Em à!
Sao số trời lại éo le như vậy.
Em vui tươi hằng ngày, vui đùa chạy nhảy ngoài sân, hai đứa cùng nhau chơi đùa. Mà sao lại, bệnh này sao mà khó chữa, em đang mạnh khỏe như vậy sao tự nhiên lại bị như vậy.
Mới hôm nào, em mới chơi đùa... còn nay thì....
Nhớ lúc trước!
Trông hai em vui đùa chạy nhảy vui vẻ như vậy ta thấy sao mà vui sướng, nay em đi rồi sao bỏ mặc bạn em ở lại. 4 năm rưỡi em ở trong nhà, ta nuôi em từ nhỏ tới lớn, nhìn em lớn lên từng ngày, trông em vui đùa từng ngày, khi ta đi đâu về, em đều nhảy lên ôm lấy, nào là làm dáng trước mặt ta muốn ta xoa đầu, vuốt lông. Ngày nào trời nắng nóng, ta bật quạt em đều chạy vào nằm phía trước cho mát, ngày nào ta ngủ dậy muộn em đều chạy lên thức ta dậy.
Em rất thông minh, biết giữ của, biết thương nhớ, quá giờ không thấy ta với mẹ chưa về là lo lắng đi tìm, tìm cho được mới thôi. Mời ngày nào em còn vui vẻ và mạnh khỏe như vậy.
Giờ còn đâu!!!
Em ơi. Em ra đi thanh thản...
Lên kia trời thoát kiếp
Sao em mà hằng đêm báo mộng,
Nhìn em về mà ta lại vui lây,
Em cùng hai đứa lúc trước,
Chết đi rồi vẫn biết về nhà mình.
Phía sau nhà nơi mấy em nằm nghỉ,
Suốt năm trời vẫn ở với nhà ta.
Ta thương em,
Xem em như một người thân thích,
Mất em rồi nay ta lại buồn đau.
Thường ngày ta mạnh mẻ,
Chẳng lo sợ thứ gì,
Nay em đi rồi sao ta lại yếu đuối,
Nước mắt sao cứ chảy mãi không ngừng
Em ơi em ra đi mãi mãi
Xa ta rồi nhớ vui vẻ nha em
Lên trên kia em vui vẻ thoát kiếp
Được thì em hãy trở về với ta
Thương yêu suốn tháng ngày vui vẻ
Mất em rồi ta lại buồn chia ly
Em đi rồi ta rất nhớ
Bóng dàng mũm mĩm lại ngoan ngoan
Em vui vẻ bao năm tháng
Nay xa rời nằm phía sau
Bỏ mặc bạn, em sau đó
Một mình em ở trên kia có được vui
Hận làm sao những kẻ ngoài kia đi trộm chó
Sao chúng không bị xe tải đâm chết đi
Nhà ta lo sợ em trộm mất
Nhốt trong chuồng đến nay đổ bệnh
Xuất huyết đường ruột nay khó chữa
Chạy hết mức nhưng bệnh em chẳng đỡ
Thôi em ơi, xin đừng gắng gượng nữa
Hay yên tâm mà thanh thản ra đi
Trong tim ta bóng hình em còn đó
Em mất rồi nhưng vẫn sống ở trong ta
Vĩnh biệt em!!!
Muội cx nghĩ như những ng lầu trên, nhà tỷ có sủng vật hao hết thọ nguyên hả tỷ
Bạn đừng buồn nữa có tớ đây
Cổ vũ động viên lại vỗ tay
Dìu nhau cùng vượt qua trở ngại
Trăng sáng lại rồi, mỉm cười ngay
-
iamHoàn ·
Bán cho ta đi sube đẹp zai
-
Bán cho ta nào
-
Các ngươi lăn hết cho ta nhờ
1 ngày ta dạo dđ thấy tầm khoảng chục cái topic như vậy , chả liên quan gì cả , thôi cũng chả liên quan đến ta , hít 1 phát thôi rồi đi ra
mất cẩu cẩu à đh,thôi ta tặng cho bài đỡ buồn nè:
Dừng bước chân lặng ngắm cảnh xưa
Cảnh đây còn nhưng ngươi đâu mất
Ta vẫn chưa tin là ngươi đi thật
Mới hôm nao còn vẫy đuôi mừng
Ngươi vẫn sống,dù trong khoảnh khắc
Như ngọn lửa cháy lên xong vụt tắt
Dù thế gian này không còn chỗ cho ngươi
Cũng không cần cô đơn hoảng loạn
Bởi hình bóng ấy ta ghi trong tâm khảm
Khắc trong tim cho đến hết đoạn trường
-
à quên còn cái tên tác giả là M.Phương nữa nhé
Xin chia buồn a, làm ta nhớ đến Tiểu Giang Tử yêu dấu của ta vừa mới thăng thiên vài ngày trước. Buồn thật chứ.
-
Ta ko có thú nuôi
Vạn vật chung quy sinh lão bệnh tử như thể nào cx có sinh tử (2 cái giữa có thể ko) Hãy đau buồn vào thời khắc này. mai mua con khác rồi bồi dưỡng tình cảm cẩu cẩu nhà ta nuôi 5 đời rồi
Ta nghĩ là có con pet nào đó chết
Mới hôm nào còn kể chuyện về hai đứa nó...vừa phàm, vừa quậy lại ham chơi nhỉ và nói sắp phải chia xa...hôm nay cũng lại là về hai đứa nó và cũng là chia xa nhưng mà hình như lần này "chia xa" khác lần trước rồi...có vẻ như một trong hai đứa đã phải đi xa...xa tới mức mà chỉ có những cảm xúc và sự nhung nhớ có thể tìm gặp được. Nhưng trong tim chúng ta vẫn luôn có những nơi quan trọng để những gì quan trọng có thể tồn tại vĩnh viễn mà. "Em ấy" có thể đi xa nhưng mà hình bóng và kỷ niệm thì chẳng thể biến mất được đâu...! Ps: Đừng vội vĩnh biệt mà hãy nói hẹn gặp lại...vì con người nhớ dai lắm đấy...!
-
bl của đh lại làm ta chợt nhớ....
-
Nhớ là tốt...vốn dĩ là nên nhớ mà...nhớ để trân trọng...nhớ để có thể tìm về mỗi khi cuộc sống áp lực...nhớ để chứng minh rằng "em ấy" là một phần quan trọng không thể thiếu đối với ta...và "nhớ để không quên"...!
-
Đạo hữu cũng thật rảnh a
-
các hạ đừng buồn a, sủng vật đi nhưng hình ảnh nó còn đó, hãy để nó sống trong lòng là được
-
Ơ ông còn ở đây à
-
Phải là tỷ chứ