Mình thật sự không biết hỏi ai, vài ngày nữa mình đi thi thuyết trình, hôm nay mình dợt trước, cảm thấy thật không ổn chút nào. Thầy cô nhận xét mình run, sợ đứng trước đám đông. Hay quên, khi quên thì sẽ nói lắp, không dám nhìn vào giám khảo, mình thật sự không biết nên làm cách nào để khắc phục nữa, bệnh nói lắp giống như bẩm sinh, mình cho dù có cố thế nào vẫn không sửa đổi được. Mình nên làm sao đây?
-
mình bị cận nè, không biết đến lúc đó mình tháo kính ra được không nhỉ?
Tập nc trước gương đi b. Xong lúc lên thuyết trình đừng khiến ánh mắt mình tập trung vào người nào đó mà mơ hồ thôi. Mấu chốt là cứ nghĩ bài thuyết này lão nương chuẩn bị đã lâu nên lão nương hiểu rất rõ hơn các ngươi, các ngươi dỏng tai lên mà nghe
-
bài thuyết trình của mình có dán poster, bạn nghĩ mình học thuộc lòng đứng nói hay là nhìn poster nói sẽ đỡ sợ hơn?
-
học thuộc lòng đứng nói thì sẽ được đánh giá cao hơn, còn nếu nhìn poster nói thì sẽ đỡ phải nhìn người phía dưới, mà lại dễ nhớ hơn, cái này tùy bạn thôi
-
mình nghĩ... mình nên học thuộc lòng rồi đứng nói, vì tâm lý mình cứ ỷ lại, có poster rồi nhìn vào thì mình hay đọc vấp lắm, với lại lúc đó thiếu bình tĩnh mình hay bị nói lắp nữa, cảm thấy mình thật vô dụng
-
Thật ra thì bạn tự có dự liệu rồi thôi, cái cần chỉ là một chút an ủi. Yên tâm đi, giám khảo thật ra nhiều lúc không xem kỹ nội dung, mà chỉ ở xem cách bạn thuyết trình. Nên cứ tự tin rằng bài này lão nương chuẩn bị kỹ như thế, không có lý gì lại không nói tốt được
-
nay đi thuyết trình nghe phê bình, mình ức quá, không biết làm sao để vượt qua cái chướng ngại này đây huhu
Lên bục và nhìn xuống mọi người với ý nghĩ: "họ là rơm là rác, mk là Các-Mác Lênin"
-
Ừm, bọn rơm rác kia im lặng cho bà đây nói! 😂
Hãy cố học thuộc thật kĩ ở nhà để khi lên đọc sẽ ko quên . Khi đọc bài hãy cố thật bình tĩnh coi mọi người như ko khí ,coi như mình đang ở một mình .Ngoài ra hãy cố chuẩn bị tốt trước khi thuyết trình tránh việc thầy cô hoặc các bạn hỏi những câu hỏi khó khiến mình bối rối ko trả lời đc . Còn việc nói lắp thì đh cứ từ từ mà chỉnh sửa ,ko nên quá vội vàng ,con người thì ai mà chẳng có khuyết điểm . Nói thì dễ thế thôi nhưng lúc làm thì mới khó . Hi vọng đh thuyết trình tốt và cố tập luyện như đứng trước gương để thuyết trình nha
-
cám ơn dh nha, mai tui lên thớt rồi, mai là thuyết trình chính thức luôn
Giao tiếp, tiếp xúc với mn nhiều 1 chút cải thiện tính cách của bạn. Mạnh dạn lên.
Tip cho em:
- Cho mọi người thấy được niềm đam mê của em với chủ đề mà em đang nói và kết nối với người nghe(khán giả)
Thật khó để mọi người có thể thoải mái nghe em nói khi chánh em là người đang lo lắng Điều quan trọng nhất là conect đối với người nghe và cách tốt nhất là để sự đam mê(thích thú) của em làm cho bài thuyết trình nó tỏa sáng. Nhiệt tình và thành thật và người nghe sẻ phản hồi lại
- Tập trung vào những gì người nghe cần Khi em chuẩn bị bài thuyết trình, em cần phải ghi nhớ những gì người nghe cần và muốn biết chứ không phải là những ghì em có thể nói với họ. Trong lúc thuyết trình, em củng cần phải chú ý đến phản hồi và phản ứng của người nghe với những gì em đang nói. Em cần phải làm nó sao cho người nghe có thể dể hiểu và phản hồi lại
- Giữ cho bài thuyết trình nó đơn giản và tập trung vào điều cốt lỏi nhất mà em muốn giửi đến Khi em chuẩn bị cho bài thuyết trình, em phải luôn ghi nhớ câu hỏi: Thông điệp chính (hoặc ba điểm chính) của để người nghe ghi nhớ là gì? Tóm tắt nó trong 30s và nói không quá 15 từ.* Nếu những gì em định nói mà không đóng góp cái gì cho thông điệp cốt lõi đó thì đừng nói
Cười và kết nối bằng mắt với người nghe của em Em đừng buồn khi không làm được điều nầy vì phần lớn người thuyết trình không làm được
Bắt đầu 1 cách mạnh mẻ Sự bắt đầu của một bài thuyết trình rất quan trọng, em cần phải thu hút sự chú ý của người nghe và giữ lấy nó.
Ghi nhớ quy tắc 10-20-30 khi trình chiếu Slide
- không hơn 10 Slide
- Kéo dài không hơn 20 minutes
- Cở chữ không dưới 30 point
Kể truyện
Con người được lập trình để phản hồi lại những câu truyện. Những câu chuyện giúp chúng ta chú ý, và cũng để ghi nhớ mọi thứ. Nếu em có thể sử dụng các câu chuyện trong bài thuyết trình của mình, người nghe của emcó nhiều khả năng tham gia và ghi nhớ điểm mà em muốn nói sau đó. Đó là một ý tưởng tốt khi bắt đầu với một câu truyện. Nhưng có một điểm rộng hơn: em cần bài thuyết trình của mình để hành động như một câu chuyện.
Bạn khá là giống mình, trước khi thuyết trình mình hay nghĩ trước những vấn đề sẽ gặp phải va tìm cách giải quyết chúng, luyện tập giơ tay giơ chân các kiểu đi rồi khi gặp cái gì thì cứ đưa tay múa vài lần là được, thay vì nhìn vào mắt của ai đó thì cứ tìm một điểm nằm ở giữa đám người và giữa ban giám khảo, như thế đỡ bị lúng túng hay mất bình tĩnh mà mọi người cũng có cảm giác là bạn đang nhìn họ, tìm kiếm cách nói phù hợp với bản thân cũng như phù hợp với bài thuyết trình của bạn.
-
cám ơn cậu nha, mình sẽ cố
Tập chung lên poster khi thuyết trình quên cứ nhìn bài thuyết trình ,hạn chế quay xuống dưới ( chỉ quay xuống khi đến chỗ trọng tâm của bài ) lúc quay xuống nhìn cứ nhìn vào bức tường phía cuối .. hồi đó ta làm có đỡ sợ hơn ko bít có tác dụng ko
lần đầu đứng trước đám đông dù cho cb kỹ cỡ nào vẫn rung và nói lắp thôi
Ta không giống ngươi, ta không phải là sợ đám đông mà ta còn hơn đó là ghét chỗ đông người a! Vì vậy ta không giúp gì được rồi!
Đh phải tập nhiều. Tưởng tượng khán giả và giám khảo là 1 đám trẻ con sẽ tự tin liền à.
Tớ nghĩ cậu nên thay đổi cách nhìn nhận vấn đề hơn . Cậu sợ đứng trước đám đông là do tâm lý cậu thôi , nếu như cậu xem nhẹ việc đó và luôn nghĩ theo chiều hướng tích cực thì cái chuyện đứng trước đám đông nó sẽ đơn giản hơn nhiều . Vật cản lớn nhất của cậu là chính bản thân cậu , chỉ có mình cậu có thể tự vượt qua được thôi á còn lại những lời khuyên đều là vô nghĩa nếu như chính bản thân cậu không chịu thay đổi .
Gợi ý cho đạo hữu: Xem các bạn học và giáo viên dự thi như củ cải trắng hay liên tưởng đang thuyết trình cho các tượng gỗ thì cảm giác run sợ sẽ đỡ hơn, không nên đảo ánh mắt xung quanh quá nhiều mà chỉ nhìn vào một tiêu điểm nào đó như cái bàn, cặp sách (tránh nhìn vào mắt người khác)
-
Ta lúc thuyết trình toàn nhìn trừng trừng vào mắt người khác thôi