Đoạn chưa viết hết ý nhưng vẫn mạnh dạn đăng lên hỏi ý kiến
Trong một công viên nằm ở trung tâm của Sài Gòn, nơi mà có thể dễ dàng bắt gặp được những cặp tình nhân đang nắm tay nhau dạo bước, cũng thấy được những người già đang tập thể dục ở mọi nơi, nhưng cũng có những thành phần đang chán nản, mệt mỏi, không biết được mình đang đi đâu, về đâu. Phạm Quốc Bảo là một trong những người đó, hắn mới ra trường và đi làm được vài tháng nay, tương lai đang rộng mở cho chàng trai trẻ nhưng rồi, đến bây giờ hắn không còn một cái gì ở trên tay, người yêu cũng bỏ hắn mà đi, sự nghiệp thì tan như mây khói, thứ duy nhất hắn còn lại là tấm thân rách nát và một trái tim đã chai sạn. Bảo không tính quá đẹp trai, nhưng cũng gọi là ưa nhìn, dáng người cao ráo, thân hình đầy đặn, do thường xuyên đi tập gym nên cơ thể hắn rất rắn chắc nhưng nào ai ngờ được, ẩn giấu trong thân hình to khỏe, lực lưỡng đấy lại là một trái tim mỏng manh, yếu đuối. Bảo đi trên đường theo kiểu nhặt lá đá ống bơ, hắn nhìn ngứa mắt tất cả mọi thứ, từ những chiếc lá rơi xào xạc đến những cái chai, lon nước trên đường. Trong lúc đang thẫn thờ thì Bảo bị một người thanh niên đi qua, tông nhẹ một phát, thế là tất cả sự phẫn nộ, bực tức hắn dồn lên hết người thanh niên này: - Mày bị mù hả, hay mắt mày để dưới gót chân mà không nhìn thấy bố mày đang đứng ở đây hả? Thấy người thanh niên này nhìn chằm chằm vào mình thì hắn lại càng tức giận, la lớn: - Nhìn cái gì mà nhìn, chưa nhìn thấy trai đẹp bao giờ hả? Mày có tin tao móc mắt của mày ra không mà còn dám nhìn? Người thanh niên lạnh lùng nói: - Người trông to cao như thế mà lại bị gay. Nói xong câu đấy, hắn vứt luôn chai nước đang uống dở trên tay xuống, quay đầu bỏ đi. Xác thực, tình cách của hắn có phần hơi khác người, hơn nữa cái miệng chửi rất chua ngoa, lại được thêm cái chất giọng lanh lảnh nên một khi đã chửi thì rất khó để người nghe có thể tin rằng cái giọng đấy là của người thanh niên to cao trước mặt này. Bảo đang bực bội, tưởng rằng có thể chửi được người này cho bõ tức ai dè lại bị thêm nhục vào người thì càng điên hơn, quay ngoắt sang định mở miệng chửi tiếp thì đã không thấy người thanh niên đó đâu, chỉ còn một chai nước mà người lúc nãy vứt lại. Giống như đã tìm được chỗ phát tiết vậy, hắn đá thật mạnh vào chai nước, khiến chai nước bay lên cao nhưng ai ngờ do đá mạnh quá mà nắp chai vốn chỉ được đậy hờ lại bung ra, kèm theo đó là một dòng nước mát lạnh cùng chút nhơm nhớm tưới lên người hắn.
Khứu giác của ta ngửi thấy mùi đam, yy cực kì nặng ở đâu đây
-
Cốt truyện cụ thể thì hỏi tên bảo thật nhá
Ai pik ngươi đang viết về cái gì mà cho ý kiến, ta bó tay òi
Nhận xét
- Thông tin từ đoạn văn quá ít, nên về nội dung thì thấy bình thường.
- Ngữ pháp khá ổn, không mắc lỗi chính tả.
- Bị lỗi ở ngắt câu. Một câu thường bao gồm chủ ngữ - vị ngữ, thế mà đoạn văn trên có mấy câu dài tới 63 từ, 5 cụm chủ ngữ - vị ngữ, mỗi cụm tách biệt bởi dấu phẩy. Không biết người khác đọc có cảm giác thế nào, nhưng bình thường lúc ta đọc sẽ nhớ nội dung theo từng câu, nhớ tổng quát theo từng đoạn, nên lúc đọc sẽ chậm hơn, cảm giác rối hơn.
Đăng lại
Dành cho ai thấy quá rối, ta đăng lại cho dễ nhìn.
Đoạn chưa viết hết ý nhưng vẫn mạnh dạn đăng lên hỏi ý kiến
Trong một công viên nằm ở trung tâm của Sài Gòn, nơi mà có thể dễ dàng bắt gặp được những cặp tình nhân đang nắm tay nhau dạo bước, cũng thấy được những người già đang tập thể dục ở mọi nơi, nhưng cũng có những thành phần đang chán nản, mệt mỏi, không biết được mình đang đi đâu, về đâu.
Phạm Quốc Bảo là một trong những người đó, hắn mới ra trường và đi làm được vài tháng nay, tương lai đang rộng mở cho chàng trai trẻ nhưng rồi, đến bây giờ hắn không còn một cái gì ở trên tay, người yêu cũng bỏ hắn mà đi, sự nghiệp thì tan như mây khói, thứ duy nhất hắn còn lại là tấm thân rách nát và một trái tim đã chai sạn.
Bảo không tính quá đẹp trai, nhưng cũng gọi là ưa nhìn, dáng người cao ráo, thân hình đầy đặn, do thường xuyên đi tập gym nên cơ thể hắn rất rắn chắc nhưng nào ai ngờ được, ẩn giấu trong thân hình to khỏe, lực lưỡng đấy lại là một trái tim mỏng manh, yếu đuối.
Bảo đi trên đường theo kiểu nhặt lá đá ống bơ, hắn nhìn ngứa mắt tất cả mọi thứ, từ những chiếc lá rơi xào xạc đến những cái chai, lon nước trên đường. Trong lúc đang thẫn thờ thì Bảo bị một người thanh niên đi qua, tông nhẹ một phát, thế là tất cả sự phẫn nộ, bực tức hắn dồn lên hết người thanh niên này:
– Mày bị mù hả, hay mắt mày để dưới gót chân mà không nhìn thấy bố mày đang đứng ở đây hả?
Thấy người thanh niên này nhìn chằm chằm vào mình thì hắn lại càng tức giận, la lớn:
– Nhìn cái gì mà nhìn, chưa nhìn thấy trai đẹp bao giờ hả? Mày có tin tao móc mắt của mày ra không mà còn dám nhìn?
Người thanh niên lạnh lùng nói:
– Người trông to cao như thế mà lại bị gay.
Nói xong câu đấy, hắn vứt luôn chai nước đang uống dở trên tay xuống, quay đầu bỏ đi.
Xác thực, tình cách của hắn có phần hơi khác người, hơn nữa cái miệng chửi rất chua ngoa, lại được thêm cái chất giọng lanh lảnh nên một khi đã chửi thì rất khó để người nghe có thể tin rằng cái giọng đấy là của người thanh niên to cao trước mặt này.
Bảo đang bực bội, tưởng rằng có thể chửi được người này cho bõ tức ai dè lại bị thêm nhục vào người thì càng điên hơn, quay ngoắt sang định mở miệng chửi tiếp thì đã không thấy người thanh niên đó đâu, chỉ còn một chai nước mà người lúc nãy vứt lại.
Giống như đã tìm được chỗ phát tiết vậy, hắn đá thật mạnh vào chai nước, khiến chai nước bay lên cao nhưng ai ngờ do đá mạnh quá mà nắp chai vốn chỉ được đậy hờ lại bung ra, kèm theo đó là một dòng nước mát lạnh cùng chút nhơm nhớm tưới lên người hắn.
-
Vô cực ca sửa lại thấy khác liền, viết như trên chả buồn đọc
-
Infinity ·
Người đầu tiên biết phiên dịch đạo hiệu của ta
-
Vị sư huynh này có thế nói là 1 trong những người ít ỏi có tâm nhất yy giới, tiểu đệ thán phục
-
Infinity ·
Ta có công pháp thượng thừa mà, việc ít công to
-
Đấy..phải như thế này chứ
-
Trên yy nó zợ
-
Xuống hàng 2 lần thì sẽ ổn thôi.
Bạn nên tả rõ hơn về ngoại hình của nhân vật , thay vì tách giữa tính cách và ngoại hình thì bạn thử tả thêm về tính cách qua ngoại hình nhất là con mắt
-
Xuống dòng 1 lần trên yy nó tự xóa
-
Vậy đánh trên word rồi sao vào yy, tại hạ cũng hay làm thế này
-
Mỏng manh dễ vỡ như tiểu bảo đó a