Đan tay, nhìn đổi thay
Sao nghe rã rời tiềm thức
Mệt với lòng, trĩu nặng chữ Nhân Tâm
Tiên trách kỷ, dằn con tim vụn dại
Trót một lần, xin phép tự ăn năn
€¥¢
Không phải nàng không phải đấng Toàn Năng
Đã rinh mất sự trinh nguyên sự thật
Chỉ có lá mới hiểu lòng ta nhất
Khi lìa cành say chất ngất niềm đau
-
Hic hic hic ờ thì không hay
-
Không có gì đâu
Phải nói là thơ của đh thâm sâu, tâm sự vô bờ . Lm ta bỗng nhớ ngày này năm trc
-
Thi quán bao giờ cũng phải có chất trong thơ đh à
Trông thấy vô đề thề phải đối
Nên ngồi trong tối phối vài câu
Đọc một hồi lâu đâu chẳng hiểu
Cái kiểu hành thơ của thành ngơ
Chỉ thấy phất phơ trong ý cảnh
Một mảnh u sầu tình nhân duyên
Vậy mà luyên thuyên thành đủ chữ
Nào là tình lữ đã mất trinh
Nào là minh tinh đã lừa dối
Nào là góc tối của niềm đau
Thà rằng chốt mau là buồn chán
Để rồi làm thơ phán nhân sinh.
-
Thì phải la cà văn hoa lá cành chứ vậy mới gọi là thơ với thẩn
-
HuyHải ·
Vẽ vời thêm bướm thêm hoa/để rồi chim bắn toét lồng tung hoa
-
Đoạn 2 câu 3 đọc kỹ sẽ hiểu
-
DinO ·
ok lão
-
DinO ·
xem thơ mà gắt vậy đh
-
Đúng là spam rồi.
-
có spam đâu