Ta nhấp chén nồng cho môi hồng em dần phai biến
Ta luyến khúc tiêu vì tình ta bỗng hóa tiêu điều
Tuỳ thời mà Đại Nam thiên lý trùng vào ly tửu
Bằng hữu thiên thu cũng vội trở lòng
Mặt cho thân này giày xéo trong hương tuý
Tửu tình ,tửu hữu ai say ? .. ta nào say
Chửi cha đời say cuồng mà nào như tựa tỉnh
Chửi cha kẻ sớm ấy mà đã chợp thay tình
Chửi cha cái miệng đời hạ giới tàn bại thối nát
Tàn sát tim ta mà không tốn một lời
Hỡi gió rót hãy rót cho ta vài chum rượu độc
Để đêm nay ta tiễn lòng này tàn với ánh trăng
Trăng là lý, trăng là tình, trăng là cực hình muôn thuở
Giọt rượu nơi khé mắt làm tan nát vầng trăng
Trăng ko đỏ mà trăng sầu trắng dã
Trắng như ly rượu bạc
Trắng như kẻ phụ tình... .
Đắng lòng, môi lạnh, tâm úa héo.
Nhạt tình, cay rượu, trăng chết theo.
Trong tâm vấn vương chữ tình
Xác nghèo dai dẳng vạn nghìn đắng cay.
Cõi đời ai hiểu ai hay?
Nhấp ly rượu đắng khỏa khuây đôi phần.
Trăng kia đã có đôi lần,
Soi tâm soi trí soi trần gian chưa?
May thay trăng khuất ban trưa,
Giữ nguyên trăng sáng chẳng lừa chẳng gian...
Ngoại thân, nhật quang, ngày chiếu bóng,
Nội tâm, nguyệt minh, đêm vấn lòng.
-
dgcd ·
Bái phục ạ
Uống rượu nhìn trăng để giải sầu.
Trăng kia vì sao ngươi lại sáng.
Để cho lòng ta càng sầu thêm.
– Ta ko biết lam thơ.
-
KouGa ·
Đương nhiên là đc rồi
Trăng qua trạm thu phí
Xe bấm còi tỉ tê, khói đen xì cay mắt, khóc làm gì hỡi trăng
Hôn vội bạc 500(k) bác tài như muốn khóc
Tạm biệt nhé người yêu,trăng trên trời muốn xĩu
Một mình một chén rượu vơi
Đắng cay cay đắng mình ta với đời
Vầng trăng ai thả ngang trời
Để tôi lạc lõng giữa đời đắng cay
Chén rượu đã cạn sao vẫn tỉnh
vầng trắng sáng tỏ.... soi ta một mình
Trăng.
Dằng dặc.
Lung linh.
Người.
Say tình.
Hay say rượu.
Nhấp chén nồng.
Tỉ tê.
Thê thảm.
Trăng cũng sầu.
U buồn.
Hiu hắt.
Người u buồn.
Lấy nguyệt nhắm men.
Trăng nhắm rượu.
Lòng sầu chưa dứt.
Uống gió sương.
Cho dịu tâm can.
Trăng tròn trăng khuyết
Lòng người biếc biếc
Hiểu được lòng tôi
Chỉ có trăng này
Làm bạn kiếp kiếp
Khi vui khi buồn
Uống rượu với trăng.
Vầng trăng bóng khuyết phiến chân trời
Đâu có người qua ta với ta ,
Tìm gì vậy giữa muôn dòng người ,
Tĩnh mịch thất sắc lại một thêm .
Một mình ngồi dưới ánh trăng.
Nâng ly rượu đắng nhìn trăng sáng.
Đời này vẫn sáng như ánh trăng.
Trăng kia đã khuất bởi mây mù Kẻ bước tiêu điều lạnh gió thu Nhớ mãi tên ai tim chết lặng Như trăng vắng bóng kẻ đìu hiu
-
Cách hai hàng để xuống dòng đạo hữu
Cứ thoải mái đi quên sự đời
Uống chén rượu nhạt say đêm hơi
Ngày mai tỉnh lại cuộc đời mới
Chôn vùi cuộc tình còn chơi vơi
Một chén rượu giải ngàn sầu?
Sao lòng ta vẫn thấy sâu?
Là trăng sáng hay lòng ta sáng?
Ngàn ly đầu có phai sầu?