Tải App

Đăng Truyện

Liên Hệ QTV

Chi Tiết Bài Viết
1/2
lãobàmộngtình
VIP 3
Phàm Nhân (11%)
[ EVENT ] Sự kiện tìm kiếm tài năng YY GIỚI

Mỹ thì có american got talent, Việt Nam có Việt Nam got talent, YY thì dĩ nhiên là YY got talent.

Nhàn nhã buồn chán làm cái event chơi, nội dung như sau:

  • Không giới hạn tu vi tham gia.

  • Mỗi người tham gia đều ghi ra nội dung mình giỏi nhất nhằm hấp dẫn người khác.

Vd: Nếu giỏi viết truyện thì viết một câu chuyện ngắn dài ít nhất 500 chữ, đủ hay đủ ý nghĩa làm người khác thích là được.

Còn nếu giỏi thơ ca thì làm một bài thơ không giới hạn câu từ nhưng CẤM NHẮC ĐẾN TÔN GIÁO và XÚC PHẠM NGƯỜI KHÁC.

Nếu không có thể ra câu đố treo thưởng nhỏ, hay kể chuyện cười.... v.v

Hay làm một bài review cảm nhận về một tác phẩm đã đọc.

  • Nếu ai cảm thấy cái nào hay thì để lại dưới comment nhỏ của bài đấy dòng dòng chữ: "Hay, like 1"... nếu là người thứ 12 thì để lại comment "Hay, like 12" để mình biết còn đỡ mất công dò xét. (Dĩ nhiên ai gian lận thì sẽ trừ điểm).

  • Tất cả comment like sẽ chỉ chấp nhận nhiều nhất 5 người có tu vi dưới luyện khí 5.

  • Mỗi người được phép có 2 bài tham gia, nội dung không được giống nhau. (Ví dụ đã làm thơ rồi thì bắt buộc phải viết truyện hay làm bài review truyện.)

  • Thời gian kết thúc event: 14:30 phút ngày 25/2.

Phẩn thưởng tham gia.

  • Hạng nhất: 3000 TLT + 15 LT

  • Hạng nhì : 2000 TLT + 10 LT

  • Hạng ba : 1000 TLT + 5 LT

  • 5 giải khuyến khích mỗi giải nhận 200 TLT + 1 LT.

5 người tham gia LIKE bài viết hạng nhất sớm nhất sẽ được tặng 1 LT hoặc 100 TLT tùy theo.

P/s : 10k TLT giải thưởng sẽ do đại huynh @LãoChuột tài trợ.

Đã sửa bởi lãobàmộngtình lúc 06:17 20/02/2020
tạo bởi
18 Tháng 2.
mới trả lời
25 Tháng 2.
51
trả lời
997
xem
35
thành viên
huythanhvan
huythanhvan
VIP 1
Luyện Khí Tầng Sáu (11%)

Woa...event rất hay

Bịrađảoa
Bịrađảoa
VIP 1
Phàm Nhân (964%)

Bài dự thi 1 : Thơ

Thơ không hay ca từ không phong phú thậm chí đã sài qua 1 lần nhưng vẫn cố tham gia a

Thiên sơn vạn thủy ta đi qua

Vân đạm phong khing chỉ chàng có

Bóng chàng lướt qua tựa cơn gió

Mà sao in đậm trái tim ta

Sơn cốc mỉm cười ngắm chiều tà

Bình minh đỉnh núi trời gay gắt

Ta như ngôi sao đầy vắng lặng

Dạo bước vờn quanh cảnh trời đêm

Ngắm càng nhiều ta lại yêu thêm

Trăng tròn vành vạnh gió thu đến

Thổi mái tóc chàng thầm yêu mến

Ta bật cười lặng lẽ dõi theo sau

Thời gian cứ như thế qua mau

Ta cùng chàng sớm đã bạc đầu

Dựa nhau cùng du sơn ngoạn thủy

Già đầu rồi không còn tính trẻ con

Chàng tới giúp ta bớt cô đơn

Chàng tới giúp ta quên giận hờn

Chàng tới giúp ta nhìn hạnh phúc

Số mệnh cho hai ta lời chúc phúc

Cảm ơn số mệnh thật cảm ơn

HuyềnVũMinh
HuyềnVũMinh
VIP 3
Kết Đan Trung Kỳ (8%)

(tại hạ cũng vào góp chung ha)

Vẽ lại khuôn mặt nàng, khắc lại ở lòng ta

Không thể quên được hình ảnh nàng lần đầu gặp gỡ

Sợ rằng tháng năm sẽ cướp đi má phấn hồng nhan

Mà người vẫn như xưa, cậu thiếu niên đa tình.

Cuộc tình của ta giờ chỉ như lớp vỏ bọc

Nhân tình đã sớm thay đổi hình dạng

Nhưng ta vẫn ôm, ôm chặt nỗi đau, có ra sao cũng không buông bỏ

Cuối cùng chỉ còn lại bao ký ức dại cuồng.

Chẳng muốn quên đi, chẳng muốn tường lại

Vì điều ta thực sự mong, là trở thành bờ vai của nàng.

Vẽ lại khuôn mặt người, họa lại trong tim ta

Không thể quên được hình ảnh lần đầu gặp gỡ

Năm tháng trôi , không còn là yêu kiều ngày xưa nữa

Vẫn là người năm ấy , cậu thiếu niên đa tình

Giữ được em một lối, xương cốt cũng nhớ thương

Lời phù phiếm thế gian, ai yêu ai xét đoán

Sinh tử có là chi, đâu ai muốn bận tâm

Nếu không có em, ta sức tàn lực kiệt.

Bịrađảoa
Bịrađảoa
VIP 1
Phàm Nhân (964%)

bài dự thi 2 : truyện ngắn

Năm ấy , ở rừng đào mười dặm phía Bắc , lãnh địa của một tên chủ thần lười nhác không công ăn việc làm , xuất hiện một đầu thanh long bị thương . Nó chật vật chạy trốn kẻ thù , trên người đầy rẫy những vết đao kiếm lớn nhỏ không ngừng chảy máu , chạy suốt ngàn vạn dặm mới trốn thoát , thanh long lần nữa biến trở về hình dáng nhân loại .

Đó là một nam tử dung mạo tuấn tú mày kiếm sắc bén ánh mắt lóe lên tinh quang , hắn cả thân y phục đen tuyền khắp nơi đều là vết rách , da thịt lộ ra một vẻ tàn tạ , mỗi vết thương đều sâu đến tận xương.

Hắn không hề hay biết mình đã xâm phạm vào hang ổ của một vị thần linh . Khó khăn di chuyển lết thân mình về phía trước , thanh long nam nhân nhìn thấy một sơn cốc gần đó , không hề nghĩ ngợi liền đi vào chẳng hề mảy may có nguy hiểm hay không .

Chính sự bất cẩn này đã tạo cơ hội cho vị chủ thần vô liêm sỉ đã theo dõi hắn từ lâu có cơ hội " ăn vạ " , y vừa thấy thanh long vào trong sơn cốc liền lao ra , giả bộ trầm giọng , khí tức lạnh lẽo từ trên người tỏa ra :

_ Ngươi là ai ? Sao lại xâm phạm lãnh địa của ta ? Nếu hôm nay không có câu trả lời thỏa đáng cũng đừng hòng đi

Thanh long nam nhân cứng người , hắn không hề cảm giác được bất kì khí tức nào của người trước mặt trước khi bước vào sơn cốc , xem ra kẻ này mạnh hơn hắn rất nhiều , không kể bây giờ cả người hắn mang trọng thương . Thanh long cứng ngắc một chút rồi mới không có cách nào thở dài mà nói :

_ Các hạ , ta thật sự không biết đây là hang ổ của ngươi , chỉ là lần này ta bị đột kích không may gặp phải cường địch mới chạy trốn đến chỗ này không cẩn thận liền đi vào nơi đây , còn xin các hạ rộng lòng thứ lỗi .

Người sau ngược lại không có hung hãn như hắn tưởng , y nhẹ giọng cười cười :

_ Thì ra là thế , khó trách ngươi toàn thân chật vật thế này , thôi được , liền xem như tạo phúc miễn cưỡng cho ngươi ở lại chủ cốc của ta

Nói xong y giả bộ khinh thường hất mặt lên không thèm nhìn con thanh long trước mắt . Người còn lại chỉ có thể cười khổ , sa cơ thế này hắn còn đòi hỏi gì nữa chứ . Cẩn thận nhận xét người trước mặt , hắn cũng đôi chút giật mình , nam tử trước mặt thật là một cái yêu nghiệt , trường bào màu tím phiêu dật nổi bật lên khí chất tà mị của y , mắt phượng mang theo vẻ khinh thường vạn vật , nụ cười treo nửa trên môi tăng lêm vài phần bá đạo ngang ngược , lại thêm tính cách ôn hòa cao ngạo kiểu khẩu xà tâm phật cứu giúp người này nữa ,quả thật vô cùng hoàn hảo

Nhưng thanh long không biết rằng , vị nam tử được cho là hoàn hảo kia đang dùng một ánh mắt vô cùng bất thiện lướt ngang dọc từ trên xuống dưới hắn như đang xăm xoi một món hàng giá trị

_ A , khuôn mặt này không tệ , khí chất cũng đủ cao ngạo

_ Ồ , thân hình không sai ..... sờ vào nhất định thoải mái

Thế là , một bé thanh long chưa hiểu hết sự đời liền bị lừa vô tròng của một tên lão quái vô liêm sỉ .

Rất nhiều năm sau ,rất nhiều năm sau thanh long đều có phần hối hận mà than , còn trẻ cuối cùng vẫn là còn trẻ , quả thực quá ngu ngốc a , nếu hắn không dại dột như vậy có phải sẽ không bị người đè sẽ không phải nằm dưới thân tên chủ thần chết tiệt này vạn kiếp bất phục đúng hay không ??

Vị chủ thần nào đó từ phía sau đi tới , ôm eo thanh long một cái :

_ Lão bà , ngươi lại làm gì vậy , thất thần nữa có tin ta cho ngươi một tháng không rời giường nổi hay không ? - Nói xong y còn thổi một hơi ra vẻ vô cùng tà ác

_ Không , không cần .....

_ Vậy thì lão bà , chủ động tới đây đi , đêm nay "thịnh yến" mới vừa bắt đầu...

Đoản nhỏ đoản nhỏ, không hay lắm , không còn thời gian nên ta không viết chi tiết được , tham gia tham gia a lần 2

__

Đã sửa bởi Bịrađảoa lúc 19:00 18/02/2020
SiêuCôĐơn
SiêuCôĐơn
VIP 1
Nguyên Anh Sơ Kỳ (33%)

Tham gia 1 : làm thơ

Ngày ấy người đi không trở lại

Lòng ta quạnh vắng nhớ chi ai

Mượn rượu giải sầu trăm nghìn mối

Ngờ đâu sầu lại càng thêm sâu

SiêuCôĐơn
SiêuCôĐơn
VIP 1
Nguyên Anh Sơ Kỳ (33%)

Dự thi 2

Viết tiếp câu chuyện của @Bịrađảoa

Thanh long ưởn mình , ngồi dậy khỏi vòng tay ôm ấp của vị chủ thần nào đáo vẻ mặt và giọng nói đầy trách móc nhưng cũng không khỏi có phần thẹn thùng :

  • Tại sao lần nào ngươi cũng như vậy chứ, không biết thương hoa tiếc ngọc là gì Vị chủ thần nào đó trả lời với vẻ vô tội
    • Lão bà, ngươi lại trách oan cho ta rồi, ta đã hết sức nhẹ nhàng nhưng mà ngươi cũng biết thể lực của ta rồi đó hắc hắc . Hắn ta cưới với vẻ mặt đầy dâm tà
-Hừ.  Thanh long quay mặt lại và lườm yêu với hắn cũng không khỏi ai oán
-Ta vốn là Thanh long mà còn không chịu nỗi ngươi, không biết gặp cô nương khác thì lại như thế nào nữa.

Nghe đến đây Vị thần nào đó không khỏi nhanh chen miệng vào:

  • Cái này đơn giản a... Thanh long quay lại nhìn hắn với vẻ mặt hứng thú
    • Đởn giản như thế nào? Vị thần nào đó ngồi dậy ghé miệng vào sát tai nàng nói khẻ :
    • Thì chỉ cần nàng kiếm cho ta thêm vài lão bà là không còn vất vã nữa.... Nghe đến đây Thanh long quay mặt lại kéo lỗ tai của hắn, vẽ mặt đầy căm tức
  • Còn giám tơ tưởng... Thanh long còn chưa nói hết câu thì Vị thần nào đó cười hắc hắc và bảo
    • ta chỉ giởn thôi có ngươi là ta đã hắn phúc rồi. Nố rồi hắn tránh thoát cánh tay của nàng dùng môi hắn tập kích lấy môi nàng . Thanh long cố nói gì đó nhưng bị môi hăbs áp chặt chỉ nghe ú ớ....
gckm
gckm
VIP 1
Phàm Nhân (1080%)

Thế tỉ với lão chuột có quan hệ ghì mà lúc nào cũng tài chợ ???

HuyềnVũMinh
HuyềnVũMinh
VIP 3
Kết Đan Trung Kỳ (8%)

(Đề Thi Số 2)

Câu truyện cho chúng ta một cái nhìn đổi mới về "cái chết" thứ mà cứ ngỡ thật đáng sợ lạnh lẽo và chả mấy hay ho ấy một cái nhìn mới lạ và độc đáo, sự tinh tế trong cuộc sống đời thường với sự hài hòa của các mặt đối lập

"Hôm Nay Thần Chết Đón Tôi" Vẻ đẹp trong cuộc sống là muôn màu, muôn vẻ. Có những vẻ đẹp chỉ ngay trước mắt chúng ta nhưng có những vẻ đẹp ẩn sâu trong tâm hồn mỗi con người. Có lẽ cần phải có tâm hồn sâu sắc mới nhìn thấy, cảm nhận và viết nên những vẻ đẹp ẩn giấu. Và tác giả Sứa Nhỏ đã làm được như vậy. Với truyện ngắn "Hôm nay thần chết đón tôi", tác giả gần như đã chinh phục được rất nhiều độc giả ngay từ những ngày đầu tiên tác phẩm được đăng tải.

Với nhịp nhẹ nhàng, trầm lắng, câu chuyện đưa ta đến câu chuyện kể về cô bé Nguyễn Hạ Hạnh Thư - một cô gái tinh tường, vui vẻ. Sống trong cảnh gia đình tan hoang, cha mẹ li dị, cô vốn phải được bù đắp rất nhiều cho sự thiếu thốn tình yêu thương của gia đình. Nhưng đối với cuộc đời của Thư, mọi thứ chưa từng là đơn giản. Mẹ đi lấy chồng mới, cha luôn chìm đắm trong rượu chè, cờ bạc, ngày ngày bòn rút tiền bạc trong ngôi nhà vốn đã đổ vỡ. Thư chỉ còn biết trông chờ vào chính đôi bàn tay của mình với số tiền nhỏ kiếm được từ công việc ở quán bar. Cái hay của câu chuyện chính là dưới ngòi bút của tác giả Sứa Nhỏ, tất cả mọi bi kịch đều được nhìn nhận bằng cái nhìn mang đầy tinh tế, lạc quan. Người cha say xỉn, tệ bạc đã từng nhiều lần đánh đập cô là thế nhưng vẫn luôn được cô gái quan tâm, mong chờ. Cô yêu cha mình và cô nhìn thấy vẻ đẹp trong tâm hồn ông. Cô mong chờ được nhìn thấy nụ cười trên môi ông dù bên trong con người say xỉn kia, nụ cười ấy đã chết từ rất lâu rồi.

"Thế giới này có vẻ đẹp riêng của nó ...và con người cũng vậy. Tớ tin rằng bố cũng có một mặt nào đó đẹp." Hạnh Thư cũng cảm nhận được vẻ đẹp trong tâm hồn Duyên và Khang, cặp vợ chồng sắp cưới ở quán bar với tính tình trái ngược nhau. Khang bản tính thật thà, không khéo léo còn Duyên lại có phần gọi là ghê gớm lại rất thẳng tính nhưng cả hai đều nhận được tình cảm trong sáng từ cô bé Thư vì cô thấy được Duyên và Khang đều rất đẹp và tốt. Nói Duyên đẹp không phải vì chị có ngoại hình quá xuất sắc mà vì chị luôn chăm sóc Thư như một người em gái bé nhỏ, từ cách chị nhắc nhở việc học hành của Thư cho đến cách chị dẫn Thư mua quần áo mới. Còn Khang, anh tốt vì những hành động vụng về của anh với Thư. Anh luôn xoa đầu Thư đến khi mái tóc cô rối bời và chia sẻ về kỉ niệm của anh thời đi học.

"- Mà em không đi học à? Sắp bảy giờ rồi. Chị gái vừa nói vừa đứng trong quầy lau khô mấy cái ly.

  • Không, em cũng không muốn đi học cho lắm. Cô gái ngồi xuống chiếc ghế cao cao trước quầy, mặt trưng ra cái biểu cảm chán đời.
  • Vậy là không được đâu. Chị búng trán cô một cái nhẹ.
  • Sao đâu! Hồi bằng tuổi em anh cũng thường cúp học! Người đàn ông xoa thô bạo mái tóc cô. Cô gái phồng má vì cái xoa đầu đó rồi bận bịu dùng tay chải lại tóc. Người đàn ông này tên là Khang, làm chủ quán bar ở tầng trên cùng của công ty thương mại. Còn chị gái này tên là Duyên, chị là một người con gái xinh đẹp với gương mặt trái xoan và thân hình mảnh mai." Vẻ đẹp còn được nhìn thấy qua hình của Hades, một chàng trai với chức vụ thần chết tạm thời. Phải nói, tác giả Sứa Nhỏ đã rất khéo léo khi đan xen đời sống ngày thường với yếu tố linh dị, kì bí. Từ những nhân vật rất đỗi chân thực như Duyên, Khang hay Thư, nay sự xuất hiện của cậu bạn Hades đã tăng thêm sự lôi cuốn cho câu chuyện. Có lẽ khi nghĩ đến thần chết, ai cũng cảm thấy hoảng sợ, hốt hoảng vì thần chết chỉ mang đến những cái chết cho những ai không may gặp họ. Thế mà, Hades trẻ tuổi không chỉ không mang đến cái chết mà còn đem đến cho Hạnh Thư những nụ cười cô chưa từng có trên đời. Vẻ đẹp của cậu thần chết tạm thời được thể hiện qua sự ngốc nghếch, chậm chạp nhưng cũng rất biết quan tâm đến người khác.

Quote hay mà bạn không thể bỏ qua có tại đây "- Cậu có cái tên đẹp đấy! Cậu sinh vào mùa hạ à?

  • Ừm. Tớ sinh mùa hạ và đúng vào kỉ niệm ngày cưới của ba mẹ.
  • Hể? Đó là lý do có chữ Hạnh trong tên của cậu.
  • Ừm.
  • Vậy lỡ cậu sinh vào mùa thu thì sao? Cô gái đăm chiêu suy nghĩ trước câu hỏi của cậu rồi ngây thơ trả lời:
  • Nguyễn Thu Hạnh Thư.
  • Mùa đông thì sao?
  • Nguyễn Đông Hạnh Thư.
  • Mùa xuân thì sao?
  • Nguyễn Xuân Hạnh Thư." Kể cả bản thân Hạnh Thư cũng mang trong mình một vẻ đẹp tiềm ẩn. Với cách hành văn đặc sắc, mạch lạc, tác giả hầu như rất cẩn thận trong việc miêu tả nên chân dung của Hạnh Thư. Hạnh Thư có cả vẻ đẹp về ngoại hình lẫn tâm hồn. Cuộc sống nghiệt ngã không làm Thư xấu đi, cô chỉ thêm đẹp hơn với trái tim sâu sắc và tinh thần lạc quan đến hiếm có. Thư như hiện thân cho sự hi vọng, để nơi đó, người ta có thể tìm thấy được sự sống trong cái chết, tìm được tia sáng ở đường hầm tối tăm
hạcgiấymongmanh
hạcgiấymongmanh
Trúc Cơ Hậu Kỳ (36%)

Dự thi :Em xin kể một câu chuyện cười ngắn nhất "có một con mèo thở bằng mông một hôm chú ngồi xuống và lăn ra chết "

Đã sửa bởi hạcgiấymongmanh lúc 21:31 18/02/2020
Quỷca2.0
Quỷca2.0
VIP 1
Nguyên Anh Sơ Kỳ (43%)

Bóng tối sợ hơn chính nó

Thứ tối hơn cả màng đêm

Xua tan đi mọi phiền não

Rẽ lối ánh sáng vĩnh hằng

BigChicken
BigChicken
Luyện Khí Tầng Hai (96%)

Giun xào đỉa luộc, cóc nấu đông

Chuồn chuồn áp chảo, bọ hung hầm

Gỉ mũi phơi khô làm nước mắm

Đánh rắm bỏ lọ ủ bia hơi.

LãnhSương
LãnhSương
VIP 2
Nguyên Anh Hậu Kỳ (5%)

Vì yéu thơ ta chẳng màng suy nghĩ

Dẫu cuộc đời nhiều ích kỷ ganh đua

Áng thơ kia nay khắc họa mây mưa

Thỏa bày tâm nguyện đong đưa luật vần

Tay khắc họa đầu lần điệu nhịp

Mắt say sưa để đuổi kịp mơ màng

Tâm hồn sao động dọc ngang lan tràn

Nỗi niềm gởi gắm thơ ngàn tâm tư

Yêu thơ lắm mới trầm tư thổn thức

Hồn buông lơi rạo rực những vần thơ

Nghỉ suy ước mộng ngẫn ngơ

Chỉ thơ mới hiểu mong chờ tình ta...

Ta yêu thơ với thiết tha trìu mến

Bởi vì thơ hiểu hết cõi lòng mình

Thật tình lòng dạ nguyên trinh

Thơ không xảo trá không rình rập ai

Hoàng hôn xuống bóng dài tương tư

Cho nặng lòng thơ dự tính chung cùng

Tâm hồn rung cảm không trung

Vần thơ gieo giữa muôn trùng ý thơ...

Đôi tay nhỏ vội ôm bờ trăng ghé

Dòng thơ nào san sẻ những nụ tươi

Yên vui hồn bảo thơ cười

Đau thương lòng bảo thơ rười rượi than!

Thơ là thật hồn tràn qua bóng

Cõi lòng ta mở đóng ngây ngô

Thi nhân bay bổng tôn thờ

Xứng danh tri kỷ ta thơ một đời...

Thơ Là Tri Kỷ

OwariNoHajime
OwariNoHajime
VIP 2
Luyện Khí Tầng Bảy (73%)

Bài dự thi 1 : thơ (mấy câu từ muội lượm được trong giới yy)

Thiên Đường Băng Diệt

Thiên Không Lụi Tàn

Muôn Người Quay Lưng

Gió Tanh Mưa Máu

Hùng Anh Sa Ngã

Vạn Năm Bất Phục

Ngàn Kiếp Quy Lai

Thực Tại Tàn Khốc

Mộng Tưởng Vô Lo

Đại Mộng Thiên Thu

Ngàn Năm Tỉnh Dậy

Thần Ma Vạn Cõi

Kinh Hoảng Bất Tuân

Liệu Rằng Trần Gian

Còn Nơi Dung Thứ

Nay Ta Bước Đi Trên Chuyến Hành Trình Không Hồi Kết

Để Tìm Lại Hồi Ức Bị Lãng Quên

Vững Bước Trên Con Đường Mình Đã Chọn

Tuyệt Đối Không Quay Đầu

Dù Cho Tương Lai Chỉ Là Hối Tiếc

Dù Cho Phía Trước Chỉ Còn Lại Đau Thương

Trái Tim Này Vẫn Sẽ Tiếp Tục Cuộc Hành Trình

Cửu Thiên Thập Địa

Tứ Hải Bát Hoang

Thập Tam Đại Châu

Thất Hải Đại Dương

Tam Thiên Chân Giới

Thất Cõi Và Cửu Giới

Thiên Đàng Và Địa Ngục

Hư Vô Và Tam Giới

Mộng Ảo Và Vĩnh Hằng

Vang Danh Vạn Cõi

Vang Vọng Ngàn Năm

Thiên Thượng Thiên Hạ Duy Ngã Độc Tôn

———- Yami No Owari -———

Tận Cùng Nơi Mộng Ảo Của Những Giấc Mơ Vĩnh Hằng

OwariNoHajime
OwariNoHajime
VIP 2
Luyện Khí Tầng Bảy (73%)

Bài thi số 2 : viết truyện

Nằm giữa cánh đồng hoa kéo dài bất tận, vị vua của loài người khó nhọc thở ra từng hơi, trên người hắn lấp đầy những vết thương, cả cơ thể không nơi nào lành lặn.

Cánh tay trái hoàn toàn bị cắt đứt, 3 ngón tay phải cũng không còn nhìn thấy nữa. Chiếc chân phải bị xoắn nát cùng mắt trái nhắm nghiền đang không ngừng chảy máu.

"Ta đã thắng, phải không?"

Hắn ngước nhìn lên cô gái đang cho mình mượn cặp đùi để gối đầu, mỉm cười hỏi.

"Phải, ngươi đã thắng, Phàm Nhân, thế giới này đã tránh khỏi thảm họa diệt vong bởi nỗ lực của ngươi... Thật đáng mừng."

Tí tách!

Một giọt nước rơi xuống chạm vào mặt vị vua loài người, hắn khó khăn vươn cánh tay phải chỉ còn lại ngón cái và ngón trỏ lên gạt đi những giọt nước mắt trên gương mặt cô gái kia.

"Nếu đây là việc đáng mừng, vậy tại sao ngươi lại khóc? Ta thật không ngờ, ngươi cũng biết rơi lệ đấy, Thần Linh. Mà, có lẽ phải nói... lời này... vĩnh biệt, Megami..."

Giọng nói yếu ớt của hắn nhỏ dần rồi tắt hẳn. Ánh sáng trong con mắt phải dần biết mất, chỉ còn trong nó vẻ vô hồn.

Nắm lấy bàn tay đã chẳng còn toàn vẹn kia khi nó vừa trượt xuống, cô gái cọ xát nó vào má của mình, những giọt nước mắt của cô vẫn tiếp tục chảy dài.

"Dối trá! Dối trá! Dối trá! Ngươi lừa ta! Ngươi phản bội ta! Ngươi... quá yếu đuối để có thể giữ lời thề của chúng ta..."

Gương mặt cô nhạt nhòa bởi nước mắt, cô khóc, cô gào thét, để rồi giọng nói của cô cũng chỉ vang vào hư không. Trước thi hài không thể cất nổi nên lời của người đó, cô siết chặt nó như muốn giữ lại chút hơi ấm cuối cùng. Và rồi, thi hài ấy nứt toát, tan rã thành những hạt bụi lấp lánh 2 màu hắc ám và hoàng kim phân tán khắp không trung.

Cô gái đưa tay ra cố nắm bắt, nhưng lại chẳng thể nào giữ lại, dù chỉ là 1 hạt sáng nhỏ.

"Vĩnh biệt kẻ tử thù của ta! Vĩnh biệt, Phàm Nhân!"

Gạt đi những giọt nước mắt giàn giụa trên gương mặt, đôi mắt cô ánh lên sự quyết tâm không cách nào suy suyễn. Cô nắm chặt nắm đấm đặt lên ngực trái của mình.

"Không! Ta sẽ không nói ra những lời ủy mị như thế! Ta sẽ không gọi tên ngươi, ta sẽ không để mọi chuyện kết thúc như thế này! Phàm Nhân! Dù cho có đến nơi tận cùng bóng tối, dù cho có phải lật tung mọi thế giới, ta nhất định sẽ mang ngươi trở về! Ta thề đấy!"

"Chúng ta nhất định sẽ gặp lại nhau, hỡi ma vương còn vĩ đại hơn mọi anh hùng kia!"

Dứt lời, cô gái cũng hóa thành những hạt sáng màu lục bích rồi biến mất trong cõi đất trời này.

Đã sửa bởi OwariNoHajime lúc 22:40 18/02/2020
THIENCHANVOTA
THIENCHANVOTA
VIP 1
Kết Đan Sơ Kỳ (2%)

Bóng tịch dương nơi cuối chân trời dần lụi tắt, mang theo chút hy vọng mong manh cũng vĩnh viễn phiêu tán. Một thân lặng lẽ hướng mắt vào hư không, trôi qua hàng canh giờ như thế, tựa như đã đứng đó mà kiên định suốt ngàn năm.....

Đợi đến màn đêm tĩnh mịch phủ xuống, khẽ treo hờ hững một vầng minh nguyệt trong vắt như ngọc, hắn ta chợt như vừa hồi tỉnh khỏi giấc mộng mà tròn mắt ngước nhìn bầu trời kia, liền nói: "Hôm nay là Nguyên Tiêu?"

Trong phút chốc, không gian dần nhạt nhòa, nhuốm màu hồi ức xa xăm. Hiện tại, giữa hư hay ảo, đến chính hắn cũng không thể nhận thức được. Chỉ thấy trước mắt, một mảnh phồn hoa huyên náo, khắp nơi đều kết hoa giăng đèn, người người qua lại là vui tươi ấm cúng. Hắn trầm mặc lướt giữa đám đông, chợt cảm thấy trong lòng lạnh lẽo vô cùng, dường như từ rất lâu đã vốn như vậy. Chỉ là chính hắn hết thảy đều luôn tận lực che giấu, đến mức đã quên đi cảm giác này, rất cô độc.....

Hắn không chút để tâm đến không gian chung quanh, chân cứ vô định mà bước đi, trong đầu chỉ hiện một ý niệm muốn rời khỏi chốn xa lạ không thuộc về bản thân này. Nhưng chợt dường như cảm nhận được chính mình đã vô tình lướt qua một điều gì đó, cơ hồ rất quan trọng, hắn liền không khống chế được mà quay đầu lại.....

Nơi ánh trăng vằng vặc khẽ soi rọi, một nữ tử đứng tại chốn đèn đuốc gần tàn, duy chỉ có trên tay nàng, vẫn còn lưu giữ một tia sáng lẻ loi, lại tựa như vĩnh viễn sẽ không bao giờ lụi tắt. Hắn không hiểu vì sao, chỉ là thực không chút hối hận đã quay đầu lại. Để cho ánh mắt chạm thoáng qua, lại bất tri bất giác khắc sâu vào tận tâm khảm, liền vĩnh viễn lưu giữ dung mạo khuynh thành ấy đến trọn đời hắn.....

Nữ tử ấy khẽ mỉm cười, không một ngôn từ nào hình dung được vẻ đẹp đó, chỉ là liền khiến hắn phải loạn tâm điên đảo. Hắn chợt cảm thấy được một tia ấm áp lần đầu trong cuộc đời huyết vũ tinh phong, tựa như ngọn đèn lặng lẽ soi sáng màn đêm u tối, chỉ muốn mãi giữ lấy không rời.

Không gian dần mờ ảo trước mắt, hắn một chút cũng không màn đến, lập tức bước vội về phía nữ tử kia, dường như sợ rằng chậm trễ một khắc cũng sẽ khiến nàng vụt khỏi tầm tay mà hắn có thể với tới. Nhưng đến chỉ còn cách nàng một bước chân, thân ảnh ấy liền như sương khói mà đột ngột biến mất, tựa như chưa từng tồn tại.

Hắn thoáng hoảng hốt mà vô vọng đưa mắt tìm kiếm khắp chung quanh. Chỉ là cảnh vật huyên náo vẫn như thế, nhưng bóng dáng nữ tử ấy lại không còn, dường như đã vĩnh viễn hóa hư vô rời khỏi cuộc đời hắn không chút tung tích. Cảm nhận một cơn đau tê dại truyền đến từ lồng ngực, cơ hồ đã bị bóp nghẹn đến tràn đau đớn, hắn chợt điên cuồng mà lao vút chạy đi, cố mang hy vọng sẽ tìm thấy nàng ở nơi nào đó trong bóng tối kia, hy vọng sẽ lần nữa được nhìn thấy ánh sáng ấm áp tột cùng ấy.

Chẳng biết đã trôi qua bao lâu, hắn đột nhiên bởi vì vấp ngã mà dừng lại. Chợt khẽ ngước mắt lên, chỉ thấy trên mộ phần lạnh lẽo trước mắt là bút tích của chính hắn, mang tên nàng cùng bao bi oán mà khắc lên.

.... Trong phút chốc, thân ảnh cô tịch kia lại hiện lên trong sương khói mơ hồ. Thời khắc này, dung mạo tuyệt mỹ kia lại như đóa hoa rực rỡ, vừa mỹ lệ lại tột cùng thê thương, chìm trong vô vàn huyết vũ đầy đau đớn. Giây phút vạn kiếm xuyên tâm, nàng chỉ khẽ nhìn hắn mà mỉm cười, vẫn như thuở sơ kiến, nhưng lại hệt như ngàn mũi đao đâm vào tâm hắn..... Đã từng ấm áp lòng người đến như vậy, hiện tại chỉ khiến lòng người càng lạnh lẽo bi thương....

Dường như còn nghe được khúc hát năm ấy vang vọng bên tai, hắn ngẩng nhìn năm tháng quá khứ thoáng chốc rực cháy, hóa thành tro tàn phiêu linh trước mắt... Lại chỉ cảm thấy đau thương luyến tiếc, day dứt không buông....

Hắn nhàn nhạt mỉm cười, nói với mộ phần bên cạnh: "Gặp người là sơ kiến, một kiếp lưu tâm. Xa người là tử kiến, ngàn đời ghi khắc."

Đã sửa bởi THIENCHANVOTA lúc 08:45 22/02/2020
jieziyang
jieziyang
Luyện Khí Tầng Một (44%)

Tham gia góp vui

Chủ đề: Thơ

Nhan đề: Cảnh còn người mất

Tác giả: Hắc Thiên (là tui luôn nha bút danh v thôi)

(1)Liễu rủ bên sông, rọi bóng tàng

Người về chốn cũ, ánh chiều loang

Nơi xưa hẹn ước tình huynh đệ

Vắng bóng người nao, thật bẽ bàng.

(2)Chiến sự biên cương, nào ai thấu

Đao kiếm vô tình, đẫm máu nâu

Người thương kẻ chết, nơi xa xứ

Kẻ ở người đi, mắt lệ sầu.

(3)Nay ta về lại, sân vườn trống

Đào lê khô héo, chẳng người trông

Bàn gỗ chông chênh, điêu tàn quá

Cảnh đẹp năm xưa, chạnh cõi lòng.

(4)Khói lửa qua rồi, nhưng còn mãi

Thương đau ở lại, chẳng thể phai

Còn ta quạnh quẽ, trông trời đất

Lặng ngắm cho qua tháng năm dài.

Đã sửa bởi jieziyang lúc 23:49 18/02/2020
LãoChuột
LãoChuột
VIP 3
Hợp Thể Sơ Kỳ (18%)

Nhiều tài năng quá

DarseiK
DarseiK
VIP 2
Kết Đan Hậu Kỳ (90%)

Đêm khuya hoang vắng cõi sương

Đàn tranh khảy khúc một mình ưu tư

Năm tháng trở lại ngày ấy

Từng một thiếu niên phong tư khoái lạc

Nếm trải phong tư nhạc phường

Tiếng đàn u oán trải dài phố phường

Mê muội thẫn thờ bồi hồi

Một lần si cả đời không thoát tình

Trải dài tháng năm vẫn vậy

Một người sầu khúc một người ngắm trăng

Sầu cổ nguyệt duy người thấu

Tình đã đậm lòng khó kìm nổi bồi hồi

Kiệu đỏ chữ hỉ sẵn sàng

Lòng còn chưa tỏ người đã nơi nào

Để duy nam tử dằn lòng

Phòng thắm hoa đỏ, huyết nhuộm trang y

Tâm người chết sức cũng tàn

Duy cổ đàn sót lại khúc tang thương

Người lưu giữ đi chốn nào

Bỏ lại hào hoa, phong nguyệt hào nhoáng

Về nhà tranh vọng sầu ca

Lòng người chết, bóng trăng cũng cô đơn.

Chém chơi, tham gia cho có màu sắc.

vanquyton
vanquyton
VIP 2
Nguyên Anh Sơ Kỳ (16%)

like 2 nha

lãobàmộngtình
lãobàmộngtình
VIP 3
Phàm Nhân (11%)

Những bài viết có số like nhiều hơn số người cmt phải giải thích rõ vì sao lại như vậy thì mới được chấp nhận. Nếu không giải thích được sẽ xếp vào người chơi gian lận và bị loại khỏi sự kiện mong mọi người hiểu. Tức nhiên ai cũng có thể tự like cho mình, nhưng cũng phải xuống cmt nhỏ nói để ta còn biết, tuy phần thưởng không nhiều nhưng đây là một sự kiện đàn hoàn, ta không muốn có thành phần gian lận nhé!

Ngoài ra, bài viết nào có số like vd như 2 đi nhưng số cmt lại có 3 người like vậy nếu là do lỗi mạng load chậm thì không nói gì nhưng nếu người đó chưa like mà cmt như vậy chủ cmt đó hãy nói với ta nhé.

Đã sửa bởi lãobàmộngtình lúc 07:18 19/02/2020
broly0147
broly0147
Luyện Khí Tầng Bốn (85%)

Hôm nay đẹp trời, mình lướt vội diễn đàn y y, bổng nhiên nhìn thấy topic này. Thôi thì đăng tạm 2 khúc thơ viết vội, để xin anh chị em chút bình phẩm. Thơ không hay, nhưng lòng em sáng...

Bài 1

Đi Thi

Xuân về rồi lại xuân đi

Thẩn thơ thơ thẩn, mùa thi đến rồi

Thi đây không phải thi kỳ

Mà thi ở chốn, y y truyện đời.

Ta đây cũng mắt sáng ngời

Cũng nôn cũng nóng, cầu trời được thi

Ấy mà cái giải có ghi

Ai ai cũng được, dự thi với đời.

Thôi thì theo thế theo thời

Cứ nộp bài trước, cầu trời tính sau

Bài thi dẫu có tào lao

Cũng là tâm huyết, lao đao của mình.

Đi thi không phải thử trình

Mà là học hỏi, biết mình biết ta

Để sau có múa có ca

Mà lấy kinh nghiệm, vượt ra biển trời.

Xin bonus thêm khúc:

Bài 2

Chờ Em

Đông tàn lát đát mưa bay

Phải chăng người đó, có hay chốn này

Chờ em chờ đợi từ ngày

Chờ từ ngày nắng, đến ngày mưa ngâu.

Chờ em anh biết bao lâu

Biết sao đếm hết, ngày sầu riêng anh

Lá thì cũng có lúc xanh

Còn anh thì lúc, trăng thanh vẫn chờ.

Chờ em anh đếm từng giờ

Từng giây từng phút, vẫn chờ đợi em

Nhìn lên di ảnh anh xem

Xem cho anh thõa, nỗi lòng nhớ em...

Đã sửa bởi broly0147 lúc 09:10 19/02/2020
Quỷ_Vương_Chi_Hồn
Quỷ_Vương_Chi_Hồn
VIP 1
Kết Đan Hậu Kỳ (103%)

Haizzzzz...

vanquyton
vanquyton
VIP 2
Nguyên Anh Sơ Kỳ (16%)

Tác phẩm dự thi 1 Ta là fan huyễn huyễn và ngôn tình, vậy nên 2 thể loại này ta đọc không một ngàn thì cũng tám trăm. Vậy nhưng cho đến bây giờ vẫn chưa có bộ nào ám ảnh ta như Hương mật tựa khói sương. Ta là fan nguyên tác, còn đã xem đi xem lại phim 100 lần có dư. Vẫn cứ u mê không dứt ra được. Truyện kể về Cẩm Mịch, con gái của Hoa Thần và Thuỷ Thần. Nhưng mẹ nàng mất từ khi nàng mới sinh ra, cha nàng rất lâu sau đó mới biết nàng là con của mình. Hoa Thần vì đau khổ vì tình nên từ khi sinh ra nàng đã cho nàng uống Vẫn đan, đoạn tình tuyệt ái, khiến nàng không biết tình yêu là gì. 4000 năm sau, nàng gặp tình kiếp của nàng - Húc Phượng. Hắn là Phượng Hoàng, là Hoả Thần cao ngạo của Thiên giới. Diễn viên diễn đoạn ngọt ngào giữa 2 người rất tuyệt. Ta vừa bị mẹ mắng mà xem xong cười khằng khặc như điên( mẹ còn phang thêm cho phát nữa vì mẹ chửi còn cười). Phim chỉ ngược ngược xíu ở đoạn sau, khi trong ngày đại hôn của nàng và Nhuận Ngọc, nàng vì tưởng rằng chàng giết chết cha mình mà giết chàng, khiến chàng hồn phi phách tán. Sau đó khi biết chân tướng lại tìm mọi cách để cứu chàng, chấp nhận mất đi màu của đôi mắt( mù màu). Nhưng chàng lại tưởng rằng Tuệ Hoà là người cứu chàng, quyết định đại hôn với Tuệ Hoà nữa chớ. Sau đó là nguyên một đoạn dài ngoằng hiểu nhầm yêu hận này nọ lọ chai, đại chiến Thiên Ma giữa Nhuận Ngọc và Húc Phượng nổ ra để dành lấy Cẩm Mịch. Nàng vì ngăn thiên hạ đổ máu, ngăn dân chúng loạn lạc, ngăn huynh đệ tương tàn mà chấp nhận hi sinh tính mạng. Nàng chết, khiến Húc Phượng đau khổ như xé tâm can. Kết là HE nha, vì về sau cuối cùng Phượng cũng tìm được Mịch ở nhân gian, cùng nàng đại hôn, song tu rồi sinh bé Cò trắng. Tóm tắt vậy đủ rồi, giờ ta nói vài nhận xét. Cặp nam nữ chính thì không còn gì để chê rồi. Mình chỉ băn khuăn mỗi đoạn Cẩm Mịch giết chết Húc Phượng. Ngay từ đầu nàng vờ yêu chàng, chỉ là muốn lấy linh lực từ chàng. Nhưng sau đó nàng vẫn thật tâm yêu chàng( nếu không đã không hi sinh màu của đôi mắt để cứu Húc Phượng). Dù cho vì Vẫn đan nàng không biết yêu là gì, nhưng tình cảm thì vẫn còn đó, không thể xoá được. Nàng chẳng phải cũng vì tình bạn mà tìm mọi cách lấy được linh lực sao, tại sao sang đến tình yêu lại tuyệt tình như thế, chỉ vì một giấc mơ mà lên kế hoạch giết chàng. Thú thật, con gái thường thích kiểu nam chính bá đạo, giỏi giang rồi được vạn người nể phục này nọ giống Húc Phượng, nhưng mình lại cứ thích nam phụ mới chết. Nhuận Ngọc y là đại hoàng tử Thiên giới, là huynh trưởng của Húc Phượng. Vậy nhưng dựa vào cái gì, Húc Phượng là Hoả Thần đánh đâu thắng đó, uy danh lừng lẫy, còn Nhuận Ngọc lại chỉ là một Dạ Thần nho nhỏ chẳng ai ngó ngàng, cô độc tới mức không biết tĩnh mịch là gì, cả đời bầu bạn với đêm đen. Dựa vào cái gì Cẩm Mịch là hôn thê của y, lại bị Húc Phượng nhất nhất giành lấy, 2 lần y đại hôn với nàng đều không thành. Dựa vào cái gì Húc Phượng được cha yêu mẹ thương, còn y thì bị mẹ cắt sừng lột vẩy đau đớn đến mức muốn chết đi cho rồi, bị cha không thèm ngó ngàng, bị Thiên hậu phòng trước phòng sau. Chỉ dựa vào một chữ thân phận thôi sao, chỉ dựa vào việc mẹ y thân phận thấp hèn thôi sao? Đoạn đạt nhất của La Vân Hi khi anh đóng Nhuận Ngọc là lúc Thiên hậu giết mẹ của Nhuận Ngọc. Vừa được gặp mẹ liền phải chính mắt nhìn mẹ mình bị giết bởi người y luôn miệng gọi là Mẫu hậu, chọn đồ để tang cũng phải cắn răng chọn theo quy định của Thiên giới, chuyện đó có bao nhiêu đau lòng. Đó cũng chính là một trong những lí do y hắc hoá, lí do còn lại là vì Cẩm Mịch. Trong ngày thành hôn, y đem quân làm phản, giết vua cướp ngôi. Đây cũng là sai lầm lớn nhất của Nhuận Ngọc ( theo ý mình). Biết đâu, nếu không tạo phản, nếu không để Cẩm Mịch giết Húc Phượng, y có thể là một tán tiên nhàn hạ, cùng nàng sống một đời bình an( cho dù nàng không yêu y). Nhưng cái gì đã làm thì không thể quay lại được nữa, trên đời làm gì có nhiều chữ nếu như như vậy. Trong phim, quả thật nhân vật Nhuận Ngọc đã bị tẩy trắng khá nhiều. Nhưng lỗi của y so với những nam phụ khác thì vẫn thừa chấp nhận, lỗi của y là biết rằng Tuệ Hoà mới là người thực sự giết cha nàng nhưng lại không hề nói, còn khiến nàng tưởng rằng Húc Phượng mới là người giết cha nàng. Lỗi bé xíu vậy thôi hà, sao bằng việc y lấy một nửa thọ nguyên của mình cho nàng chứ. Nhưng đó chỉ là lỗi của y với Cẩm Mịch, còn lỗi của y với người khác nữa kìa. Y không màng việc hai huynh đệ họ quá khứ thân thiết thế nào, nhẫn tâm nhìn nàng giết Húc Phượng, nhẫn tâm giở trò vào tiên dược để nàng cứu hắn, nhẫn tâm phát động Thiên Ma đại chiến, quyết lấy mạng Húc Phượng một lần nữa, đem cả Lục giới tắm trong gió tanh mưa máu Tình yêu của y không sai, có điều y toan tính quá nhiều. Ấn tượng nhất hai câu này của Nhuận ngọc

-Điều ta muốn thực không nhiều, chẳng cần nàng yêu ta sâu đậm, chỉ cần nàng mỗi ngày thích ta một chút, từng ngày rồi từng tháng, từng tháng rồi từng năm, từng năm cho đến hết cuộc đời. Có được không? Không ngại yêu ta đạm bạc, cầu yêu ta lâu dài.

-Để cho Mịch Nhi bất cứ lúc nào, bất kể ở đâu, chỉ cần ngẩng đầu là trông thấy đường về, nhớ đến phía cuối cầu vồng này có tòa nhà tường trắng ngói đen đơn sơ, còn có một người, còn có một Yểm Thú đang lặng lẽ chờ nàng.

 Và bây giờ là thời gian to PR ( đoạn này quan trọng nhất nè).

Ta có viết một truyện, tên Tối thượng cửu vỹ thần hồ. Truyện ta cũng có một đoạn nữ chính hiểu lầm nam chính giết muội muội ruột của mình và giết nam chính. Nhưng chị không phải lên kế hoạch bài bản để giết nam chính như chị Mịch, mà do rất nhiều thứ chi phối: huyết phong ấn mang sức mạnh hắc ám nằm trong người chị suốt 1 ngàn năm, sinh ra tâm ma, còn có bà trùm cuối là thần linh mạnh mẽ cố điều khiển chị giết anh. Chị thậm chí còn tự đâm mình để giữ tỉnh táo ko giết anh, nhưng cuối cùng cũng không thắng được sự mạnh mẽ của thần linh. Ngày anh chết cũng chẳng ai thương tiếc như anh Phượng, thậm chí người người nhà nhà vui mừng vì thoát khỏi một ma đầu chỉ biết giết chóc. Nhưng một năm sau, chẳng còn ai có thể cười được nữa.Chị sau khi mở ra phong ấn điên cuồng tu luyện, khi phi thăng thành thần, lại đứng giữa Cửu trùng thiên kiêu ngạo nói: Nếu làm thần vẫn không thể cứu chàng, ta làm thần còn ý nghĩa gì. Lục giới, lại chào đón một vị Vạn quỷ tôn đạp lên thiên hạ, giẫm nát luân thường! Chết chết, spoil nhìu quá! Các huynh đệ tỉ muội nếu có ai đọc, thì hãy nhớ tiêu chí của ta: thi là phụ, PR mới là chính

Đã sửa bởi vanquyton lúc 11:15 19/02/2020
vanquyton
vanquyton
VIP 2
Nguyên Anh Sơ Kỳ (16%)

Ủa sao đọc nhanh rợ

NhànPhongGiả
NhànPhongGiả
VIP 3
Nguyên Anh Sơ Kỳ (30%)

Nghe vầy hết muốn ăn kk

vanquyton
vanquyton
VIP 2
Nguyên Anh Sơ Kỳ (16%)

Sao vậy sư huynh. Bộ ta review dở lắm hả

Đã sửa bởi vanquyton lúc 13:00 19/02/2020
tatreothatroi
tatreothatroi
Luyện Khí Tầng Hai (41%)

. Ta lang thang, ta mơ màng,

Trên hành trình vắng bóng dáng của nàng.

    Mưa đêm lạnh, ta bàng hoàng,

Chỉ ba năm mà cứ ngỡ vạn năm.

                                    - Ta Treo Thật Rồi
Đã sửa bởi tatreothatroi lúc 17:30 19/02/2020
DarseiK
DarseiK
VIP 2
Kết Đan Hậu Kỳ (90%)

Đẩy bài... Ít người tham gia cũng không biết có giải không.

FTFA
FTFA
VIP 2
Nguyên Anh Sơ Kỳ (23%)

Ta ko giỏi mảng này nên vào xem náo nhiệt thôi

komang09hp
komang09hp
Luyện Khí Tầng Chín (33%)

- Mộng Cảnh -

[Ngươi có muốn được giác ngộ ?]

[Ngươi có muốn thoát khỏi cuộc sống nhàm chán ?]

Hắn nhận thấy bản thân đang đứng trong một không gian tối như hũ nút .Không những vậy mà còn có một thứ thanh âm không ngừng vang vọng bên tai khiến hắn vô cùng khó chịu .

[Ta có thể thỏa mãn ngươi .Chỉ cần ngươi nói cho ta biết ngươi muốn gì .]

[Thứ gì khiến ngươi khát khao nhất ?]

Hắn gãi cằm một lúc rồi đáp :

  • Tần số hoạt động hiện tại và chất liệu của linh kiện dẫn truyền thông tin trong bộ giả lập của thế giới này .Ta đang rất cần những thông tin trên để thiết kế một bảng mạch kết nối với máy chủ .

[…Thứ gì khác được không ?Một thứ gì đó cụ thể hơn ?]

  • Ừm~Ngươi có huyền thiết không ?Ta đang cần vài khối để rèn phi đao .

[…Thứ đó đắt hơn vàng đấy .]

  • Không thì pháp bảo địa cấp cũng được .

[Không có .]

  • Chất phóng xạ Uranium ?

[…Chắc chắn không .]

Hắn đã bắt đầu không còn kiên nhẫn :

  • Vậy thì hỏi đéo gì lắm thế ?Nứng à ?

[Khoan đã .Tuy không có những thứ đó nhưng ta có thể cho ngươi kiến thức dẫn tới sự giác ngộ .]

Giọng nói của kẻ kia giờ đã gần như cầu xin .

  • Nghe hay đấy .Nói thử coi .

[Hãy nói cho ta khát vọng lớn nhất của ngươi .Nói ra điều ngươi khao khát nhất ,ham muốn nhất .Nói ra thứ dục vọng thấp hèn ẩn giấu…]

  • Ôm vợ ngủ cả ngày .

Câm lặng bốn giây~

[Ngươi hẳn là đang đùa .Hãy thử tưởng tượng những gì ngươi có thể làm khi bản thân sở hữu sức mạnh tuyệt đối .]

Hắn trầm tư suy nghĩ một lúc rồi đáp :

  • Ta sẽ tiêu diệt hết kẻ thù .Đạp lên đỉnh cao thế giới.

Kẻ kia bật cười nham hiểm ,tiếp tục nói :

[Tới lúc đó ngươi sở hữu quyền thế tiền bạc không đếm xuể .Thứ gì ngăn nổi ngươi thâu tóm cả thiên hạ ?]

  • Đúng .Dẫn quân chinh phạt ,thống nhất giang sơn .

[Chính xác .Ngươi sẽ trở thành kẻ cai trị thế giới này .Trở thành đại nhân vật được người người kính ngưỡng .Sau đó thì mọi quyền sinh sát đều trong tay ngươi ,tạo phúc cho dân hay đồ thành diệt tộc đều chỉ phụ thuộc vào một niệm .Sau đó…]

  • Sau đó ta sẽ về ôm vợ ngủ .

[…]

  • Không phải à ?Làm gì còn kẻ thù nữa ?

[Đó không phải vấn đề…Ngươi không nghĩ đến việc hưởng thụ sao ?]

  • Đấy chính xác là cái ta đang đề cập đến .

[…Ngươi có quyền thế ,có tiền bạc thì thiếu gì nữ nhân bám theo ngươi .Đâu cần vì một con đàn bà mà cố chấp như thế !]

  • Ai nói là một ?Với lại trên đời không thiếu hoa cỏ đâu có nghĩa là ta phải thích toàn bộ !

[…Sao cũng được .Ngươi muốn thê tử đúng không ?Hãy mở rộng tâm trí ,ta sẽ cho ngươi…]

  • Khỏi .Ta chỉ muốn xong nhanh kèo này rồi về với Dương Dương .

[…] ....................... Reeng~Reeng~

Hắn liếc nhìn đồng hồ .6 giờ 20 phút ,sáng thứ Hai .Vậy có nghĩa là...

  • Dậy đi học mày êi !Ngủ đéo gì ngủ như lợn thế !

  • Còn chưa kịp nhắc quỷ cái thì quỷ cái đã đến rồi .

Hắn mở cửa nhòm xuống lạnh lùng nạt con bé tóc đuôi gà đứng bên dưới :

  • Nhỏ mồm thôi .

  • Sắp trễ rồi còn nhỏ nhiếc cái đéo gì !Bà mà muộn học thì bà xé bao quy đầu mày !

Hắn đóng sầm cánh cửa ,lầu bầu :

  • Hết thuốc chữa .

Lôi từ cái tủ quần áo bừa bộn như mớ rẻ lau nhà cái áo tối màu nhất và một cái quần bò lửng .Hắn mặc cái tổ hợp này lên người sau đó lấy từ trong balo ra một cái áo trùm đầu cũng màu đen nốt .

Chợt hắn nhận thấy cái áo hơi nặng .Lật ra xem thì hắn hơi giật mình khi bên trong là một con mèo lông trắng muốt ,đôi chỗ xuất hiện một chút vằn vện nhìn hệt như một con hổ nhỏ .

Con mèo giống như vừa tỉnh dậy sau cơn mê ,trừng mắt nhìn hắn đầy khiếp hãi rồi thét lên :

  • Sao ngươi lại hóa khổng lồ thế lày ?!

  • Không phải ta to lên .Là ngươi nhỏ đi thôi .

Hắn hiện giờ không có thời gian tán phét cùng con bé này .Bằng một động tác gọn gàng và thô bạo hắn quẳng con mèo ra và khoác cái áo mũ lên người .

  • Lày ngươi đừng đi như thía chớ !Đây là đâu ?Sao ta lại bé xíu thế…

Nó vô tình chạy ngang qua một cái gương và bàng hoàng nhận ra bản thân đã trở thành một con mèo vằn bé tí xíu trông cực kì…Nói sao nhỉ…Cực kì vô hại .

  • Áááááááá~

  • Mày mà không làm cho nó câm mồm lại thì tao ném mẹ nó ra đường đấy !Thằng kia !

Một giọng nam nát rượu vang lên làm Bạch Hổ sợ tái cả mặt ,nó vội kêu ầm lên :

  • Tên lang băm khốn khiếp !Ngươi đưa ta đến lơi kì lạ lào thế này ?

  • Không kì lạ lắm đâu .Đây là một trong số những tiềm thức của ta...Cái yên bình nhất .

Hắn điềm nhiên mở cửa .Ngay lập tức một gã đàn ông trung niên nhảy xổ đến định túm cổ áo hắn .Hắn khẽ vung tay .Người đàn ông bị nhấc bổng lên với vận tốc cực nhanh ,xuyên thủng mái nhà sau đó bay thẳng lên trời và biến thành một điểm sáng .

Bạch Hổ lắp bắp :

  • Đấy có phải là một dạng bình yên không ?

  • Bình yên chỉ là một khái niệm mang tính tương đối .

Bạch Hổ vội rảo bước chạy theo hắn .Mấy cái bậc thang dài quá khiến nó mấy lần suýt thì té lộn cổ .

  • Tên lang băm nhà ngươi đứng lại cho ta !Tại sao mang người ta đến đây mà lại bỏ đi thế hả ?

Hắn nhún vai đáp :

  • Ai kêu ngươi nhìn vào mấy nhúm lông đấy .Không biết bài học đầu tiên khi ra giang hồ là không được nhìn người kì quái làm hành động kì quái à ?

Bạch Hổ kì quái kêu lên :

  • Nhúm lông ?Nhúm lông thì liên quan gì ?

  • Kĩ năng thôi miên .Tạo một vùng từ trường làm chìa khóa tiến vào tiềm thức .Mà có nói ngươi cũng không hiểu đâu .

  • Ai nói không hiểu !Tóm lại là ta đang bị thôi miên chứ gì !

Bạch Hổ đang gân cổ cãi thì bỗng mặt mèo ngẩn ra khoảng vài giây sau đó kêu lên nheo nhéo :

  • Hỏng rồi !Hỏng hẳn rồi .Tỷ tỷ sai ta ra mời khách mà ta lại bị bắt qua đây .Nếu lát nữa tỷ tỷ phát hiện ta không làm việc thì hôm nay khỏi ăn cơm mất !

Hắn cười nhạt nói :

  • Đần độn .Tiệm thuốc chứ có phải quán nước đâu .Ngươi mời có khiến họ bị bệnh được không ?

  • Ít nhất cũng cổ vũ về mặt tinh thần a !Nói chung là ngươi mau đưa ta trở về không ta cho ngươi một trận bây giờ !

  • Oai phong thật .Sao ngươi không dành chút thời gian nhìn xem mình đang trong hoàn cảnh nào ?

Hắn cười khẩy cúi xuống túm cổ con mèo trắng nhét vào túi áo mặc cho Bạch Hổ cào cấu như điên như dại .

  • Sao mèo kêu ầm ĩ vậy con ?

  • Dạ không chuyện gì .Sáng sớm nó bị ngứa da ấy mà .

Bạch Hổ ló đầu ra tò mò quan sát xung quanh .Kiến trúc kì lạ và đèn điện bật sáng choang khắp nhà khiến nó cảm thấy hơi choáng váng .

  • Ngồi xuống ăn sáng đã con .

  • Dạ thôi .Ta đi học đây .

  • Khoan .

Người phụ nữ chạy lại dúi vài tờ tiền vào tay hắn ,thấp giọng nói :

  • Mẹ còn chút tiền ,con cầm lấy mà tiêu vặt .Nhớ đừng nói cho ba biết nhé .

Hắn trầm mặc nhìn người phụ nữ một lúc rồi thở dài :

  • Ta đã biết .Bảo trọng .

  • Mày ăn nói với mẹ mày kiểu gì thế ?Tao vả chết giờ !

Bạch Hổ giật mình nhìn sang cô gái trẻ vừa lên tiếng .Cô gái này tuy tràn đầy vẻ đẹp thanh xuân nhưng lớp trang điểm dày cộp khiến cô trông hơi có hơi…quái dị .Chưa kể lớp son môi đỏ choét khiến cô phải khó khăn lắm mới có thể đưa đồ ăn vào miệng .Cơ mà có vẻ toàn bộ những điều ấy đều không hề khiến cô ta bận tâm .

  • Lo cho làn da của ngươi đi .

  • Mày…

Hắn ung dung xỏ giày mặc kệ cô ta tức giận đập bàn xô ghế .Chiếc giày dưới chân hắn tự động buộc dây khiến Bạch Hổ ngạc nhiên đến trợn tròn mắt mèo .

  • Oa !Căn nhà của ngươi sập rồi kìa !

Cả hai vừa bước ra thì căn nhà của hắn bất ngờ ầm ầm sập xuống khiến Bạch Hổ kinh hãi kêu lên .

  • Đừng làm ồn .Đấy là cách tiềm thức hoạt động .

Hắn không nhịn được thở dài khi nhìn vào mấy tờ tiền đã nát vụn trong lòng bàn tay .Còn vì sao hắn thở dài ,đương nhiên là không đời nào hắn nói cho Bạch Hổ biết .

  • Thằng ngu lày !Mày làm cái đéo gì mà lâu thế ?Muộn con mẹ nó giờ rồi đây này !

Bất ngờ một đứa con gái nhảy đến cho hắn một đấm vào sau ót mạnh đến mức Bạch Hổ suýt chút nữa bị đánh văng ra khỏi túi .

Hắn bình thản gãi đầu mấy cái ,hỏi :

  • Vậy sao ngươi còn đợi ta làm gì ?

Cô gái lúng túng một chút rồi hất hàm nói :

  • Tao sợ mày đi muộn hoài bị đuổi học .Tao lên lớp không có ai để bắt nạt .

Hắn cười mắng :

  • Quỷ cái .

  • Này !Bố mày có tên đàng hoàng đấy nhé .Mày gọi ai là quỷ cái hả ?

Hắn mỉm cười không nói .Tiếng bước chân vang lên đều trên con đường vắng khiến không gian tràn đầy một loại cảm giác ngại ngùng .Duy trì được bốn bước thì cô gái không nhịn được lên tiếng :

  • Hôm nay lạnh vl nhỉ ?

Hắn cũng ngẩng đầu nhìn trời một lúc rồi cười nhạt :

  • Thời tiết đẹp .Ngươi cũng đẹp nữa .

  • Mày sảng à ?Lảm nhảm đéo gì thế ?

Cô gái mặt đỏ bừng định thụi cho hắn một cú vào mạn sườn thì bàn tay trắng nõn đột nhiên bị hắn giữ lại .

  • Ta chỉ muốn cùng ngươi đi một đoạn .Thời gian không còn nhiều ,thế nên đừng lãng phí vào mấy trò ngu ngốc .

Ánh mắt thâm thúy của hắn nhìn xoáy vào khiến tim cô gái bang bang nhảy loạn .Cô giật tay về ,sẵng giọng :

  • Đừng chạm vào tao .Thần kinh .

Bạch Hổ cũng ngẩng đầu nhìn .Bầu trời không còn chút sắc xanh nào nữa mà thay vào đó là tầng tầng mây đen cuộn tròn quanh một con mắt khổng lồ đỏ ngầu giống như người bị bệnh đau mắt lâu năm .Thỉnh thoảng lại có vài tia chớp rạch ngang trời như thể đang nhắc nhở rằng đây không phải là vườn trẻ .

  • Mắt ngươi bị lệch tròng à ?Nhìn thế quái nào ra được “thời tiết đẹp” vậy ?

  • Oa !Mèo vằn này .Đẹp quá !

Cô gái tự làm mình phân tâm bằng cách dời sự chú ý sang Bạch Hổ .Vô phúc cho nó ,đã rơi vào không gian lạ lại còn bị túm cổ vần vò như đồ chơi .

  • Bỏ ra !Thứ quỷ yêu gì thế này !Ai cho ngươi đụng vào đầu lão nương !

Bạch Hổ nổi khùng cào mấy phát vào tay cô gái rồi nhảy lên vai hắn .Dù hắn đáng ghét nhưng ít nhất còn cho nó được một chút tôn nghiêm .

  • Chủ nào tớ nấy !Đáng ghét !

Cô gái tức giận giậm chân một cái rồi vùng vằng chạy lên phía trước .Bạch Hổ lừ mắt nhìn theo ,lầu bầu :

  • Thứ quỷ yêu !Quả nhiên đứa nào vú to cũng đều rất đáng ghét .Mà này ,động vật nói tiếng người ở đây phổ biến lắm à?

  • Đây là tiềm thức của ta .Vậy nên dù ngươi có múa lửa thì cũng không ai thấy kì lạ .Tuy nhiên đừng cố giao tiếp ,rào cản nhận thức sẽ khiến họ chỉ tương tác với ngươi như một con mèo bình thường mà thôi .

Bạch Hổ buồn bực nhảy chồm chồm trên vai hắn :

  • Đủ rồi !Ta yêu cầu ngươi đưa ta về ngay !

Hắn nhún vai đáp :

  • Thời gian đã được lập trình sẵn .Nếu ngươi muốn trở về bằng cách thủ công thì cũng được thôi .Nhưng chắc là sẽ phải bước qua vài tầng tiềm thức .Sẽ nhanh hơn ,nhưng nói trước là nó không hề dễ chịu đâu .

Bạch Hổ cắm bộ vuốt vào da đầu hắn ,rít lên :

  • Nhanh !

Hắn búng tay .Lập tức không gian mở ra một lỗ đen với những tia lửa điện màu đen nổ tanh tách đầy nguy hiểm .

  • Sau khi ra khỏi đây ta sẽ tính sổ với ngươi !

Bạch Hổ lưu lại một lời đe dọa rồi nhảy tót vào hố đen .Ngay khi nó vừa nhảy qua thì hố đen lập tức đóng lại .Điều kì lạ là chẳng có một ai chứng kiến cảnh đó .Một thế giới rộng lớn vô cùng vô tận nhưng dường như chỉ có hắn là người duy nhất tồn tại .

  • Dương Dương !

  • Giật hết cả mình !Gọi ai thế thằng điên ?

Hắn chạy lại gần cô gái và bắt đầu mỉm cười mặc dù hành động đó khiến hắn trông giống một kẻ tâm thần kì quặc .

  • Mày có bị sao không thế ?Tao thấy hôm nay mày hơi dị đấy ?Lại thất tình à ?

Hắn gạt tay Thanh Dương ra khỏi trán ,gằn giọng :

  • Không thể xin của ngươi vài phút nghiêm túc sao ?

Thanh Dương bước chậm lại và quay sang nhìn hắn bằng ánh mắt đầy chế giễu :

  • Vậy quý ngài nghiêm túc muốn gì nào ?

Hắn thở ra một hơi thật dài rồi búng tay :

  • Trẻ quá rồi .18 tuổi đi .

Thanh Dương bỗng khựng lại một chút rồi thấp giọng nói :

  • Ừm…Khỏe không ?Làm bài về nhà chưa ?

  • Bài chưa làm .Ngược lại phiền phức thì làm ra không ít .

  • Ừ .

Thanh Dương cắn môi ,ấp úng không biết nói gì .So với cô bé hoạt ngôn vừa rồi thì hoàn toàn chẳng có một chút tương đồng nào .

  • Dương Dương này .Nếu có một ngày ta làm chuyện có lỗi với ngươi .Ta phải làm gì để bù đắp?

Thanh âm của hắn bình tĩnh đến đáng sợ khiến Thanh Dương không khỏi hoài nghi liệu có phải hắn đang nói đùa hay không .Thế nhưng nếu đùa thì có vẻ như cái cặp chân mày nhíu chặt của hắn là quá không phù hợp rồi .

  • Thể loại chuyện gì nói ra nghe thử coi .Nếu tội nhẹ thì chị bỏ qua cho .

Hắn trầm ngâm một lúc rồi nói :

  • Nếu như ta không thể bảo vệ ngươi ?Nếu ta chỉ có thể trơ mắt nhìn ngươi chịu đau khổ ?

Thanh Dương tròn mắt nhìn hắn trong vài giây như thể nếu hắn không có hai cái mũi thì ít nhất cũng có ba cái đầu .

  • Ai cần mày bảo vệ vậy trời ?Mày tự bảo vệ được bản thân là tao đã mừng thấy mẹ rồi !

  • Ngươi không hiểu ,là do ta gây ra…Mà thế cũng tốt .Có lẽ chịu đựng điều này một mình là hình phạt dành cho ta .Fư fư~Cũng xứng đáng đó chứ .

  • Mày cứ lảm nhảm cái gì lạ vậy ?Tao bực rồi đó nha !A~

Hắn bất ngờ giữ đầu Thanh Dương lại rồi sấn đến ngấu nghiến bờ môi phấn hồng của nàng .Có lẽ vì đây là tiềm thức của hắn nên dù Thanh Dương dùng hết sức bú mẹ để giãy dụa cũng không gỡ tay hắn ra được .Còn ở hiện thực thì khi mà hắn còn là một thằng học sinh thì Thanh Dương chỉ cần một tay cũng đủ ném hắn xa một vạn tám ngàn dặm .

Chém đấy .

Thanh Dương dần bị kĩ năng nấu cháo của hắn làm cho mềm nhũn .Hai đầu lưỡi quấn quýt lấy nhau một hồi lâu .Tới khi tách môi nhau ra thì khuôn mặt Thanh Dương đã phủ một tầng đỏ hồng .

  • Ngọt thật .Mềm nữa .Tiếc là hết giờ rồi .

  • Mày phải đi sao ?

  • Phải vậy thôi .Nếu cứ mơ mộng thì ta sẽ lại không bảo vệ được ngươi mất .Hơn nữa ta cũng không thích public .

Hắn mỉm cười vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của Thanh Dương :

  • Đừng lo .Sau khi cơn ác mộng này chấm dứt…Có lẽ chúng ta sẽ gặp lại.....Ở thế giới thực .
Bạn đang đọc bài [ EVENT ] Sự kiện tìm kiếm tài năng YY GIỚI tạo bởi lãobàmộngtình trong Thông Báo - Sự Kiện.