :

  • Chủ soái của các ngươi đã chết , còn chờ gì mà không mau đầu hàng !

Tiếng hô của Đinh Công Trứ rất lớn , lớn đến nỗi làm rung lên những gợn song trên mặt sông . Tiếng hô của Đinh Công Trứ vừa dứt , thủy triều dưới dòng Bạch Đằng Giang bỗng nhiên dâng lên . Những chiếc thuyền của quân Nam Hán vừa nãy đã bị đục thủng đáy thuyền thì giờ đây trước lần thủy triều dâng của Bạch Đằng Giang lại giống như những con cá mắc cạn , nước sông tràn vào , từng chiếc từng chiếc chiến thuyền to lớn dần chìm lại dưới đáy sông Bạch Đằng

Chủ soái đã chết , tính mạng toàn quân lại đang lâm nguy . Bại cục đã thấy trước mặt làm sĩ khí quân Nam Hán tụt giảm , còn sĩ khí quân Ngô Quyền thì lại tang vọt . Trận chiến giờ chỉ nghiêng về một phía khi một bên là quân Ngô Quyền vốn thạo việc chiến đấu trên mọi địa hình , còn một bên là đám quân giờ như cá mắc cạn . Quân Nam Hán giữ không bao lâu thì đầu hàng , những tướng lĩnh và quân sĩ đều bị bắt lại cả

Lưu Cung nghe tin bại trận , con trai bị giết , tuy lòng căm phẫn nhưng cũng hiểu rõ được đại cục , biết không thể lấy lại đất An Nam , đành ngậm ngùi rút quân , nhưng cũng ra điều kiện là lấy được xác Lưu Hoằng Tháo trở về

Ngô Quyền sau khi đại thắng , thấy đất nước một ngày không có vua thì có bao nhiêu nội loạn . Nhưng nhìn lại xung quanh chỉ có y xứng với vương chức nhất , bèn tự xưng làm vua , hiệu là Ngô Vương mà không còn là chức Tiết Độ Sứ nữa để chứng tỏ hoàn toàn độc lập với nhà Nam Hán . Ngô Vương tại vị được bảy năm thì mắc bạo bệnh , trước lúc băng hà có triệu kẻ thân tín nhất là Dương Tam Kha đến , nói :

  • Đêm qua trẫm mơ thấy có vị thần trên trời đến gọi , ấy là điềm báo trẫm đã tận số rồi . Việc đại nghiệp lớn nhất là xưng vương vùng An Nam này , chống lại nước Nam Hán đã hoàn thành , sinh thời đã không còn gì hối tiếc . Nhưng chỉ sợ sau này con ta kế nghiệp sẽ làm mất nước lần nữa . Tam Kha , ngươi là người có tài nhất và cũng là người mà trẫm tin tưởng nhất . Ngươi hãy nhìn xem trong hai đứa con ta ai mới là kẻ xứng đáng làm vua nhất rồi phù trợ nó . Đi theo trẫm có nhiều kẻ có dã tâm rất lớn , đây cũng là điều trẫm lo sợ . Trẫm giao cho ngươi Binh Quyền , nếu có nội loạn hãy điều binh trấn áp . Nếu như khó giữ được thế nước , mới nên gọi con hổ đang ngủ say ở Hoan Châu kia

Dương Tam Kha gật đầu thưa vâng, nói :

  • Vương đã có lời như thế , hạ thần nguyện ra hết sức mọn này , dù có chết cũng phải hoàn thành vi nguyện của Vương

Ngô Quyền khẽ gật đầu , ra hiệu Dương Tam Kha ra khỏi điện để mình được yên tĩnh

Cuối năm ấy , tức năm Quý Mão , Ngô Vương băng hà . Dương Tam Kha nắm Binh Quyền trong tay , nhưng trái với nguyện vọng ban đầu của Ngô Vương , Dương Tam Kha lại trực tiếp phế truất con trai trưởng của Ngô Quyền là Ngô Xương Ngập mà tự ý lên làm vua , xưng làm Dương Bình Vương

                                                                            Đại Chiến Loạn - Hồi thứ nhất

Phàm trong thiên hạ có lợi ích tất sẽ có phân tranh , nhưng giang sơn thời nào cũng sẽ có người tài . Kể đến như lúc An Nam Đô Hộ Phủ của nhà Đường bị đánh đổ , Khúc Thừa Dụ dành lại Tĩnh Hải Quân rồi tự phong làm Tiết Độ Sứ cai trị . Nhưng cũng chỉ đến đời thứ ba là Khúc Thừa Mỹ thì họ Khúc bị nước Nam Hán tiêu diệt , nhà Nam Hán lại xâm chiếm Tĩnh Hải Quân rồi phong Lý Tiến làm Tiết Độ Sứ cai quản . Viên tướng cũ của nhà Khúc là Dương Đình Nghệ không phục nên phong ba vị tướng thân tín là Kiều Công Tiễn , Đinh Công Trứ và Ngô Quyền làm Tam Đại Tướng rồi khởi binh đánh chiếm lại Tĩnh Hải Quân . Nam Hán vội gửi tướng Trần Bảo sang giải nguy nhưng chưa kịp làm gì đã bị trảm . Dương Đình Nghệ lên cai trị Tĩnh Hải Quân , tự xưng Tiết Độ Sứ . Nhưng chưa đươc tám năm thì Kiều Công Tiễn làm phản , giết Dương Đình Nghệ rồi thế chức . Ngô Quyền và Đinh Công Trứ nghe tin , lập tức tập hợp binh mã đánh đến Đại La giết Kiều Công Tiễn báo thù . Nam Hán thấy nội loạn , tưởng là cơ hội nên sai Lưu Hoằng Tháo kéo quân theo sông Bạch Đằng vào muốn chiếm lại Tĩnh Hải Quân . Ngô Quyền biết ý , vội đặt bẫy trên sông Bạch Đằng . Đoàn thuyền của Lưu Hoằng Tháo đi qua thì sập bẫy , hầu như đều chết cả . Quân Nam Hán bại trận không còn dám bén mảng nữa . Ngô Quyền sau khi dẹp giặc thì tự xưng làm Vương , hiệu là Ngô Vương , chuyển kinh đô về Cổ Loa

Nhưng cũng được bảy năm sau thì Ngô Vương mất , trước khi chết có ủy thác Binh Quyền cho em vợ là Dương Tam Kha , mong sau khi chết thì Kha giúp phò tá con mình lên ngôi . Kha miệng vâng lời , nhưng sau khi Ngô Vương mất thì bất ngờ soán ngôi tự lên làm vua , xưng là Dương Bình Vương

Hoan Châu vốn là vùng đất gần Cổ Loa nhất nên tin tức về việc Dương Tam Kha soán ngôi đến rất nhanh . Dân chúng Hoan Châu nghe tin thì sôi trào , bàn luận rất nhiều về việc này , nhưng không có ai là đồng tình với hành động cướp ngôi của Dương Tam Kha . Việc Dương Tam Kha soán ngôi tất sẽ gây ra song gió rất lớn , chưa ai biết sẽ có tai họa gì tiếp theo , nhưng dù có gì thì người chịu họa vẫn là bách tính

Ở Hoan Châu có một tòa đình phủ cực lớn , rộng cũng phải hơn trăm mẫu ruộng , quanh năm binh lính trấn giữ nghiêm ngặt . Cửa phủ cao mười mấy thước , toàn làm từ gỗ quý , trên nóc cổng có treo tấm biển vàng : “ Thủ Phủ Châu Hoan “ . Đây vốn là nơi ở của vị cuối cùng trong Tam Đại Tướng là Đinh Công Trứ . Nhưng từ sau khi Đinh Công Trứ bệnh chết , tòa phủ đệ này chỉ còn là nơi sống của gia tộc họ Đinh . Nhưng dù không có Đinh Công Trứ trấn giữ thì những bộ hạ cũ của ông , gồm đội quân tinh nhuệ riêng và năm vị thuộc hạ tâm phúc : Hổ Trác , Lưu Phúc , Trần Hạo , Lý Thế , Nguyễn Hạ trấn giữ cũng đủ chấn nhiếp khiến những kẻ lưu manh không dám lại gần

Tin Dương Tam Kha soán ngôi khi đi qua Hoan Châu thì truyền vào trong Thủ Phủ Hoan Châu của họ Đinh . Tại đại điện lớn chuyên dùng để bàn chuyện đại sự của phủ có bày bảy tám cái bàn gỗ với kết cấu một bàn ở giữa là chủ nhân còn hai bên mỗi bên ba bàn là cho người tham gia nghị sự . Hổ Trác ngồi ở bàn gỗ gần cửa ra vào , tức giận vỗ bàn nói :

  • Khốn kiếp , Ngô Vương đã tín nhiệm y như thế , y còn dám tạo phản , đúng là ăn cháo đá bát

Kế bên y là một người có tướng mạo trung niên , Lưu Phúc . Lưu Phúc nói :

  • Lúc Kiều Công Tiễn giết hại Đình Nghệ đại nhân , nếu không có Ngô Vương tức tốc đến cứu thì họ Dương đã tuyệt hậu từ lâu rồi , chẳng lẽ y đã quên sao mà dám làm trò cho cả thiên hạ chê cười như thế ?

Ba vị còn lại Nguyễn Hạ , Lý Thế , Trần Hạo tuy không nói , nhưng biểu cảm gương mặt cũng tỏ rõ sự tức giận trong lòng

Giữa lúc năm người đang bàn tán kịch liệt thì có tiếng nói vang lên :

  • Dương Tam Kha dám phản lại Ngô Vương , quả là xấc xược . Ta muốn phát binh diệt y trả ngôi lại cho họ Ngô , các ngươi nghĩ thế nào ?

Người nói là một lão giả đang ngồi ở nơi chủ vị của đại điện , từ râu tóc đều đã chuyển màu trắng có thể thấy lão ít nhất cũng phải ngoài lục tuần , nhưng thân hình của lão lại trái ngược với tuổi tác , thân hình cao lớn ít nhất cũng phải hơn một thước tám , vai rộng cao , khắp cơ thể là những đường vết sẹo tượng trưng cho những trận chiến đã từng trải qua . Lão giả có thể ngồi ở chủ vị trong đại điện này đã chứng tỏ được thân phận của lão , là vị chủ nhân của cả Thủ Phủ Hoan Châu này , Đinh Công Trứ

Nhưng rõ ràng cách đây bốn năm trước , Đinh Công Trứ đã mắc bạo bệnh mà chết , sao lại còn ngồi ở đại điện này ?

Hổ Trác nghe nói , hung phấn nói :

  • Thuộc hạ hoàn toàn đồng ý , Dương Tam Kha bất nghĩa , đáng trảm !

Lý Thế nghe vậy , lo âu nói :

  • Xin đại nhân xét kỹ lại , Dương Tam Kha đã nhận được Binh Quyền từ tay Ngô Vương . Y bây giờ không những có thể điều động vệ quân ở Cổ Loa , vốn có hơn hai vạn quân . Mà còn có thể điều động quân binh ở năm châu khác , nếu kể đến cả dân binh thì số lượng cũng hơn mười vạn . So với quân số khổng lồ đó thì chúng ta có thể điều động nhiều nhất cũng chỉ có mấy ngàn quân ở Hoan Châu này là trung thành với chúng ta . Nếu so về quân số thì xuất binh ở thời điểm này thật sự không hợp lý chút nào

Lưu Phúc ngẫm nghĩ rồi nói :

  • Chủ nhân nếu đã muốn xuất binh , tất đã có suy tính trong lòng , ngươi cần gì phải lo xa như vậy ? Huống chi Dương Tam Kha dám cướp ngôi , giờ phút này lại có mấy người dám trung với y ? Chẳng lẽ ngươi quên lúc xưa vì sao Kiều Công Tiễn lại bại rồi sao ?

Đinh Công Trứ nhấp một ngụm trà lên môi rồi khoát tay , nói :

  • Quân Hoan Châu dù có tin tưởng ta , nhưng thứ mà họ hiệu trung vẫn là triều đình . Dương Tam Kha được trao Binh Quyền mới có thể hiệu dụng bọn họ chứ không phải ta . So với đó , ta càng thích dùng người của mình . Lưu Phúc , ngươi hãy tập hợp lại Long Hổ Quân của ta . Khác biệt về quân số tuy lớn nhưng mục đích của ta chỉ là diệt Dương Tam Kha mà không cần phải đánh bại hoàn toàn quân triều đình

Nghe đến Long Hổ Quân , năm vị thuộc hạ cùng nhau kinh ngạc . Lý Thế mừng rỡ nói :

  • Nếu như Long Hổ Quân có thể tập hợp lại thì dù không có quân Hoan Châu giúp đỡ thì ta cũng có thể lấy đầu Dương Tam Kha . Nhưng Long Hổ Quân đã được chủ nhân đích thân giải tán đã lâu , nay làm sao tập hợp lại ?

Long Hổ Quân , đúng như tên của nói , dũng mãnh như long như hổ . Long Hổ Quân là đoàn thân binh của Đinh Công Trứ , được đích thân Trứ tuyển lựa từ lúc Dương Đình Nghệ mới bắt đầu khởi binh . Lúc mới thành lập có đến gần vạn quân binh nhưng đến khi Ngô Vương lên ngôi thì chỉ còn lại hơn hai ngàn người , sau đó Đinh Công Trứ được giao giữ Hoan Châu , thấy thế nước đã tạm ổn nên đã giải tán đội thân binh này .

Lưu Phúc nói :

  • Điều này không cần lo lắng , Long Hổ Quân tuy nói đã giải tán nhưng đây chẳng qua chỉ là trên danh nghĩa . Huynh đệ Long Hổ Quân từng người đã theo chân chủ công chiến đấu bao nhiêu năm , sao nói đi là đi ? Thật ra các huynh đệ tuy đã giải tán nhưng thật ra vẫn luôn sinh sống ở gần Hoan Châu này , chỉ chờ chủ công ra lệnh . Nay chủ công có lệnh tất sẽ ra mặt lần nữa , tái hiện lại Long Hổ Quân uy danh

Nguyễn Hạ nghe thế thì mừng rỡ nói to :

  • Nếu được như thế thì quá tốt . Chỉ cần Long Hổ Quân tập hợp lại thì còn lo gì cường địch

Đinh Công Trứ ra lệnh một hồi rồi phất tay cho năm vị thuộc hạ rời đi . Đến lúc chỉ còn mình y ở trong điện , Đinh Công Trứ mới ngước nhìn nóc nhà , thở dài :

  • Ngô Quyền ơi là Ngô Quyền . Khi xưa ta đã nói y là kẻ có dã tâm lớn , khó thuần phục nhưng ông lại không nghe , nay con hổ đã lớn , răng nanh đã đủ thì chỉ có giết . Ông để ta giả chết ở Hoan Châu này bốn năm , lại phải xuất thế vì nội loạn chứ không phải là ngoại xâm . Đúng là sự đời trớ trêu

Đinh Công Trứ đang thở dài nghĩ ngợi thì trong điện có tiếng bước chân . Trứ nhìn lại thì thấy có đứa bé con mới khoảng tám chín tuổi , nhưng gương mặt thì lại có vẻ nghiêm nghị như ông cụ non . Trứ hỏi :

  • Bộ Lĩnh , con làm gì ở đây ?

Đinh Công Trứ thuở thiếu thời đã theo Dương Đình Nghệ chinh chiến khắp nơi , từ những trận chiến nhỏ với hào trưởng trong vùng đến những trận lớn với quân Nam Hán , cả cuộc đời của Trứ ấn đầy khói lửa chiến tranh đến nỗi khi bước qua tuổi ngũ tuần vẫn chưa có đứa con nối dõi . Đến khi Ngô Vương lên ngôi , Trứ mới an tâm dựng gia đình . Nhưng tiếc Trứ tuổi đã cao nên chỉ có duy nhất đứa con là Đinh Bộ Lĩnh . Lĩnh lớn lên trong gia đình nhà tướng nên được đích thân Trứ dạy võ nghệ , binh pháp . Lĩnh cũng tỏ ra là người thông tuệ lại chăm học hỏi , đáng để kế nhiệm Đinh Công Trứ

Đinh Bộ Lĩnh thấy cha hỏi thì nói :

  • Con nghe cha và các vị đại nhân nói là cha sắp sửa xuất quân chống lại triều đình , việc này là thật chăng ?

Đinh Công Trứ tỏ vẻ ngạc nhiên , nói :

  • Bộ Lĩnh , con nghe lén việc bàn sự của bọn ta ?

Đinh Bộ Lĩnh vội nói :

  • Con không phải cố ý , chỉ là vô tình lúc đi ngang qua nghe mọi người bàn chuyện lớn tiếng quá nên mới hiếu kỳ thôi

Đinh Công Trứ phất tay tỏ vẻ không quan tâm , nói :

  • Thôi , đây cũng không phải chuyện gì đáng để giấu . Thân là con trai của ta cũng nên biết một số thứ rồi . Đúng vậy , ta và Ngô Vương xem nhau như huynh đệ chí cốt , sao có thể trơ mắt nhìn cơ nghiệp của huynh đệ bị kẻ tham chiếm lấy được

Đinh Bộ Lĩnh gật đầu , chợt nói :

  • Con hiểu tình nghĩa của cha , nhưng quân triều đình đông như kiến cỏ , cha lại có quá ít lực lượng trong tay thì lấy gì mà chống triều đình ? Phải chăng là nhờ vào đạo quân Long Hổ trong truyền thuyết kia , nhưng Long Hổ Quân có mạnh đến mấy thì so về quân số vẫn kém hơn triều đình gấp mười lần trở lên thì sao đánh lại được ?

Đinh Công Trứ hai mắt híp lại , nói :

  • Lĩnh , con cho ta là tự tin quá mức ?

Đinh Bộ Lĩnh không nói , nhưng không nói chính là khẳng định

Chợt , Đinh Công Trứ cười , nói :

  • Lĩnh , bây giờ có thể con không hiểu . Nhưng là con trai của ta , sau này ắt sẽ có lúc chinh chiến trận mạc , đến lúc đó con mới hiểu được sẽ có những chiến hữu có thể khiến ta tin tưởng đến nỗi đặt cả tính mạng vào . Long Hổ Quân như thanh kiếm của ta , nếu có thanh kiếm này , thiên hạ há sợ chi ai ?

Đinh Bộ Lĩnh không hiểu những điều này , theo binh pháp mà cậu đã học thì quân số chính là thứ được ưu tiên xem xét đầu tiên . Bởi lẽ , đàn kiến dù nhỏ nhưng đủ đông cũng có thể cắn chết được voi , chẳng lẽ cha đường đường là Đại Tướng Quân lại không hiểu điều cơ bản ấy ? Nhưng không hiểu sao khi nhìn cái khí thế tự tin của Đinh Công Trứ thì Đinh Bộ Lĩnh bất giác lại tin tưởng hoàn toàn vào chiến thắng của cha

Đinh Bộ Lĩnh nghĩ ngợi hồi lâu rồi quỳ một chân xuống nói :

  • Ý cha đã quyết , vậy hài nhi chỉ mong cha lên đường bình an . Sớm ngày thắng lợi trở về

Đinh Công Trứ gật đầu , chợt nói :

  • Đúng rồi , sắp tới con hãy cùng mẹ về quê mẹ tránh một thời gian . Chiến tranh đã sắp tới , ta sợ quân triều đình sẽ đánh tới nơi này nên để phòng ngừa vạn nhất thì con và mẹ hãy tránh đi một thời gian

Đinh Bộ Lĩnh gật đàu , cậu vốn muốn cùng cha chinh chiến nhưng nghĩ đến tuổi tác của mình còn nhỏ , trên chiến trường chẳng những không thể giúp được gì mà có thể còn là gánh nặng cho cha nên đành theo mẹ về quê ở Gia Thủy , Nho Quan

Đinh Công Trứ mắt nhìn xa xăm , sắp đến hồi đại chiến mà ông vẫn không có vẻ gì là sốt ruột , có chăng chỉ là sự thương tiếc khi phải tự tay trảm con trai của chủ nhân cũ

Cuối năm đó , tức năm Giáp Thìn , có tin tức khẩn cấp từ Hoan Châu truyền đến triều đình Cổ Loa

Hoan Châu thứ sử Đinh Công Trứ , tạo phản !

tạo bởi
22 Tháng 2.
mới trả lời
23 Tháng 2.
12
trả lời
193
xem
10
thành viên
Quỷ_Vương_Chi_Hồn
Quỷ_Vương_Chi_Hồn
VIP 1
Kết Đan Hậu Kỳ (103%)

Đh viết thể loại lịch sử ak. Tương đối cuốn hút , cx hay

vanquyton
vanquyton
VIP 2
Nguyên Anh Sơ Kỳ (16%)

thật khâm phục kiến thức lịch sử của huynh

Nghịch_Thiên_Đạo
Nghịch_Thiên_Đạo
Luyện Khí Tầng Năm (6%)

Ls vn ta ko hứng thú cho lắm , mặc dù người việt nhưng lại hứng thú với ls tàu khựa 🤣

ĐậuHủKhoCà
ĐậuHủKhoCà
Luyện Khí Tầng Bảy (30%)

😁 đh chắc nhà sưu tầm rất nhiều tài liệu lịch sử nhỉ

tuoitrengongcuong
tuoitrengongcuong
VIP 1
Luyện Khí Tầng Một (94%)

các đạo hữu coi đây là truyện thể loại quân sự là được rồi . Thật ra ngoài những sự kiện lớn thì hầu như đều có chi tiết hư cấu lớn nhỏ ta thêm vào

THIENCHANVOTA
THIENCHANVOTA
VIP 1
Kết Đan Sơ Kỳ (2%)

Lịch sử a? Ta nuốt không trôi rồi.

DarseiK
DarseiK
VIP 2
Kết Đan Hậu Kỳ (90%)

Đạo hữu nên thêm chút yếu tố huyền huyễn hay kiếm hiệp vào cho hấp dẫn, tiện thể có yếu tố tình cảm cho nó đỡ nhạt... Nói về lịch sử thì thường nó rất khô khan nên ít người nuốt trôi lắm, nếu muốn kể đúng hết sự kiện thì hơi khó a...

Dù sao rất ủng hộ đạo hữu viết truyện đậm chất Việt như vậy.

minhcuacua
minhcuacua
VIP 4
Phàm Nhân (-964969%)

ủng hộ đh ^^

BạchVôTình
BạchVôTình
VIP 2
Kết Đan Trung Kỳ (96%)

Đh đam mê lịch sử quá

huyendangphecan
huyendangphecan
Luyện Khí Tầng Một (0%)

Thật sự khâm phục kiến thức của đh, nhưng ta cố không nổi....

vanquyton
vanquyton
VIP 2
Nguyên Anh Sơ Kỳ (16%)

Muội nhớ có một lần đã đọc một cuốn văn học về nhà đinh, ổng có khá nhiều vợ, nhưng có một người vẫn là trinh nữ, tên Nguyễn Thị Xuân Hoa. Bà là con nhà quan lớn, nhưng khi gia đình gặp nạn đã đến xin yết kiến vua. Vua nhìn bà đẹp đến mức đánh rơi cả rượu, cho nhập cung và xá tội cho cha bà. Bà trên thông thiên văn, dưới tường đạo lí, đàn hay ca giỏi, được vua hết mực yêu chiều. Nhưng nàng cương quyết ko cho vua phá giới. Ta nghĩ nếu huynh muốn phát triển thêm theo hướng tình cảm thì nên chọn nhân vật này, vừa ko làm trái lịch sử, vừa có thể thoải mái xây dựng hình tượng nhân vật ( bởi vì đây là sách văn học, nên độ chính xác ko cao, nói cũng ko quá rõ ràng) Ngoài ra thì nhân vậy này là nhân vật được truyền miệng, ko được ghi vào sử sách, trên google cũng ko tra được, nên huynh có thể thoải mái sáng tạo mà ko lo bị bắt bẻ

Đã sửa bởi vanquyton lúc 17:24 23/02/2020
vanquyton
vanquyton
VIP 2
Nguyên Anh Sơ Kỳ (16%)

muội nếu rảnh sẽ qua ủng hộ. Đang bận cày chuyện của Vô Tà huynh

Bạn đang đọc bài Tập sáng tác , mong các đạo hữu góp ý thêm tạo bởi tuoitrengongcuong trong Sáng Tác Truyện.