Giữ lúc ấy phía đông nổi gió, lá bay xào xạc, ở đó có ba người nhưng Đồng Hoa đã bị kiếm khí bức lạnh đến lùi lại, khí ấy lan tỏa ra xung quanh làm cho cảnh vật dường như ngả thành màu đỏ của máu. Thanh Phong cũng cảm thấy tim mình bị chấn động, chưa ai làm chàng có cảm giác như thế kể cả Tiểu Lăng Vương hay Ôn Như Thang.
Vũ Tàng tay đặt ở chuôi kiếm, hai đạo thanh quang của hai người chạm vào nhau, mọi thứ như ngừng chuyển động, một chiếc lá lững lờ rơi vào giữa hai đạo thanh quang ấy che đi ánh mắt của hai người.
Chiếc lá ấy vô tình chính là thứ quyết định trận thư hùng, bời vì khi chiếc lá ấy vừa nhích xuống một chút cũng là lúc hai đạo thanh quang lại bắt gặp nhau, và cũng là lúc hai bên xuất thủ, chiếc lá đột nhiên bị chẻ làm hai mảnh, ấy là kiếm của Vũ Tàng đã cắt vào nó.
Tốc độ ấy thật là không sao tả nổi, chỉ biết khi chiếc lá bị chẻ làm hai thì trước mặt Thanh Phong là một tia sáng, một tia sáng không chói mắt nó chỉ lạnh, chàng khẽ lách mình sang một bên đưa ngón tay búng vào thanh kiếm ấy.
...
Mình đang viết truyện Phong Trung Dạ Điệp p2, mong các bạn cho cảm nhận.
-
rabitch ·
Thanks
-
Khi nào ra?
-
rabitch ·
Đợi tôi viết nhiều đã. Tối nay mới viết 11 trang đầu
-
rabitch ·
Nếu rảnh bạn có thể đọc p1 trước để hiểu thêm
-
Được rồi
-
rabitch ·
Chưa đăng bạn ạ. Tớ mới viết tối nay đk 11 trang
-
ân khi nào đang lên thế
-
rabitch ·
Tôi chưa biết. Sắp thi r. Còn học ko trượt. Có khi phải hè
-
rabitch ·
Nếu rảnh bạn đọc p1 để hiểu thêm
-
ân để đọc á
-
rabitch ·
Chưa đăng bạn ạ. Tôi đang xem mọi người cảm nhận như thế nào thôi
-
ussop ·
Sớm đăng nha
-
rabitch ·
Ok đh
-
rabitch ·
hihihiihih
-
anhhaulr ·
mà p1 chưa full sao lại viết p2 vậy??
-
rabitch ·
P1 full rồi mà
-
anhhaulr ·
ta thấy chữ còn tiếp