Như đã nói trên..theo mình thấy đa số nhân vật chính có tính cách là.....Người không phạm ta, ta không phạm người.....Người kính ta 10 thước, ta kính người 10 trượng..... người phạm ta 1, ta hoàn trả gấp 100,1000 lần.... đối với anh em , nữ nhân thì hết sức tốt, chạm vào thì chính là đụng phải ngịch lân main sẽ nỗi khùng...
Về hoàn cảnh đầu truyện thì.... Main là thiếu chủ của gia tộc lớn, tu luyện thiên tài, có hôn thê đẹp.....nhưng sau đó bị kẻ thù đột kích, bị thương, thành phế vật, hôn thê bỏ, gia tộc chê cười, sau đó ngủm... và bị Main xuyên việt nhập xác vào....... thường thì cái loại hoàn cảnh này thì mình hay thấy trên loại truyện mà có cảnh giới tu luyện là.....Võ đồ...võ giả...võ sư...võ linh.... nói chung ko phải tu chân theo kiểu luyện khí, trúc cơ.... mà tu võ........
Mấy đạo hữu ai thấy thiếu cái j, thì rãnh zo đây ghi thêm vài cái chơi........
Theo ta thì cũng có main chuyên môn đi tìm số má với người ta, còn cái ai phạm ai mà dh đề cập thì thường ta thấy là lúc hắn còn non yếu, hoặc với các tiền bối mạnh hơn thôi.
Ta thì ít khi đọc truyện tu võ lắm. Thấy luyện khí tiên hịp hay hơn
Thì cái đó là trào lưu rồi, mở đầu các truyện có vẻ giống giống nhau nhưng về sau lại khác
-
Vậy trending trước đó là như nào
-
Độc+Hành ·
Mi thiếu hỏa phù thì sao??
quá đơn giản, bởi lẽ khi làm như vậy, các ngươi mới hứng thú đọc truyện.
-Một thằng có võ karate đánh nhau với một thằng bình thườn và thắng. Đó là điều đơn nhiên, chẳng ai chú ý.
-Nhưng mà nếu một thằng mà ai gặp cũng bảo rằng "phế vật có đánh lại ai đâu", "hôn thê thấy hắn phế quá nên mới từ hôn",... đánh với một thành thiên tài ai cũng khen "dài 24cm,cực khỏe cực to", "trời ơi có thể làm 3h không mệt luôn hả", "mạnh bạo như vậy, nữ nhân nào mà không thích chứ hả". Thằng phế vât thắng mới kinh dị, mới hấp dẫn người đọc.
Nguyên lý của các lối dẫn truyện này có thể hiểu đơn giản như sau:
Tác giả ban đầu sẽ dẫn cho độc giả biết rằng, thằng main ngày xưa bị chê, rồi phế, rồi vâng vâng, để độc giả đồng cảm, thương tâm, luôn cổ vũ cho main. Rồi khi thằng main phế này nhận được cơ duyên, mạnh mẽ khó lường rồi đánh nhau với một thằng Thiên tài nào đó mà luôn được ngừoi khen ngợi. Trong lòng độc giả sẽ thầm hô "đánh chết cmn nó đi, đánh cho bọn củ lol ngoài kia sáng mắt ra, đánh cho con điĩ hôn phu dám bỏ main biết main lợi hại và bây giờ mày có quỳ gối lếm jj main, main cũng éo cần".
Không tin các bạn cứ thử suy luận lại xem, điều ta nói có đúng không?
Không phải khi main mạnh lên, các bạn luôn chờ đợi đến chương main thể hiện để bàn dân thiên hạ hết hồn, kinh vía sao?
SAI CHẶT CU!
PR: rãnh qua ủng hộ truyện "Đệ Nhất Nhân Tộc" của tại hạ. Đây là một bộ truyện ta cam đoan hoàn toàn mới lạ trong thể loại tu luyện, tiên hiệp, huyền huyễn
Main éo theo lối dẫn như trên, nhưng hắn là một người tốt.
-
Mình thì không thích thể loại đó, nó mạnh rồi mà không sát phạt quyết đoán đọc chán lắm
-
Mình thích main ác từ đầu truyện ai cản ta giết hết cm tụi bây già trẻ trai gái gì giết hết , trảm thảo trừ căn
-
Độc+Hành ·
Haizzzzz... BJ afk bác ghe gớm thật..
Main gái đầy đường con này tới con kia nhiều khi gặp mới 1 chương đã yêu cmn nhau rồi ,main đấu với thằng hơn mình 1,2 cấp là thằng đó auto thua , đi đâu cũng gặp cơ duyên nghịch thiên blabla...
Haha, có một số thánh đâu phải ban đầu là thiên tài gì đâu, ví như: 12 Nữ Thần (Võ Phi Dương)
Nhưng cái đó cũng có cái đúng: Lục Giới Phong Thần (Diệp Thần) [Truyện ta dịch đấy]
-
Đầy truyện bác ơi! Cơ mà ta vẫn thích cha nội phi dương, hoài bão và sùng hạo. Lần đầu đọc truyện đó mà có chương cười lộn ruột vì 3 cha
-
Lôi bài này lên làm j
ta mạng dạn pr truyện https://truyenyy.com/truyen/xuyen-ve-qua-khu/
a~ bộ Vô Địch Thật Tịch Mịch main thích bắn pháo hoa (gặp gái là ném lên trời và bùm!!) thích kill người, 2 thầy trò bẩn bựa, có bất tử thân không ngán ai gặp địch nhân mạnh bất thường bị đánh chết trăm lần ngàn lần cuối cùng cũng mài chết, không phải loại suốt ngày theo nghĩa khí mà có qua có lại giúp mi thì mi phải đưa ta bảo vật. nói chung nhiều khi cảm thấy chân thật hơn các truyện khác
Cho nên mới nói truyện giống như Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị xưa nay hiếm
Như một vài truyện mình đọc thì main chính đúng là vậy. Nhưng về hoàn cảnh thì lại hơi khác một chút. Thiên tài tu luyện,là con ông cháu cha của một gia tộc hay gì gì đó siêu khủng bố có điều từ nhỏ lưu lạc chốn phàm trần chịu biết bao khổ cực, có người từ nhỏ đã là phế vật nhưng lại gặp được thiên đại cơ duyên từng bước từng bước trở thành thiên tài siêu cấp yêu nghiệt-những thiên tài cùng thời gặp phải họ cũng coi như là nghiệt duyên. Ngoài cũng cái kia thì đi đến đâu gieo rắc hoạ hồng trần đến đấy biết bao nàng mê đắm vì tình (điều này ta thích nhưng ko phải kiểu phần lớn là sắc hiệp) mà lại toàn những nàng siêu đẹp( điều này ta ghen-đập bàn).
-
ngoài ra cổ chân nhân khác nhé. độc ác vô cùng. tốt hay xấu giết hết
Ta cũng ko thích main ko quyết đoán của truyện này. Đã mạnh là phải quyết đoán. Tuy ko cần phải tuyệt tình diệt sạch nhưng chỉ cần cản ta giết bằng hết. Bất chấp hậu quả.