cần lắm 1 bài thơi hoặc 1 bài viết về bỉ ngạn hoa để làm cái đạo hiệu + cái ảnh nền fb các đạo hữu giúp ta với
-
HoaVôSắc ·
cả nhà cả cửa còn đúng 1 viên lt hôm qua vừa cướp được nghèo quá mà
Bỉ ngạn khai hoa đỏ ngợp trời
Sông vong xuyên đỏ thấm cả một dòng.
Tam sanh thạch vẩn tồn tại nơi đó,
Ghi chép chuyện tam thế, tam duyên sinh.
Mạnh bà vẩn cần cù nấu canh thang,
Một chén canh quên hết cả tình thù.
Cầu Nại Hà ngóng về tam sinh thạch,
Vấn vương chi chuyện kiếp trước, kiếp này.
Hoa bỉ ngạn ngàn năm mới đơm hoa,
Sau ngàn năm hoa củng sẽ lụi tàn.
Người bên bờ sinh, ta bên bờ tử,
Kiếp này không duyên hẹn lại kiếp mai sao.
Người vì ta chờ mòn mỏi ngàn năm
Cớ sao ta phụ người trong chóc lát.
Hoa bỉ ngạn trong lúc đó lụi tàn,
Như lòng ta hối hận mãi muôn đời.
-
waynell ·thỳ ra là bắt nguồn từ bên đây
"Có một loại hoa. Vượt ngoài tam giới, không trong ngũ hành. Sinh ở bờ bên kia bể khổ. Rực rỡ sắc đỏ. Đó là hoa bỉ ngạn. Hoa bỉ ngạn, ba ngàn năm mới nở, ba ngàn năm mới tàn. Hoa lá vĩnh viễn không gặp nhau Tình duyên không vì nhân qua. nhân duyên đã định trước sinh tử. Hoa bỉ ngạn! Hoa bỉ ngạn!. Lá sinh hoa chưa nở, hoa nở lá lại rơi Gần nhau trong gang tấc. Suốt đời không gặp nhau!!!!!
Bờ này có một đạo, bờ bên kia có một vị phật. Đạo đang độ thế nhân, phật độ tình nhân. Đạo nói : Ta nguyện giúp thế nhân thay đổi số mệnh này, độ bọn họ đến vân chi tiên giới. Từ nay vô thiên địa, vô số mệnh, vô khó khăn, vô bần tiện, vô tiên phàm. hạ giới một ngày không trống thì ta không thành tiên. Phật nói : Ngày nào hoa chưa nở suốt đời không thành tiên. Ngày nào hoa chưa nở, suốt đời tụng sinh kinh. Ngày nào hoa không nở, suốt đời ở bờ bên kia. Nhiều thật nhiều năm sau. Ngày nào đó, hoa nở. Hoa bỉ ngạn nở, tình nhân quay về. . . . . . . . ". . . .
Bỉ ngạn ơi bỉ ngạn. Lúc nào cũng sáng lạn. Dù Biển Đông có cạn.
Trên đường hoàng tuyền, có hoa Bỉ Ngạn.
Hoa chờ một người, yêu tận tâm can.
Duyên phận trái ngang, đời đời lỡ dở.
Số mệnh sắp đặt, vạn kiếp chẳng nên duyên...
Chẳng phải thần tiên, chẳng phải hồ điệp
Nguyện làm tri kỷ bầu bạn nơi cửu tuyền.
Vong Xuyên bất tận, Bỉ Ngạn tịch liêu.
Có phải chăng chẳng chờ được người yêu?
Chỉ nguyện làm thân hoa mọc trên đất,
Có hoa không lá, có lá không hoa.
Lặng nhìn nhân thế, lặng nhìn đời trôi...