Đêm khuya không ngủ phải do sầu. Lặng hỏi tâm tư chẳng phải đâu. Đêm khuya yên giấc sao trăng sáng. Một khoảng bình yên cũng phải cầu.
Cuộc đời thật khó sống.
Màn trời đêm khuya lạnh buốt giá
Nhớ người nơi ấy để ấm lòng
Cuộc sống chờ đợi bao mòn mỏi
Trái tim buốt giá như trời đêm....
Đêm nay ta thức trọn một canh thâu,
Chẳng phải sầu hay tương tư ai cả,
Mà vì ta vì tương lai sáng màu,
Vì giấc mơ nung nấu mãi còn xa.
Hoa kia chớm nở lại chóng tàn Tình này vội đến lại vội tan Chén rượu vừa đầy rồi lại cạn Người thương vội ghé rồi vội xa.
Màng đen phủ tối ngọn đèn đường.
Một mình cô quạnh giữa đêm khuya.
Có ai đến cùng tôi đêm nay.
Xua bớt giá lạnh trong con tim.
Giấc điệp đêm nay sẽ thế nào
Ru mình ru mãi chỉ khổ đau
Thà không có mắt đừng nhìn thấy
Sự đời đen bạc phụ tình nhau