Trước giờ đều ưa thích đọc truyện giải trí, truyện tranh truyện chữ gì cũng đều đam mê. Mà lại, điểm văn bình thường khá cao, khả năng viết văn trong người có chút, cho nên học được một thói quen giải trí mới tao nhã hơn, đó là "viết truyện". Lúc đầu viết vì chính mình, để mình thỏa sức tưởng tượng đủ thứ, kiến trúc nên một thế giới với những người, những câu chuyện mà mình thích, không quan tâm đến người khác. Được một thời gian thì bắt đầu để ý xem views như thế nào, độc giả có quan tâm không.. Bắt đầu quỳ xin like bái xin cmt các kiểu, hứa ra chương đều.. Đơn giản mà, độc giả cũng rất vui lòng quăng cho ít cái like cái cmt, người nào rickkid thì vứt cho mấy đồng... Thỏa mãn VL.. Hứa bạo chương, ra chương đều... cắm mặt viết, ngày nghỉ cũng thế.. Rồi một ngày, view hơi tụt, like cmt hơi ít, chợt nhận ra, đệt mợ truyện mình viết đầu tư thời gian công sức như thế mà đổi lại chỉ được lèo tèo, rồi còn phải kiếm cơm đổ đầy bụng các loại vấn đề.. bắt đầu nản.. kéo dài hơi tàn không được bao lâu.. hồn nhiên quên đi mục đích viết truyện lúc đầu là như thế nào. Nghĩ kỹ một hồi, quyết định tâm thái nên là thay đổi trở lại, lúc nào viết được thì viết, không được thì thôi. dù sao cũng chỉ là trò chơi lúc rảnh rỗi, hứng lên thì mới mở word ra luyện vài dòng cơ bản... Đương nhiên ai cũng muốn truyện được ủng hộ nhiều, nhưng cái này xem ra là do may mắn.. bởi mình viết theo ý thích của mình, người đọc lại tự có ý thích riêng.. làm hài lòng được số đông thì may mắn thành công, còn nghĩ truyện mình là tác phẩm xuất sắc, hay ho, đầu tư rất lớn văn phong nội dung... các kiểu, rồi muốn kiếm ra tiền hay hồi báo xứng đáng... trong khi truyện dù "hay, chất" nhưng không hợp gu độc giả.. thì cũng có có chút tự cho mình là đúng rồi. Mà mình đang viết cái đéo gì thế nhỉ... ) nhậu xong zề bê quá
Đh nhậu về tâm sự hả. Sao không tìm ma nữ nào ngồi ngoài sông tâm sự đi
-
Đợi tìm trận loL nen viết vài dòng ấy mà. Kaka. Bê thế này quẩy yaosu là sướng nhất
-
Trò chơi tồn tại lâu nhất với số lượng người chơi ổn định
-
Nặng như quả tạ ah
Tư tưởng khi xuất phát của đh rất tốt a ... nhưng về sau đh lại chú ý đến quá nhiều thứ nhỏ nhặt ảnh hưởng đến đạo tâm của chính mình...Cảm thấy thoải mái và yêu thích thì viết được đền đáp thì tốt, còn nếu không được đúng như dự định thì nếu thấy yêu thích thì viết tiếp không thì nghĩ thế thôi đừng đặt nặng vấn đề quá ( cứ theo đuổi đam mê đi thành công chưa chắc theo đuổi nhưng ít nhất bản thân sẽ biết được mình có thể làm được những gì cho đam mê a ) Chúc đh thành công với những gì bản thân lựa chọn a
-
tung hoa
-
Ít viết xong 1 truyện cũng có kn để truyện sau nữa
Đồng cảm, nói chung thì người viết nghiệp dư ở VN đừng mơ kiếm được đồng tiền lớn nuôi sống bản thân nhờ nghề viết, kiếm ít tiền mua bánh trái ăn trong tháng thì họa may. Tâm lý ham comt, ham like (nói chung là ham hư vinh) thì ai mà chẳng có, nên đạo hữu đừng tự ti, sau một thời gian quằn quại quắn quéo, giờ đạo hữu đã tìm được bến để cập bờ, hết mê mang là muội thấy mừng cho đạo hữu rồi đó.
Thật ra với bất cứ thứ gì, thấy 'đủ' sẽ không bất hạnh đâu. đạo hữu viết truyện mà thấy một like, một comt, hay một người mua chương VIP thôi, vậy chẳng phải là vẫn có người thích đọc, đạo hữu vẫn sẽ có động lực viết chứ? Ít ra mình không 'cô độc'. Thoải mái đi, chúng ta chỉ là 'người bình thường', không phải đại thần, cũng chẳng là thiên tài nên không tỏa sáng nổi đâu, cứ hạnh phúc khi được ít nhất 1, 2 người ủng hộ là đạo hữu sẽ thấy hạnh phúc mà ^^
-
Đồng cảm ghê ah. Thật ra rất khó làm theo đam mê ma nuôi sống được gia đình. Nghiệp văn cũng vậy hay bắt cứ nghề gì.
-
Dù sao ở đây mình cung được làm theo cảm nghĩ của mình phải không
-
ừ. nhìn các bậc tiền bối nổi tiếng sẽ thấy đa số là ở dưới đáy vực, họ đánh liều và có cả đam mê mới sống được với nghề. chúng ta chỉ là người bình thường, không có quyết tâm liều mạng, cũng chẳng có tài năng nổi bật hơn triệu người thì đừng nhìn quá xa, xem thành quả nhỏ trước mắt sẽ thấy hạnh phúc rồi ^^
-
Đôi khi thứ mình đang có là mơ ước của người khác. Thôi thì cứ tận hưởng những gì mình có và làm được
-
Đh ấy đánh lol rồi
Ta rất muốn đọc, nhưng ta thấy chữ nhiều nên lười vào đây cmt đẩy bài cho đh vậy
-
Đẩy nhiều đau lưng ah
Giống nhau mà thôi. Ta cũng đâu có khác gì dh đâu a. Đồng cảm!
-
Cô lên nào
Đồng cảm! Mọi người phần nhiều là viết vì đam mê thôi, dĩ nhiên vừa thỏa chí đam mê vừa kiếm được tiền thì trên cả tuyệt vời. Có 2 loại người viết, vẽ kiếm được nhiều tiền. 1 có tài năng xuất chúng, khi viết ra được đông đảo công chúng quan tâm, sẵn sàng bỏ tiền để mua. 2 là người đã quá nổi tiếng sẵn, chỉ cần viết hoặc vẽ bất cứ cái gì thì có rất nhiều fan sẵn sàng ôm về với giá trên trời. Khổ nỗi 2 loại người này không có thời gian để vào tham gia yy giới... tuy nhiên công trình vĩ đại nào mà chẳng bắt đầu bằng những viên đá bình thường, cố lên đh! Thỏa niềm đam mê trước đã. Ủa nãy giờ ta cũng lan man giống chủ thớt rồi. Xin lỗi mọi người!
-
2 loại người đó họ cũng bước lên từ trong chúng ta. Quan trọng họ không nản
Còn trẻ thì cứ làm những gì mình thích đi. Thành công thì quá tốt, không thành công cũng thành nhân mà.
-
Không thành công thì cũng thành nhân ( ở đây là nhân giống)
Haiz. Đh ấy trút bầu tâm sự xong lại làm trận lol giải sầu
Viết truyện mà có người xem là đã hạnh phúc rồi dh à... cứ theo đam mê đi biết đâu có ngày sẽ được quả ngon
Có ở xì phố ko , ở đó thiếu cha gì cho đh tìm người tâm sự
-
v l đêm qua quỵt chương nên bịa ra lý do thế này, mình phục mình quá
-
Á đù , thì ra là thế