Hôm nay hình như chẳng phải là ngày gì đặc biệt cả nhỉ...chỉ là một ngày bình thường của mùa hè vừa đến và cũng là ngày bắt đầu cho những cảm xúc về mùa hè được lưu lại...! "Chúng ta" - những người bạn đang có mặt ở YY...còn có thể trải qua được bao nhiêu mùa hè cùng nhau nữa nhỉ và tới mùa hạ nào thì sẽ chỉ còn lại ký ức về "chúng ta"...nhưng mà "chúng ta" có thể chắc chắn một điều là cảm xúc của "chúng ta" ngay lúc này và những gì được giữ lại sẽ luôn luôn ở đây - ở ngay mùa hạ này - mùa hạ có "chúng ta" và rất nhiều kỷ niệm sẽ được tạo ra với cảm xúc của tất cả mọi người ^^! Để những người bạn chưa quay lại và những người bạn chưa tới sẽ biết rằng có một mùa hạ luôn luôn tồn tại với thời gian...!
Nội dung sự kiện như sau:
Trước khi tham gia các đạo hữu phải like bài viết này mới tính là comment hợp lệ. (Quên like là không có trách ta được à nha ^^~)
Mỗi đạo hữu tham gia sẽ viết một hoặc nhiều(tối đa là 3 nhé) lời tâm sự, câu chuyện hoặc viết thơ có nội dung liên quan đến mùa hè(những kỷ niệm đáng nhớ, những câu chuyện thú vị về mùa hè, tình yêu hoặc tất cả những gì để lại ấn tượng về mùa hè mà bạn muốn kể,...)...Để những cảm xúc bé nhỏ cũng có thể tạo nên mùa hè diệu kỳ...!
(Phần thưởng sẽ tăng thêm ngẫu nhiên nếu nội dung trả lời hay nhé ^^!)
Nhớ viết sao cũng được nhưng mà nội dung đừng quá ngắn và phải tự viết nhé ^^!(mà cứ viết những gì bản thân thích đi nếu ngắn thì ta sẽ xem xét cho không sao đâu thích là được).
-----Mọi thắc mắc có thể nhắn tin qua hộp thư để hỏi ta nha ^^!-----
Điều kiện tham gia: Từ luyện khí tầng 5 trở lên ( Dưới luyện khí 5 vẫn có thể tham gia nhưng có được trao thưởng hay không thì tùy duyên nhá ^^!)
Phần thưởng: Khi kết thúc sự kiện các đạo hữu tham gia sẽ được chọn nhận 200 TLT hoặc 2 LT tùy sở thích (Khi bình luận có thể nói luôn là muốn nhận LT hay TLT...quên nói thì ta phát theo cảm hứng thì ráng chịu nha ^^!)
Đặc biệt: Phần thưởng sẽ được nhân đôi cho tất cả mọi người nếu bài viết này đủ 4 lượt like hoặc hơn ở mỗi loại biểu tượng khác nhau....! (tính lượt like từ mọi nguồn hi hi)
Hãy cùng nhau tạo ra mùa hè đặc biệt này...để những người bạn chưa quay lại và cả những người bạn chưa tới có thể cảm nhận được cảm xúc của chúng ta nữa nhé ^^!
Chúng ta đã tạo ra "mùa hè" chưa nhỉ...? Tớ cũng không biết nữa vì câu trả lời nằm trong mỗi cá nhân các bạn mà...nhưng cảm xúc của mọi người đã thật sự tạo ra được "mùa hè" trong tôi rồi đó ^^! Những dấu chân, những cảm xúc các bạn lưu giữ ở đây, hy vọng nó sẽ luôn luôn tỏa ra ánh nắng ấp áp để một mai nếu các bạn có cảm thấy cô đơn hay lạnh lẽo thì "mùa hè" ở đây sẽ sưởi ấm cho các bạn...! Cảm ơn và cảm ơn nhé ^^!
---Sự kiện kết thúc vào lúc 24h00 ngày 21/06/2020---Sự kiện kết thúc---
Mùa hè năm nay ấn tượng nhất trong cuộc đời bản Hầu từ khi có mặt trên đời. Bắt đầu từ kì nghỉ tết dài tới tận 4 tháng ngồi cắn hạt dưa trong nhà nhìn về mái trường thân yêu và rồi khi tiếng ve vang lên ta chợt nhận ra mùa hè đã đến trong cơn mê mang chưa kịp thức tỉnh một dòng tin nhắn hiện lên trên máy của bạn:
( Nhà trường thông báo học bổ sung sau mùa dịch trong tháng hè để kịp tiến trình thi tốt nghiệp sắp tới )
-
Khi mà vai trò của mùa xuân và mùa hè thay thế cho nhau nhỉ ^^! Vì mùa xuân không khỏe nên bắt nạt được nó...thành ra mùa hè dưới sự bảo kê của nhà trường trả lại những gì của mùa xuân đã bị lấy đi đó ^^!
Tháng năm nhớ thương. Hình ảnh về hoa phượng, về những cuộc chia tay, về cánh cổng trường đìu hiu, những nỗi nhớ thời học sinh cấp hai cứ ùa về trong ta. Thương nhớ nhưng cũng nuối tiếc lắm, vì ngày ấy đã không sống hết mình cho những khoảnh khắc thời học sinh cấp hai - là thời gian vui nhất trong tuổi học trò.Giờ đây, mỗi đứa một nơi, có muốn được quậy phá, vui đùa cùng nhau cũng khó mà thực hiện được. Ta cảm thấy thật sự tiếc nuối về thời cấp hai của mình. Các đh hãy đừng như ta nhé. Đừng để lãng phí thanh xuân ngây thơ hồn nhiên của mình mà hãy cố gắng quẩy cho đã đi vì thời gian vui nhất của tuổi học trò chúng ta đến và đi rất nhanh. Mùa hè đầu tiên của ta mà ta biết cảm giác vui buồn như thế đấy a. 😘😘😘
Cho ta xin tlt nha đh
-
Cảm thấy được sự thương nhớ và nuối tiếc vậy thì chứng tỏ đạo hữu cũng đã có những khoảnh khắc tuổi học trò của riêng mình rồi đó chứ...tuy chưa thật sự trọn vẹn nhưng mà đôi lúc cái cảm giác không trọn vẹn ấy mới thật sự làm cho những ký ức ấy trở nên đáng quý ấy vì ta sẽ luôn cảm thấy nuối tiếc và nhớ về nó ^^!
Theo ta nhớ thì : vào mùa hè năm ta 7 tuổi là lúc ta bắt đầu đc ra sông nghịch lúc đó ta đc bố dậy cho cách câu cá bắt cá nó rất vui dù ta bị sặc nước mấy lần nhưng đó là thời gian ta đc gần gũi với bố và đó là khoảng thời gian bố con tôi đc quan tâm tới nhau
Đệ nhận lt
-
Khoảng thời gian được gần gũi bên người thân luôn luôn là những khoảnh khắc đáng trân trọng nhỉ...vì chỉ có một mùa hạ như thế...mùa hạ của một tôi 7 tuổi và bố cùng nhau vui đùa...!
Đối với ta, mùa hè thực sự là một mùa đặc biệt. Ta cảm thấy yêu mùa hè. Ta yêu cái nắng chói chang, ngột ngạt hay những cơn mưa rào bất chợt của buổi trưa hè. Ta yêu những bản hòa tấu do các chú ve sầu tạo nên, yêu từng cánh hoa phượng vĩ nở trên bầu trời xanh tươi… Mùa hè đến là lúc lũ học trò chúng ta không còn phải miệt mài với những trang sách(Vì ta học không giỏi). Vì thế, ta yêu cả cái sự vui chơi thỏa thích mà không phải sợ những bài kiểm tra, không phải sợ những con điểm kém. Hè về cũng là lúc ta có cơ hội được đặt chân lên những miền đất mới, để tôi thấy quê hương Việt Nam mình thật tươi đẹp, để quên đi cái nóng đến ngột thở mà tận hưởng những phút giây hạnh phúc bên gia đình và người thân. Ta yêu những đêm hè đầy gió, và yêu tuổi học trò đong đầy kỉ niệm. Chính vì vậy mà thành ra ta ghét cái sự chia li, ghét cái sự rời xa của cái tuổi đẹp nhất đời người… Các đh có ai yêu mùa hè như ta ko?
Ta cần tlt
-
Mùa hè ngày ấy vẫn ở đây...Chút nắng chói chang vẫn nơi này...Mưa rào chợt tới ngày oi ả...Gọi phượng vĩ khoe sắc dưới mây...Ve sầu cất tiếng cùng hòa tấu...Nhộn nhịp tuổi thơ từng phút giây...Thêm yêu đất nước khi hè tới...Kỷ niệm trong tôi mãi đong đầy...!
-
Ta mang một ít cảm xúc của đạo hữu gửi vào vài dòng thơ nhé ^^!
Mùa hè đáng nhớ nhất với ta là vào 5 năm trước, trên đường đời tấp nập, ta cơ duyên xảo hợp gặp được một người thầy. Mà người thầy đó chỉ lớn hơn ta 7 tuổi, ta lại luôn xem thầy là anh trai, còn thầy đối với ta như em gái, lúc nào cũng che chở bảo bọc.
Thầy dạy kèm ta học, giúp ta từ học dốt môn văn trở thành học sinh giỏi văn, còn dạy ta tập đàn, thổi sáo, dạy ta học tiếng trung, luôn bên cạnh nói chuyện cùng ta.
Tuy rằng thời gian bên cạnh thầy không bao lâu, cả tiếng trung còn học chưa xong, tiếng nhật thầy đã hứa còn chưa kịp dạy, nhưng mà kể từ mùa hè năm ấy, ta thật sự đã có một người anh trai, như thế kỳ thực đã rất tốt rồi.
-
Ta nhận linh thạch a.
-
Mùa hè năm nay ngươi chẳng phải có ta s??
-
Không chỉ mùa hè này, mà những mùa hè về sau nữa, tướng công cũng phải bên muội a.
-
Trong ký ức của chúng ta luôn luôn có chỗ cho những người quan trọng nhỉ...dù chỉ là khoảng thời gian ngắn nhưng người quan trọng thì đâu nhất thiết phải bên nhau ngắn hay dài ha...chúng ta nhận được những gì và nó có ý nghĩa như thế nào mới là điều quan trọng nhất...! Mùa hè năm ấy có một người anh trai đã mang sự dịu dàng, ấm áp để ươm mầm trong ký ức ai đó và mùa hè năm nay và rất nhiều năm nữa những ký ức ấy đã trở thành một vườn hoa mang màu của hạnh phúc...!
-
Những khoảnh khắc tưởng chừng như thoáng qua nhưng cũng làm cho ai đó trân trọng suốt cuộc đời nhỉ và trên con đường tấp nập ta đi sẽ luôn có những lối nhỏ để có thể tìm về những góc nhỏ quen thuộc ấy...những góc nhỏ mang màu sắc của riêng mùa hè...!
Có một câu nói mà giáo viên không hề lừa tôi, đó là thời gian trôi qua nhanh lắm, "ba năm cấp ba vèo cái là qua thôi".
Hè năm nay, đã trôi qua hai phần ba quãng đường rồi, chỉ còn một năm nữa là thời học sinh của tôi sẽ kết thúc.
Tôi chẳng thân với đứa bạn nào, cũng không thân với giáo viên nào, thậm chí chỉ biết tên vài người. Dường như sẽ chẳng có gì nuối tiếc, nhưng nghĩ đến khoảng thời gian này vào một năm sau, thực sự rất muốn khóc.
-
Dù không thân với đứa bạn nào và cũng không thân với giáo viên...nhưng mà chỉ có 3 mùa hạ có mặt đầy đủ tất cả thôi...và bây giờ thì chỉ còn duy nhất một mùa hạ như vậy nữa thôi nhỉ...vậy nên không hẳn là nuối tiếc đâu mà là trân trọng đó...!
Mùa hè của ta không có nhiều kỉ niệm đáng nhớ, mà chỉ có kỉ niệm buồn, đáng quên. Năm ta 10 tuổi đi bơi cùng chúng bạn không cẩn thận cả lũ đã suýt chút nữa chết đuối. Máy mà có người khác cứu chứ nếu ko h ko bt có ở đây nói chuyện đc vs các ngươi ko.
Đệ nhận lt
-
Vì có những phút giây như vậy mà chúng ta biết trân trọng cuộc sống và bạn bè của mình...không hẳn là kỷ niệm đáng quên đâu mà có thể gọi là bài học đáng quý đó...!
Cánh phượng chiều nay rụng hết rồi
Ôi buồn ! tiếng hạ của lòng tôi
Ve nằm cánh rũ bên triền lối
Nắng ngã chiều nghiêng cuối mạn đồi
Hỏi gió: ru tình như biếng thổi
Nhìn mây: ứa giọt ngỡ dừng trôi
Mùa qua một thoáng sao mà vội
Đến để rồi xa chẳng mấy hồi
Đệ muốn lt
-
Tự...viết!
-
Đừng lấy cảm xúc của ai đó để nói về mùa hạ của mình...hãy lấy cảm xúc của mình để tạo ra mùa hạ của "chúng ta"...!
Mùa hè sao... Năm đó có một chàng trai đến trước mặt tôi. Quan tâm tôi, cho tôi hơi ấm, rồi từ từ...cướp đi tim tôi. Chúng tôi bên nhau, yêu nhau...hơn 6 tháng. Tuy ngắn nhưng lại thật hạnh phúc, cũng rất buồn.
Khụ khụ... Tại vì chuyện buồn nên ta k có nói kỹ đâu. Nói chút chút tham gia event thôi . Mong huynh chấp nhận .
-
Ta nhận lt nhé ^^
-
Ai đó đem tới chút hơi ấm để tôi nhận ra hạnh phúc và rồi mang đi cả mùa hè năm đó nhỉ...! Nhưng mà đâu chỉ có một mùa hè..."chúng ta" cũng đang tạo ra mùa hè cho riêng mình nè...tuy chưa biết có hạnh phúc và có buồn hay không...nhưng mà chắc chắc là nó sẽ luôn ở đây - là mùa hè không ai có thể mang đi được...!
Mùa hè xưa thật vui khi có thật nhiều người lạ trở thành người quen, nhưng năm ấy có người đã bước vào cuộc đời của mình một cách thật kỳ lạ. Người ta quan tâm và trò chuyện mọi thứ với mình, tạo cho mình nhiều cảm giác thật mới mẻ và khó quên. Nhưng tất cả chỉ là nhất thời, người ta đến thật đột ngột và đi cũng không báo trước lời nào và tạo cho mình một sự trống vắng đến lạ thường. Ôi cảm xúc thật là ... Tuy thời gian chúng ta bên cạnh nhau không lâu cũng chỉ 9 tháng nhưng mọi thứ sẽ không bao giờ nhạt phai.
Mình xin tlt nhé 😁😁
-
Mọi người có thể gặp nhau, làm quen, quan tâm nhau và cả rời xa nhau nữa...nhưng mà ta cũng đã giữ lại được một thứ rất quan trọng của mùa hè năm ấy rồi nhỉ - đó chính là...kỷ niệm...!
Với ta cả 4 mùa đều như nhau . Một ngày đi làm 12h chả có time mà nhớ với cả nhung gì cả
-
Tại đạo hữu làm cho suy nghĩ của mình bị ảnh hưởng hoàn toàn bởi công việc thôi...ai cũng có tuổi thơ...ai cũng sẽ đi làm cả vậy và ai cũng có những kỷ niệm để nghĩ về...!
mùa hè của khoảng thời gian 10 năm trc vui thật đó, khi mọi thứ còn chưa bị đô thị hóa như hiện nay, mùa hè gắn liền với những buổi tối đi bắt ve sầu, sáng lại chạy ra đồng bắt cào chào hoặc muỗm, còn bây giờ khi mọi thứ thay đổi, mùa hè chỉ còn gắn với điều hòa và smartphone, hay lại cắm đầu vào những buổi học phụ đạo... Mùa hè đã ko còn theo đúng nghĩa của nó nữa
-
Ừm...Mùa hè trong ký ức thật đẹp, tuy nó không hiện đại và rực rỡ...chỉ là một mùa hè bình dị - bình dị từ con người tới cảnh vật...từ những hạnh phúc giản đơn tạo nên mùa hè...và bình dị trong cả cách nó tạo nên kỷ niệm trong ta nữa...!
Năm ta học cấp 2, nhớ không nhầm thì lúc đó là ta học lớp 8, trong trường có một giáo viên dạy sinh rất đẹp trai, cao khoảng chừng 1m7, rất giỏi thể thao, nhiều đứa bạn thích thầy đó lắm. Nhớ hồi đó, nhà trường tổ chức học bù cho lớp ta vì trước nghỉ lễ bị chậm chương trình nên chọn vào một cái ngày giáp hè trước kỳ thi cuối kỳ II tầm một hai tuần gì đó.
Vì hồi đó ta ham chơi lắm, trai gái gì ta cũng chơi cả nên hầu như ở đâu có chuyện gì vui là ta đều có mặt.
Buổi sáng, sau khi học xong, ta bị một nhóm bạn gọi lại rũ chiều nay đi đến lớp sớm để hái hoa phượng làm hình con bướm kẹp dán trong sách cho nó đẹp. Một nhóm tầm 10 người cùng nhau đi đến trường.
Nhớ không nhầm thì lúc đó là tầm 12h hơn thôi, bọn ta đến rất sớm nên cũng tìm được khá nhiều, sau khi tìm đủ thì bọn ta mới quay về lớp bắt đầu làm hình con bướm đó.
Chuyện không có gì đáng để nói cho đến khi...!!!
CẢ nhóm đang ngồi chơi nhai quả mít non chấm muối ớt cùng với xoài non thì ngoài cửa có một đám con trai chạy vào, vẻ mặt bọn chúng hớn hở lắm, mặt thì cười tươi rói. Cái miệng thì loa loa cả lên, rồi kéo bọn ta đi ra ngoài.
Vì hồi đó trường ta chưa xây mới được hết hoàn toàn và dảy nhà sau cùng là dãy nhà cũ, hay là lớp học cũ chưa được xây lại, và đó cũng là nơi mà các giáo viên thực tập hay giáo viên từ xa đến dạy sẽ dùng phòng đó để mà ở trọ.
Vì cái tính ham vui nên ta quyết định đi theo đám con trai đó chạy ra sau cái dãy nhà củ đó. Nhà quá cũ nên tường với cữa có chổ bị hư hỏng nên có thể nhìn vào bên trong đó được. Thấy tụi con trai cứ nhao nháo nhìn vào bên trong thì ta cũng chạy lại coi xem thử.
Thế đéo nào!!!
Ôi mẹ ơi, ông thầy dạy sinh đó đang nằm đè lên cái cô dạy văn xinh xinh kia.
Chưa hết, hồi đó ngu ngơ còn bảo hai người ôm nhau ngủ nữa chứ, chứ bây giờ thì tin thế đéo nào được!!!
Quả thật là một tuổi thơ dữ dội a!!!
Không có việc gì đi rình chuyện của người ta... Bưa dễ sợ!!!
Bonus thêm nè. Chổ dãy nhà cũ đó hình như có ma nữa kìa, ta mấy lần đi WC rồi chạy nhanh vào vì hết giờ ra chơi, đúng cái phòng lớp ta học âm nhạc ấy, ta lướt qua thấy có bóng người đang ngồi ở trên bàn, ta tò mò nhìn lại thì trong phòng trống trơn không có ai. Tưởng hoa mắt, giờ thì thôi luôn, gặp cái là chạy đếch cần nhìn luôn.
Nghe người ta kể, lúc trước ở dưới gốc cây phượng kia đã từng có người chết, đó là học sinh, nghe bảo là nhóm người đó chơi đánh khăng, bị gậy khăng đánh vào đầu nên...!!!
Bửa nghe kể mà sợ thun hết luôn a. (Thun gì thì tự nghĩ đi nha )
-
ta nhận lt a. đa tạ đh.
-
gckm ·
Nghe ghê v đệ còn là hs
-
Khi những câu chuyện về mùa hè được miêu tả sinh động qua ngòi bút của dân hóng hớt hay tò mò là nó sẽ như vầy nè ^^! Nghe kể mà tưởng tượng ra cảnh một hội hóng hớt luôn, khụ khụ ^^! (Theo những gì ta tự nghĩ thì là...thun hết cả người luôn a ^^!)
-
Ừm...cũng cảm ơn vì đã tham gia sự kiện nhé ^^!
-
ta hiểu ý đh đang nghỉ đến thun cái gì đó a.
-
hhhh. thời hs bây giờ đâu được vui như trước đâu, giờ chỉ toàn điện thoại vs lướt mạng mà thôi.
Mùa hè nhiều năm về trước , lúc đó còn hay đi chơi với mấy đứa bạn , nào là đi xuống đồng bắt cua bắt cá , cùng nhau làm mấy thứ lặt vặt , chơi đùa rất vui vẻ . Nhưng dần dần lớn lên , có đứa hay rủ đi chơi nhưng lại là hàng giờ trong quán net , coi như là vui đi nhưng nhiều khi lại gây ra cãi vã hoặc gây gỗ trong những trận thua thảm hại ... cho tới bây giờ thì chẳng có ai nữa , chỉ ở nhà , không đt thì cũng tivi , rồi không tivi thì chẳng biết làm gì .... À mà ta lấy lt nha
-
Có những thứ qua thời gian sẽ thay đổi...nhưng mà cũng có những thứ vẫn luôn nằm sâu trong ký ức của chúng ta - là những ngày xưa ấy, những ngày mà mãi mãi không bao giờ biến mất được và nó sẽ trở thành những kỷ niệm không bao giờ thay đổi...!
Hè ư? Một mùa gợi nhớ cho những chuyến đi dài.. năm nào ta cũng đi xa để quên đi những sự mệt mỏi, căng thẳng...
Chỉ có năm nay con cô-vi làm cho mọi kế hoạch bị đảo lộn.. làm ta chẳng thể đi đâu được.. mong hè năm sau sẽ k xuất hiện cô vi nữa..
-
Ta nhận tlt nhé đh
-
Ta cũng thích những chuyến đi dài...cảm giác sáng sớm được thức dậy ở một nơi xa lạ có không khí trong lành thật tốt ^^! Hy vọng mùa hè nào mọi người cũng sẽ luôn luôn hạnh phúc ^^!
Mùa hè trong tôi
Thương lắm bao kỉ niệm ,cảm xúc về mùa hè bên mái trường xưa, những ngày hè còn mê mẩn cánh phượng đỏ, những trưa nắng ngồi dưới tán cây nghe tiếng ve sầu. Năm nào cũng háo hức mong đến mùa hè nhất, đơn giản ngoài việc được nghỉ học sau một năm đầy mệt mỏi, ta được ngắm những thành quả suốt năm ròng cố gắng, để rồi hòa mình vào tiếng ve sầu rả rích suốt ngày đêm, đắm mình vào những chùm phượng đỏ mang ngọn lửa hi vọng, ao ước về một tương lai tươi sáng.
Trường ta hiện tại không có phượng, chỉ có một loài cây gì đó cùng họ phượng, hoa màu vàng nở cũng thật đẹp mắt, hương cũng khá thơm, thoang thoảng nhưng say nồng. Còn những hàng bằng lăng tím , khiến người mơ mộng đắm chìm trong sắc màu dịu dàng, hương thơm ngọt ngào...
Hè về - hè đến - hè đi
Hè mang vui sướng niềm bi học trò
Đứa nào đứa nấy lo lo
Vừa vui được nghỉ vừa lo học hành
Tình hình kết quả tanh bành
Điểm thi sụt xuống chẳng đành mang theo
Về nha mẹ cấm trả treo
Tờ thi đưa đến mè nheo cầu tình
Mẹ cầm cái roi to uỳnh
Học hành như thế , thôi mình nát tay
Nhưng mà như thế còn may
Bố mà đến đánh chẳng hay thế nào
Nghe xong bài thuyết thở phào
Năm sau chớ có "màu đào" cả tay .( là bị đánh hồng hết cả tay ấy, nên gọi màu đào...)
-
Bịrađảoa ·
muội xin nhận tlt ạ
-
Tìm về bên mái trường xưa...Nhớ bao kỷ niệm những trưa ngày hè...Nghe đâu thấp thoáng tiếng ve...Để rồi ngơ ngẩn bạn bè trêu nhau...Hoa kia khoe sắc khoe màu...Phượng giờ chẳng có, tím màu bằng lăng...Nhìn về quá khứ băn khoăn...Tương lai liệu giống ta hằng ước ao...Có vui vẻ có ngọt ngào...Có người mơ mộng dạt dào yêu thương...Nụ cười tỏa nắng bốn phương...Ngày mai tươi sáng soi đường ta đi...!
*Mùa hè *
Có lẽ là mùa mà nhiều bạn học sinh trong đó có ta vừa yêu vừa hận.
Yêu vì được nghỉ dài hạn sau một năm đầy thăng trầm mỏi mệt .
Hận vì lịch thi sát nút, liên tục, vồ vập tâm hồn bé nhỏ yếu ớt này đây.
Rồi những ngày trả bài kiểm tra chất đầy lo lắng, kết quả học tâm lên hay xuống quyết định vận mệnh - là lên voi hay xuống chó, là ngồi mát ăn bát vàng hay lên bờ xuống ruộng với những đòn roi đầy thân thương
Hè về, tiếng ve kêu ầm ĩ, vừa bực lại vừa thương, nắng hạ chiếu trên những con đường, cánh phượng rơi êm đềm đến lạ
Thương lắm những kỉ niệm thân quen, năm nào cũng có nhưng lại đặc biệt chiếu vào lòng người, mưa dầm thấm lâu, cuối cùng để lại một dấu vết không thể xóa nhòa ....
Muội nhận tlt ạ
-
Trên con đường nắng hạ vừa qua...Cánh phượng rơi êm đềm đến lạ...Ve ngân từng tiếng ôi thương quá...Những ngày mệt mỏi đã dần xa...Lo lắng bất an tạm biệt nhá...Thiên đường hạnh phúc hiện dần ra...Kỷ niệm thân quen thi nhau tới...Để rồi bâng khuâng hạ vừa qua...!
Mùa hè
Hè oi ả nắng ban trưa
Ruộng rau thớ mạ nắng mưa tùy trời
Quạt nan phe phẩy không rời
Chao ôi cái nóng hận đời làm sao
Mồ hôi chảy mãi thành ao
Mẹ ra ngoài ruộng thương sao thân này
Nắng thiêu như cảnh tù đày
Mồ hôi chảy giọt nhưng tay vẫn làm
Hạt cơm hạt thóc màu vàng
Đều là công sức mẹ làm bao lâu
Ve sầu kêu suốt đêm thâu
Con mang cành phượng một màu mến thương
Đồng xanh cò trắng tỏ tường
Đôi con diều sáo thân thương trên trời
Trâu kia lũng thũng đỉnh đồi
Vài ba đứa bé gặm chồi cỏ non
Mùa hè trong tôi chẳng mòn
Bao nhiêu kỉ niệm cứ hoài quanh ta
-
xin nhận tlt
-
Hè về trong những ngày xưa<>Qua câu chuyện kể vẫn chưa tỏ tường<>Mẹ hiền một nắng hai sương<>Cả đời mưa gió vẫn thương con mình<>Than ôi chữ nghĩa chữ tình<>Bao nhiêu kỷ niệm bóng hình tuổi thơ<>Cánh diều mang cả ước mơ<>Vút cao theo gió mong chờ nắng lên<>Chiều chiều lăn lộn xóm trên<>Tìm hàng phượng vĩ ở bên cả ngày<>Hết ngồi rồi lại trèo cây<>Hái hoa ép vở rồi ngây ngô cười<>Bạn bè giờ chẳng còn ai<>Nhớ nhau lại gửi một vài phong thư<>Gặp nhau thì cũng ậm ừ<>Mùa hè cũng chỉ còn từ "ngày xưa"!
Đại lão a lúc đó ta chỉ nói cho thú vị,ai ngờ ngươi cũng làm event luôn ! Một vạn cái đa tạ ~
Bài thơ tham gia event :
[Theo dấu mùa hạ]
Hè đang đến lung linh trên cánh phượng
Kỷ niệm theo về bướm trắng ngỡ ngàng bay
Tiếng ve ngân nỗi nhớ lại đong đầy
Tim xao xuyến thương ngày xa cách.
-
Năm tháng trôi qua trên từng trang sách
Niềm yêu thương vẫn viết chẳng hề phai
Sắc phượng hồng như thay tiếng lòng ai
Đang cháy mãi một tâm hồn sâu thẳm...
-
Nơi phương xa ấy, người ơi có biết
Bao năm rồi vẫn da diết khôn nguôi
Phút chia tay sao lưu luyến bùi ngùi
Ve cũng lặng,phượng như ngừng sắc đỏ.
-
Bài thơ xưa quyện tình vào trong gió
Theo bước chân ai tới mọi nẻo đường
Khi xa rồi cánh phượng cũng vấn vương
Hoa vẫn thắm trên màu trang giấy trắng.
-
Hè đã đến nhưng người thương lại vắng
Chân bước thẫn thờ nỗi nhớ lại chênh vênh
Gió hôn nhẹ lên suối tóc bồng bềnh
Đem thương nhớ,lại trả về thương nhớ.
*Thứ cho tài nghệ ta có hạn,bài thơ chỉ làm tới được đây,ta thật không dám viết tiếp.Đó là giấc mơ của ta,khát vọng một thời học sinh tươi đẹp của ta, thật tình mà nói ta không nỡ cho nó một đoạn kết,dù đoạn kết ấy có tốt đẹp tới cỡ nào...Ta rất ích kỷ,nên chỉ muốn giữ tất cả lại cho riêng mình mà thôi,ta không muốn bỏ qua bất cứ thứ gì,không muốn một ngày phải tiếc nuối vì "chưa từng làm một thứ gì".Tuy ta hành văn rất kém,viết lách cũng rất tệ,nhưng vẫn hi vọng có người sau khi đọc dòng này có thể không chê trách ta a *
Tặng ngươi ( vì có lẽ ngươi là một nhà giáo),tặng ta(vì đã không biết giữ lấy thầy) và tất cả những ai đã từng là học sinh :
Tình Thầy
Hoa Phượng hồng thắp nắng trên cao
Nơi bục giảng giọng thầy sao đầm ấm
Mái trường xưa,thầy ơi con nhớ lắm
Chút nghẹn nghào bụi phấn vỡ lao xao
Và hôm nay con rất đỗi tự hào
Lòng háo hức bước lên đường đời học
thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc
Thầy ươm mầm vàng,nặng trĩu yêu thương
Theo bước con đi trên mọi nẻo đường
Có tình thầy yêu thương cùng chia sẻ
Thầy vẫn âm thầm bên con lặng lẽ
Chắp cánh cuộc đời nâng ước mơ con
Ơn nghĩa của thầy cao tựa núi non
Con nguyện sống cho tròn câu đạo hiếu
Chữ thầy dạy giờ đây con mới hiểu
Trang giấy nào tỏ hết nỗi lòng con.
-
à quên,cho ta xin tlt đi,lt ta có một ít rồi a
-
Những gì tươi đẹp nhất thì tất nhiên là chúng ta muốn nó sẽ mãi mãi tồn tại rồi ^^! Ích kỷ thì cũng có sao đâu vì mỗi người chỉ có một thanh xuân thôi mà...chẳng có ai và cũng chẳng ai có thể sống cho thanh xuân cũng chúng ta cả...!
-
Hi hi...có lẽ thì vẫn luôn là có lẽ vì ta không phải là nhà giáo nên nhận tấm lòng thôi nhé..nhưng mà những thầy giáo ở nơi nào đó có lẽ sẽ rất vui vì món quà này. Cảm ơn nha ^^!
-
Ý quên ta thuộc trường hợp sau..."tất cả những ai đã từng là học sinh" mà ta(sơ suất, sơ suất ^^!) nên chắc vẫn được nhận ^^!
-
ngươi...ngươi chịu đọc hết sao ta cảm động ,thật sự quá cảm động a , ai cũng chê thơ ta dở,là lung tung,chưa từng ai chịu đọc mà lại nhận xét nữa ! Thật sự cảm ơn
-
Tất nhiên là phải cảm nhận hết rồi vì nó là cảm xúc của ai đó mà ^^! Hầu hết ai cũng chê những mà cũng có một số không chê và quan trọng nhất là bản thân không chê vậy là được rồi vì ở đây đâu phải cuộc thi...chỉ cần bản thân tin vào cảm xúc của chính mình thì cảm xúc sẽ hóa thành những dòng thơ mang tình cảm nha...!
*Mùa hè *
Làm ta nhớ đến kỉ niệm lúc mới học trống khi tham gia đội nghi lễ của trường. Trưa nắng vẫn phải vác cái trống to bự ra đánh, vừa mỏi tay vừa điếc tai . Cả dàn đội nghi lễ hơn 50 người , nóng như thiêu như đốt mà vẫn phải tập .
Được cái thầy dạy trống dễ thương, ta thường xuyên ghép cặp thầy dạy trống với thầy dạy kèn với nhau .
Tuy tập vất vả cũng hay bị thầy mắng, cốc đầu nhưng tâm trạng lại rất vui . Còn có khi lè lưỡi trêu lại thầy nữa
Ta có một tuổi thơ nhẹ nhàng , không có gì đặc biệt lắm nên mỗi ký ức vui vẻ đều được ghi nhớ sâu sắc, hồi nhỏ rất thích mùa hè vì có thể nằm ườn ở nhà suốt 2 tháng trời không phải chịu cái nắng gắt và mệt mỏi khi đi học
-
xin nhận tlt ạ
-
Cặp đôi bất đắc dĩ vô tình được tạo ra từ trí tưởng tượng của ai đó...khổ thân thầy dạy trống với thầy dạy kèn ^^! Những ký ức có thể khiến ta mỉm cười khi nghĩ về thì đều là kỷ niệm đáng nhớ ấy...!
Mùa hè
Nắng đào phủ lên đóa phượng hồng
Vài ba chú dế chạy lông bông
Ánh đỏ điểm tô trời xanh thẳm
Bay bay vài đóa tựa lông hồng
Nỗi lòng da diết bao thương nhớ
Tiếng ve kêu suốt chẳng bơ vơ
Mưa rào bên thềm mang tâm sự
Thời gian thấm thoắt cứ ngơ ngơ
Nụ cười khi xưa vẫn còn nhớ
Cành phượng đỏ tươi mang ép khô
Thành những chú bướm trong trang vở
Khoe nhau tô vẽ một màu cờ
-
nếu đc xin nhận tlt ạ
-
Phượng hồng năm ấy đã ra hoa...Sắc đỏ lung linh phủ mái nhà...Trước sân vài chú ve đang hát...Sau nhà tiếng dế cũng hòa ca...Cánh phượng rơi cùng ngàn nỗi nhớ...Cơn mưa rào thấm ướt nỗi lòng ta...Thời gian ơi đừng đi vội quá...Để nắng về giữ chút hạ trong ta...!
Mùa hè Ta yêu mùa hè, yêu từng chi tiết nhỏ.
Cái nắng hạ oi ả mà ngột ngạt, từng cơn mưa mát lạnh mà bất chợt.
Màu đỏ thân quen của cánh phượng tô điểm cho bầu trời xanh với mây và gió, những hàng bằng lăng tím nở hoa thơm ngát một vùng. Tiếng ve sầu rả rích suốt đêm thâu, trâu già lững thững chẳng mang sầu
Tiếng sáo diều vi vu vão mỗi buổi chiều hoàng hôn khói tỏa
Những thứ vụn vặt ấy đều là những hồi ức đẹp nhất trong ta khi nhắc đến mùa hạ , sân thóc vàng ươm lung linh bởi nắng đào buổi sớm , tiếng chim ríu rít bên tai nghe sao mà vui nhộn !!!
-
nemnong ·
nhận tlt
-
Những mảnh ghép ký ức đơn giản nhưng đẹp đẽ tìm về cùng với nhau tạo nên mùa hè yêu dấu nhỉ ^^!
Mùa hè năm nào cũng là một cuộc hành trình...
Mỗi năm ta đều cố gắng thu xếp mọi công việc, chỉ để trở về thị trấn nhỏ đó, lang thang khắp từng ngõ ngách mà ta cùng cậu ấy từng đi qua, chỉ mong mỏi tìm được chút hồi ức tươi đẹp giữa những bình yên đã hóa tro tàn.
Suốt mấy ngày như thế, ta liền đến bờ biển nọ, nơi chúng ta từng cùng nhau làm việc. Đứng trước bi thương, cố phác họa lại ngày tháng xa xưa, rốt cuộc vẫn mãi đơn độc mình ta.
Hiện tại ta cũng đã bắt đầu hành trình . Có người nói ta cố chấp ngu muội, sống không thực tế, nhưng mà ngoài những hồi ức đó, ta còn lại gì chứ. Đời này, từng ấm áp rồi, cũng lạnh lẽo rồi.
_SJ_
-
Hồi ức luôn tươi đẹp vì nó không thể nào bị thay đổi là những gì bình yên nhất mà chúng ta có thể giữ cho riêng mình...nhưng khi hồi ước tươi đẹp được phác họa lại thì sao nó lại trở nên bi thương...! Chúng ta bi thương vì chỉ phác họa lại được hồi ức mà không thể trở lại được với nó...vậy thì chỉ cần mang hồi ức tươi đẹp cùng ta đi về hành trình phía trước là được rồi...cho nên ngoài những hồi ức tươi đẹp ấy chúng ta còn có...ngày mai...!
Mùa hè
Hè về với những tiếng ve
Hè về với những khóm tre quanh làng
Chiều chiều gặt đống lúa vàng
Chim kêu tươi sáng tiếng vang khắp đồi
Sáng dậy đi học đi chơi
Cầm cành phượng đỏ không rời khỏi tay
Ve sầu kêu mãi vẫn hay
Nghe đêm rả rích cay cay bồi hồi
Phút chia tay - vẫn phụng bồi
Cầm lên cặp sách lên đồi chăn trâu
Cố quên đi nỗi âu sầu
Mỗi người một ngả nhìn đâu cũng buồn
Năm nay hè mới thật buồn
Chia tay đám bạn chẳng ruồng bỏ nhau
Bỏ đi nỗi nhớ mày chau :
" Mai kia gặp lại chào nhau nhé mày "
-
nếu được xin nhận tlt
-
Hè về thôn nhỏ ngày xưa...Nơi tôi khôn lớn vẫn chưa vào đời...Hè về rủ bạn đi chơi...Tắm ao câu cá khung trời tuổi thơ...Hè về cỏ mọc đôi bờ...Dắt trâu ra thả mộng mơ nhìn trời...Hè về nỗi nhớ đầy vơi...Ve kêu như thể tỏ lời yêu thương...Hè về phượng đỏ sân trường...Sắc màu kỷ niệm trên đường tương lai...Hè về chẳng đợi một ai...Gieo bao ký ức chẳng phai bao giờ...Hè về trong những vầng thơ...Mang bao cảm xúc ngu ngơ gửi vào..."Hè" giờ đang ở phương nào...Để tôi xin chút ngọt ngào tuổi thơ...!
Mùa hè
Hè đã về! Trong mỗi chúng ta, chắc chắn rằng ai ai cũng có một hoặc nhiều mùa hè để nhớ, để thương, để chờ đợi, ngóng nhìn.
Buồn có, vui có, tiếc nuối có, sầu bi có. Buồn về một thời đã xa, sầu bi vì điểm thi lên xuống thất thường, vui vì những kỷ niệm tuổi thơ đã qua nay trở thành dấu ấn đẹp nhất trong cuộc đời mỗi người.
Tiếc nuối về những tháng ngày tuổi trẻ hồn nhiên, mải mê rong chơi, thăm thú đây đó, những ngày hè thật đẹp!
Để rồi bất giác khi nghe tiếng ve sầu kêu, nhìn thấy cành phượng vĩ đỏ rực sẽ chợt thấy lòng mình xốn xang., xao xuyến đến lạ
Ai rồi cũng khác cả, mùa hè là mùa của tuổi thơ, của thanh xuân đẹp đẽ . Yêu mùa hè lắm, thương những kỉ niệm không thể xóa nhòa trong tâm trí của tôi
Đó là những hồi ức để nhớ lại quá khứ, nhớ lại một thời "trẻ trâu" đã qua
-
nếu đc xin nhận tlt
-
Vẫn luôn có những mùa hạ như vậy nhỉ, đến thật nhanh và đi cũng vội vã...để lại trong ký ức của chúng ta những kỷ niệm đáng nhớ về tuổi thơ và cũng lấy đi của chúng ta những ngày nắng hạ xinh đẹp và rực rỡ nhất...Nhớ...!
Mùa hè trong tôi
Khi những cơn rào mùa hạ thoáng qua với đêm đen , thêm một chút chói chang oi ả của không khí ban ngày, tiếng ve sầu kêu râm ran trong những lùm cây um tùm, những nhành phượng đỏ rực tô điểm cho trời xanh cựa quậy e ấp hé mở...là lúc tôi cảm nhận rõ ràng mùi vị của mùa hè nhất. Mùa hè đang đến thật rồi, nó mang đến cái không khí ngột ngạt, nóng nực nhưng háo hức bao trùm khắp nơi , bao trùm về cả tinh thần tôi.
Mùa hè sướng nhất là được thưởng thức những que kem ốc quế đầy màu sắc và mát lạnh ở cổng trường. Vui nhất là khi kì thi kết thúc, báo hiệu 1 kỳ nghỉ dài hạn. Đạp xe qua khắp phố phường, cảm nhận cái nắng đào buổi sớm, màu phơn phớt, dịu dàng và không quá oi ả
Những nhành phượng luôn là một món quà tuyệt vời trước khi chia tay nhau, màu phượng đỏ chói làm tim ta lâng lâng, xao xuyến. Bất giác nở nụ cười, bất giác hạnh phúc một cách êm ả ....
-
nếu đc xin nhận tlt
-
Mùa hạ của tuổi thơ không phải rực rỡ nhất vào những ngày nắng gắt...mà nó rực rỡ âm thầm qua những kỷ niệm vụn vặt nhưng ấm áp...qua những cảnh vật thân quen với màu của nỗi nhớ và qua cả nụ cười mang hạnh phúc bên ta...!
*Mùa hè * Tôi yêu những ngày hè thong thả đạp xe dạo chơi dọc các cánh đồng lúa xanh ngát . Nếu thích, chúng ta có thể tự cho mình là một nhà thám hiểm trước những cảnh vật xung quanh, ngắm mỗi nơi một chút, cảm nhận cái không khí yên bình thân thương
. Ung dung thăm thú khắp nẻo đường, tôi cảm nhận được những hương vị có thể gợi nhắc trong mình vài hình dung xa xăm , như là hương thơm từ nắm lúa vàng trên tay hay từ những bông hoa dại trắng ngà, thơm tho, những con đường đầy rơm rạ của những vùng nông thôn, Cuộc sống chạy qua như một bức tranh phong cảnh thanh bình không hồi kết
Mùa hè đơn giản là thế, chỉ đặc biệt khi ta dùng tâm cảm nhận những điều nhỏ nhặt nhất. . Những đêm hè mất điện làm người ta tức điên, cố gắng phe phẩy chiếc quạt nan trong tay, trằn trọc mãi để ngu say giấc nồng | Những lần ngắm trăng đêm đến mê mẩn, cười khanh khách khi bắt được mấy chú dế mèn lớn, đắm mình trong bầu trời đêm bí ẩn với trăng và sao...
-
nếu đc xin nhận tlt
-
Mùa hạ trong ký ức của chúng ta vẫn luôn bình yên như thế...nó có thể làm cho ai đó thoáng mỉm cười, cũng có thể làm cho ai đó thoáng rơi lệ...mỉm cười vì mùa hạ trong ký ức sẽ không bao giờ thay đổi vẫn luôn là những tháng năm tươi đẹp nhất của chúng ta...nhưng lại cũng rơi lệ vì những tháng năm tươi đẹp nhất ấy bởi vì nó chỉ còn là kỷ niệm trong ta...!
Mùa hè
Với những đứa trẻ nông thôn, mùa hè là mùa của những con ve sầu và cành phượng đỏ
Nhớ lắm bầu trời xanh thẳm ngàn mây
Thương lắm nhành phượng đỏ nở đầy
Vui thay những đêm hè mát lịm
Tươi cười háo hức ngắm màu mây
Diều kia tung cánh bay khắp nẻo
Gió lớn phần phật lá tung bay
Hoa rơi rích rắc đẹp đến lạ
Bãi cỏ đằng sau một màu hoa
Trâu già lững thững đang gặm cỏ
Đêm đen sương xuống có tỏ tường
Tiếng cười khúc khích vang khắp chốn
Ôi mùa hè - một mùa thân thương
Nếu đc xin nhận tlt
-
Mùa hạ trong tôi vẫn ở đây...Một chút yêu thương gửi nơi này...Diều ai căng gió đang lên đấy...Mang ước mơ ta gửi tới mây...Giúp tôi giữ lại ngày xưa ấy...Nơi những yêu thương vẫn đong đầy...Ngày mà mùa hạ nhìn là thấy...Chẳng ở đâu xa vẫn ở đây...!
Mùa hè
Tiếng chim ríu rít gọi bầy
Ôi sao cái nắng phơi thây giữa đường
Nhành hoa phượng đỏ vấn vương
Bầy chim lách chách qua đường nhanh nhanh
Một bầu không khí trong lành
Thân thương vui sướng không phanh chạy về
Cuối cùng cũng thoát giải đề
Kì thi mệt mỏi ê chề hàng năm
Học trò cười như trăng rằm
Miệng kia mở lớn chăm chăm chạy về
Uống bát nước sấu mua về
Đứng trong trời nắng chân tê cả rồi
Hàng năm vẫn cứ bồi hồi
Cứ mùa hè đến ôi thôi nhọc nhằn
Nhưng mà chẳng dám cằn nhằn
Mùa hè đẹp lắm bao năm được về
Không phải học nữa oh yeah
Vừa yêu vừa tức - ê chề nắng oi
-
nếu đc xin nhận tlt ạ
-
Ngày hè khói tỏa mờ sương...Phượng rơi sắc đỏ con đường ta qua...Tiếng chim ca trước hiên nhà...Ve kêu bướm lượn thướt tha diễm kiều...Ngồi nhìn nắng hạ vào chiều...Nhớ ngày xưa ấy mà xiêu xiêu lòng...Cứ ngày hè đến trông mong...Rủ nhau đám bạn ra đồng bắt cua...Rồi thì đi hái xoài chua...Trèo tường quan sát "xin" chùa nhà bên...Qua rồi nhưng chẳng dám quên...Để ngày mai tới vẫn nên tựa vào...Bây giờ nào dám ước ao...Chỉ mong chút nắng để chào hạ thôi..!(Chỉ mong chút nắng gửi vào trong tim..!)