Mới ra lò đây!!! Link: https://truyenyy.com/truyen/tinh-bich-dai-luc/
-
Dh chuyên đi pr truyện a
-
Ha ha! Ta theo với https://truyenyy.com/truyen/nha-bay-gio-cung-xuyen-khong/
-
Lại 1 tên nữa
-
ThầnLôi ·
Cho ta ké tí a https://truyenyy.com/truyen/vo-dich-sat/
-
Truyenyy.com/van-menh-nghich-hanh
Truyện thì khoai lang, hệ thống thì cùi mía, tình tiết thì chậm chạp, hành văn thì dài dòng, nhân vật thì khoai môn, đọc chưa hấp dẫn. Thứ tại hạ nói thẳng, ý kiến cá nhân thôi, 5 chương rồi vẫn mô típ như mấy truyện xuyên không khác, mỗi chương tình tiết quá ít câu chữ hơi nhiều, chưa thấy gì hấp dẫn làm sao người ta có tinh thần đợi chương tiếp.
-
Không sao, tại hạ xin thỉnh giáo
-
Thật đấy ta ko spam đâu, đh vừa đăng lên ta đọc liền, 5 chương rồi tình tiết vẫn chưa có gì đặc sắc, main tính tình vẫn trẻ con quá.
-
Vậy ta nên viết thế nào
-
Thứ nhất main cũng lớn rồi mới xuyên qua, đâu thể suy nghĩ như trẻ con được, thứ hai diễn giải hơi nhiều, cái nào cần thiết cho main thì kể.
-
Thứ ba là thiếu tính hài hước, truyện hơi thuần túy quá.
-
oke, ta tiếp thu, cơ mà đh thấy main trẻ con ở đoạn nào thế?
-
Main trẻ con trong suy nghĩ, kiểu ko có sự suy xét của người trưởng thành.
-
hmm, cụ thể hơn được không?
Vầy nè:
- Đh tưởng tượng mình là nvc, xuyên qua thì mình làm gì? 'tìm hiểu' có hệ thống thì mình tìm hiểu công năng, cách sử dụng hay có tính năng đặc biệt nào hay ko, như chơi game mới đi, đh tìm hiểu tính năng hay thấy nhiệm vụ hiện ra rồi click cho tự đi làm rồi click tiếp. Nvc trẻ con chỗ toàn để hệ thống nhắc nhở mới biết, ko chủ động tìm hiểu gì hết. Với lại kiếp trước nvc là nhà khảo cổ mà qua đây ko suy xét gì, trôi theo tình huống, đh nhớ lại xem nvc ko chủ động làm gì cả chỉ trôi theo tình huống rồi hệ thống nhắc này nọ.
- Nvc chơi may rủi, té, hồn châu, pháp châu rớt vô miệng thế là trở thành tu giả, gượng ép vậy, thí dụ nvc từng đọc nhiều truyện mà phải biết đa phần nvc bắt đầu từ phế vật, hỏi hệ thống làm sao tu luyện, 2 viên này ăn được ko, hệ thống nói ko bảo đảm chết ko chịu trách nhiệm, vân vân sau đó nvc suy nghĩ thường thường trong truyện nvc ăn bậy ăn bạ đả thông tu luyện, nvc mình cầm 2 viên châu lên muốn ăn nhưng sợ chết, sau đó quản gia lại cho 1 đạp cho cái sấp mặt 2 viên châu lọt vô miệng, bùm nvc hết hồn tiêu rồi tiêu rồi, ping ping chúc mừng ký chủ có thể tu luyện, người xưa nói có thực mới giựt được đạo, có ăn là có tu luyện.. vân vân.
- Mới đầu ta tưởng nvc xuyên vào đứa bé 10-11 tuổi, chương 6 nói 16 tuổi, quào đh có biết tu tiên giới 16 tuổi là già lắm rồi không, 16 tuổi mấy truyện khác là 2 vợ 3 con rồi, đâu như hài tử vậy.
- 16 tuổi cộng thêm đời trước, tệ tệ cũng 40 năm kinh nghiệm bị ức hiếp phải có chút xíu thủ đoạn trả đũa chứ, như con nít ấy ko phải tao sợ mày đâu tại tao đánh ko lại mày nên tao nhịn thôi, mấy nhóc xóm mình cũng vậy đó, nói nôm na là hành vi như con nít.
- Buff hơi khoai, có hệ thống là toàn năng rồi, từ từ ta thu thập thêm, cần gì mới vô tu luyện cho toàn năng rồi, tự nhiên thấy hệ thống mất giá trị liền.
-
Oh, ta hiểu rồi vậy ta có nên viết lại toàn bộ không đh
-
Không cần đâu đh chỉnh sửa về sau là được, mình cứ làm như nvc trưởng thành dần theo diễn biến là được, giống như bị hành riết khôn ra.
-
Ta thấy giờ nhiều người đòi thể loại lớn lên nhờ ăn hành lắm
-
ý dh là sao?
-
Là cái kiểu main mới đầu ngu ngu, bị ăn hành sấp mặt rồi khôn ra từ từ, thông minh dần theo diễn biến truyện chứ ko phải mới vô cáo già sẳn.
-
Okay, đã hiểu
Nhiều quá a, công nhận đọc giả phổ cập gd kinh thật a, 16 tuổi mà đã là già a. Tu tiên giới nhiều nữ chính mấy ngàn tuổi mà vẫn còn ngây thơ như gái 16 a. Trai 16 mà bảo già a.